Edit: bé Na
Giấc ngủ của Chu Luật cũng không thật sâu, thực dễ dàng bị đánh thức bởi những tiếng động nhỏ.
Nhưng mà đêm nay, cậu ngủ thật sự an ổn. Có lẽ là vì gần đây thật sự quá mệt mỏi, có lẽ là vì chuyện nhớ thương trong lòng rốt cục cũng buông được xuống. Tóm lại, một đêm không mộng mị.
Cảm giác thực ấm áp thực an tâm vẫn vây quanh cậu, chưa bao giờ cảm thấy giường mềm mại thoải mái như thế. Buổi sáng hôm sau bị người lay tỉnh, cậu mới lưu luyến mở mắt.
“Luật, nên dậy thôi.”
Thanh âm trầm thấp, ôn nhu làm người ta tâm động.
“Luật.”
“Vâng……”
Nhẹ nhàng lên tiếng, Chu Luật chống thân thể ngồi xuống. Thanh Dạ đã thu dọn xong, thần khí thanh sảng đứng ở bên giường.
“Em đêm qua……”
Chu Luật cố gắng hồi tưởng một chút, phát giác trí nhớ tối hôm qua không đầy đủ.
Sau khi Thanh Dạ đi tắm rửa, mình tựa hồ đã tựa vào đầu giường nghỉ ngơi một chút, sau đó liền……
“Em quá mệt mỏi , cho nên ngã xuống ngủ trên giường .”
Thanh Dạ hơi hơi cười, bàn tay đặt trên khuôn mặt cậu nhẹ nhàng nhéo một chút.
“Mau rời giường đi, điểm tâm anh đã chuẩn bị rồi.”
“Vâng…… Em đi tắm đã.”
Mùi điểm tâm từ ngoài cửa phòng bay vào, mang theo cảm giác làm cho người ta cảm động rơi lệ.
Đã bao nhiêu lâu không cảm thấy nơi này giống một gia đình? Nhưng chỉ cần Thanh Dạ ở trong này, sẽ không khỏi cảm thấy…… nơi này quả nhiên vẫn là gia đình, mà không chỉ là mấy gian phòng ở.
“Luật, đừng ngẩn người nữa. Cẩn thận không đi làm muộn.”
Thấy cậu vẫn không có chút nhúc nhích, Thanh Dạ lại ôn nhu thúc giục.
Lúc trước không gặp mặt, tưởng niệm là tất nhiên. Nhưng mà một khi đã gặp mặt, chỗ trống trong lòng được lấp đầy, lại không nghĩ muốn cách xa.
Khi vừa cùng Thanh Dạ nhận thức, vô luận thế nào cũng không nghĩ đến sẽ có đủ loại phát triển thế này…… Nhưng mà hiện tại, cảm tình trong tim bất ngờ rất mãnh liệt.
Chu Luật nhắm mắt lại, đón nước ấm từ đỉnh đầu cọ rửa toàn thân.
Không nghĩ lại cách xa, một ngày cũng không muốn, đây thật sự là ý nghĩ bốc đồng. Chu Luật rất rõ ràng, hai tháng này bận rộn như vậy, tối hôm qua nhàn nhã ở chung hẳn là sẽ rất khó có dịp nào khác.
Trải qua một đêm, nhận thức càng thêm rõ ràng…… Mình đối với Thanh Dạ, kỳ thật là cũng có ý ỷ lại .
Có tình cảm nên mới ỷ lại, biểu hiện không rõ ràng, nhưng trên thực tế, lại thập phần mãnh liệt.
Ra khỏi phòng tắm, đã thấy Thanh Dạ đứng bên ngoài cười cười chờ mình.
“Anh phải về nhà một chuyến, cho nên đợi để tạm biệt em.”
“Bây giờ anh đi luôn?”
“Sao vậy?” Thanh Dạ lấy khăn mặt, giúp cậu lau mái tóc ướt sũng,“Không muốn anh trở về?”
“Vâng……”
“Rất thẳng thắn.” Thanh Dạ cười nói,“Luật thật sự rất đáng yêu.”
Chu Luật mặc kệ anh không nói gì.
Thanh Dạ dừng động tác, ôn hòa nói:
“Tuy rằng không thể thường xuyên tới tìm em, nhưng anh từng giờ từng phút sẽ giám sát tình trạng của em. Nếu em không biết yêu quý bản thân mình, đến lúc đó vô luận đối phương là Hồ Ly hay bất cứ kẻ nào, anh cũng không để em đăng nhập trò chơi hỗ trợ cho họ.”
Vừa nói vừa mỉm cười, nhưng tuyệt đối không giống đang vui đùa.
“Em biết rồi.” Chu Luật nhẹ nhàng gật đầu.
“Tốt lắm.” Thanh Dạ vừa lòng nói,“Anh đi nhé.”
“Vâng.”
Chu Luật nhìn vào ánh mắt thâm thúy của đối phương, sau đó, chủ động đưa môi mình lên.
Thanh Dạ hơi hơi sửng sốt, vui vẻ nhận.
Một cái hôn cực độ triền miên.
“Cám ơn anh, Thanh Dạ.”
Thanh Dạ cười:“Cám tạ anh làm gì?”
“Cám ơn anh tối hôm qua đã ở lại với em.”
“Úc……” Thanh Dạ ngân dài thanh âm, ra vẻ ủy khuất nói,“Nhưng Luật ah, em có biết tối hôm qua anh vượt qua như thế nào không?”
“……”
“Anh một đêm không ngủ.”
“……”
Chu Luật cũng không muốn giả ngu. Cùng là nam nhân, cậu hiểu được ý của Thanh Dạ.
“…… Thật có lỗi.”
“Nếu em cảm thấy thật có lỗi……” Thanh Dạ ghé vào lỗ tai cậu xấu xa cười,“Lần sau nhất định phải bồi thường cho anh?”
“……”
“Tốt lắm, thật sự phải đi rồi. Nếu không anh sẽ luyến tiếc rời đi.”
Thanh Dạ lại hôn nhẹ một cái lên đôi môi cậu.
“Nụ hôn từ biệt.” Anh cười nói,“Hẹn gặp lại, thân ái .”
“Hẹn gặp lại…… Đi đường cẩn thận.”
Thân thể, hơi hơi nóng lên.
Sau khi tan tầm, Chu Luật đúng giờ login.
“Yêu, Tiểu Luật đến đây.”
Tên Mã Lệ yêu nghiệt kia vẫn thật thân thiết, thập phần khoái trá đi về phía cậu chào hỏi.
“Tối hôm qua không login, rốt cuộc là đi đâu, làm gi?”
“Có chút việc.”
“Gặp tình nhân?”
“……”
“A a…… Sẽ không phải là bị tớ nói trúng đi?”
“Mã Lệ!” Hồ Ly quát,“Làm dược của cậu đi, ít quản chuyện của Tiểu Luật thôi!”
“Ai nha, người ta mệt chết đi , muốn tán gẫu thả lỏng một chút thôi ~~”
“Thả lỏng cái gì? Cậu bất quá cũng là mới đăng nhập đi?”
“Thật là…… Tiểu Hồ, cậu quản công tích cực như vậy để làm chi?”
“……”
Mã Lệ tà ác nói:“Chẳng lẽ tớ quan tâm tới Tiểu Luật, cậu ghen tị? Không có vấn đề gì đâu, Tiểu Hồ, kỳ thật người ta vẫn là coi trọng cậu nhất……”
“Thúi lắm!” Hồ Ly cả giận nói.
“A nha……” Mã Lệ giả bộ sợ hãi,“Tiểu Hồ cậu thực thô lỗ……”
“Tốt lắm…… Hai người các cậu đừng náo loạn nữa.” Chu Luật đau đầu nói,“Nhanh làm chuyện chính đi. Mặt khác, mọi người tổ hậu viên ở bên ngoài đều đến đây tập hợp đi, có chuyện quan trọng tôi muốn cùng thương lượng.”
“Hắc hắc…… Anh Luật.” Quả Quả không có hảo ý hỏi,“Anh tối hôm qua thật sự cùng Thanh lão đại một chỗ?”
Chu Luật không để ý tới cô bé, mà dùng kênh hội nói:
“Ngày mai là lần công thành chiến cuối cùng trước khi dự tuyển bắt đầu . Toàn bộ thành viên đều tham gia, kiểm nghiệm thành quả huấn luyện mấy ngày này.”