Edit: Bé Na
Chu Luật ở mặt ngoài tuy rằng bình tĩnh, nhưng thật ra, cậu đã nghĩ tới vấn đề này không chỉ một lần: Nếu tại thời điểm này rời Ánh Sáng ra đi, hai tháng sau, mình còn có thể một lần nữa được Ánh Sáng tiếp nhận?
Ràng buộc càng sâu, lại càng không thể chấp nhận sự phản bội…… Đạo lý như vậy, ai cũng hiểu. Hiện tại, chỉ có đặt hy vọng ở nơi Thanh Dạ và những người xung quanh, mong bọn họ có thể vẫn tín nhiệm mình như lúc này.
Thực sự chờ đợi, chờ Thanh Dạ có thể lý giải cho ý định của mình.
Phó hội trưởng “mất tích” vài ngày cuối cùng cũng đã trở lại. Buổi tối hôm nay bỗng nhiên xuất hiện ở nơi tập hợp. Mọi người nguyên bản đang chuẩn bị tụ tập đi làm nhiệm vụ kiểm đồ, thấy Chu Luật, đều thanh hô:
“Phó hội đến vừa lúc, cùng đi làm nhiệm vụ kiếm đồ đi.”
“Bạch Ba Chi Vũ?” Chu Luật hỏi,“Mọi người đều chuẩn bị đi suốt đêm ?”
“Ân. Mấy ngày hôm trước lại được thêm một cái Lông Thiên Sứ, cuối cùng đã có thể làm được cái Bạch Ba Chi Vũ thứ hai.” Thanh Dạ mỉm cười gật gật đầu,“Luật cũng tới tham gia đi. Trước tiên mọi người cứ phân công nhau đi làm nhiệm vụ, trình tự chế tạo cuối cùng sẽ do cậu làm. Tôi tin Thần Vô Chi Nguyệt nhất định sẽ phát huy tác dụng .”
Bạch Ba Chi Vũ, vật phẩm gia tăng công kích cùng tốc độ di chuyển mạnh nhất. Sau khi Thần Vô online kết thúc việc nâng cấp, chính thức mở ra nhiệm vụ chế tác. Để làm được vật phẩm này, trước đó không chỉ phải thu thập hơn mười loại tài liệu hiếm có, đồng thời cũng cần số lượng lớn nhân lực ở những vùng khác nhau tiếp nhận nhiệm vụ liên hoàn. Càng khó khăn hơn chính là, cuối cùng giao cho NPC chế tác xác xuất thành công chỉ còn có 50%, cho nên Thanh Dạ quyết định trước khi làm nhiệm vụ này, mỗi lần đều phải chuẩn bị được ít nhất hai bộ tài liệu.
Nếu đêm nay chế tác thành công, thì đây chính là cái Bạch Ba Chi Vũ thứ hai của Ánh Sáng Chi Đường. Công hội bài danh cuối tháng cũng có khả năng bởi vì vậy mà sẽ càng thủ vị hơn.
Mọi người đều thực hưng phấn. Lời muốn nói, tựa hồ không có cách nào để nói ra. Chu Luật nghĩ nghĩ, gật đầu nói:
“Đi thôi, mọi người cùng đi.”
Hiện cứ coi như lần cuối cùng hành động cùng những anh em ở Ánh Sáng trước khi rời đi…… Lần đoàn tụ sau, sẽ trong hoàn cảnh thế nào?
Bỗng nhiên có chút không muốn nghĩ tiếp.
Chu Luật từ kho hàng lấy ra Thần Vô Chi Nguyệt, trang bị trên người. Vật phẩm trên cổ phát ra ánh sáng màu lam nhạt. Chu Luật chưa bao giờ quên, đây là tâm ý của mọi người.
Thần Vô Chi Nguyệt ngẫu nhiên mỗi lần Login Logout sẽ gia tăng giá trị may mắn, cao nhất có thể đạt tới 50%. Mặt khác, vật phẩm này còn có tính năng chưa công khai vẫn đang che dấu tác dụng, tùy thời cơ sẽ tự phát động.
Hy vọng Thần Vô Chi Nguyệt tối nay có thể thuận lợi thực hiện nguyện vọng của bọn họ.
Mọi người rời điểm tập hợp đến nhận nhiệm vụ. Chu Luật cùng vài thần quan ở lại chỗ này, để giúp mọi người lưu chuyển thông tin
Thanh Dạ nhận được nhiệm vụ nặng nhất , cơ hồ phải chạy qua chạy lại trên bản đồ thành thị sở hữu. Nhìn bóng dáng anh qua lại một giây cũng không ngừng, Chu Luật nhịn không được dùng tán gẫu mật nói:
“Mệt mỏi thì nghỉ ngơi một chút.”
“Không sao hết.” Thanh Dạ trả lời rất nhanh,“Có Luật ở nơi này cùng anh, anh một chút cũng không cảm thấy mệt.”
Chu Luật trầm mặc , không thèm nói lại.
Mình trước kia làm việc rất ít khi lo lắng đến tâm tình của người khác, cuối cùng hôm nay cũng cảm nhận được cảm giác rối rắm này.
Hai giờ rưỡi sáng, nhiệm vụ liên hoàn vòng thứ nhất hoàn thành. Đáng tiếc cuối cùng Bạch Ba Chi Vũ không thể chế tạo thành công. Mọi người sau một phen cổ vũ lẫn nhau, lại vội vàng bắt đầu tiến hành vòng thứ hai.
Cho đến bốn giờ sáng, cái Bạch Ba Chi Vũ thứ hai của Ánh Sáng Chi Đường mới chính thức sinh ra ở trong tay Chu Luật.
“Hô……”
Mọi người đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
“Thất bại một cái, thành công một cái, tỉ lệ đúng là 50%……NPC thật đúng là dạng ki bo, cho người ta nhiều hơn một cái cũng không được.”
“Được thế này cũng là tốt rồi.” Thanh Dạ cười nói,“Ảo Giác từ khi bắt đầu đến bây giờ vẫn chưa thành công một lần, chúng ta cũng chỉ mới thất bại vài lần thôi.”
“Phó Hội có thể đến thật sự là chuyện tốt a…… Hắc hắc.”
“Muốn quy công thì chỉ có thể quy công cho Thần Vô Chi Nguyệt……” Chu Luật thản nhiên nói,“Kỳ thật tôi hôm nay tới đây, còn muốn nói với mọi người một quyết định trọng yếu.”
“Quyết định gì vậy?”
“Từ ngày mai, tôi sẽ không còn ở lại Ánh Sáng.”
Những lời này, không thể nghi ngờ chính là một quả bom, nhất thời tất cả mọi người ở đây đều nghĩ mình đang nằm mộng. Bao gồm cả Thanh Dạ.
“Thật ra thì……” Chu Luật giải thích,“… chỉ không thể cùng các cậu tham gia quốc chiến dự tuyển thôi. Sau khi tháng dự tuyển kết thúc, tôi sẽ trở về.”
“Phó Hội…… Muốn đi đâu?” Cá Chết hỏi,“Là công việc bận quá sao?”
“Không.” Chu Luật lắc đầu,“Tôi phải trở về Cách Lãng Địch Á một thời gian.”
“……”
Nghe thấy bốn chữ này, hội lý nhất thời nổ tung.
“Vì cái gì muốn trở lại Cách Lãng Địch Á? Phó hội lúc trước không phải là từ đó mà đi sao?”
“Bọn họ có chuyện xảy ra, tôi phải trở về hỗ trợ.” Chu Luật ngắn gọn nói,“Hy vọng mọi người có thể lý giải quyết định của tôi.”
“Hỗ trợ Cách Lãng Địch Á, còn chúng em thì sao? Khi dự tuyển tình huống hỗn loạn……” Hoa Linh kích động nói,“Đến lúc đó chẳng lẽ muốn chúng em động thủ với Phó Hội sao?”
“Đến cuối cùng Cách Lãng Địch Á tham dự được Quốc chiến nhưng chúng ta không được, đó mới hài kịch đi?”
“Phó hội…… Anh rốt cuộc đang nghĩ gì vậy? Cách Lãng Địch Á cùng Ngân Cánh là đồng minh a, mặc kệ anh như thế nào cũng không thể đi tới bọn họ chỗ được?”
Đối mặt với nhóm hội viên mỗi người một vấn đề, Chu Luật lựa chọn không trả lời.
“Hội trưởng, anh cũng vậy!” Hoa Tinh trừng mắt nói,“Phó Hội muốn đi, đây là đại sự, vì sao lại không nói trước với chúng em một tiếng? Làm hại chúng em một chút tâm lý chuẩn bị cũng không có.”
“Hoa Linh, đừng nói nữa.” Trà Trà vội vàng ngăn chặn.
“…… Rất đơn giản.” Thanh Dạ thản nhiên nói,“Bởi vì tôi cùng các cậu giống nhau, cũng là hiện tại mới biết được.”
“……”
Hoa Linh nhất thời không còn lời nào để nói.
“Luật.” Thanh Dạ gọi,“Cậu lại đây, tôi với cậu hai người nói chuyện.”
Những người còn tại chung quanh cũng không ngừng nghị luận. Hai người tới một bên, lại trầm mặc nửa ngày mới có lời trao đổi.
“Luật…… cậu biết tháng sau là quốc chiến dự tuyển đi?”
“Uhm.”
“Cậu mấy ngày nay rốt cuộc là đã làm cái gì?”
“Làm chuyện nên làm.”
“Sau đó cậu liền quyết định trở lại bên Hồ Ly?”
“Đúng.”
“Quốc chiến dự tuyển là chuyện lớn, tôi hy vọng cậu hiểu rõ điều này.”
“Tôi cũng đã hiểu rõ.”
“Cách Lãng Địch Á rốt cuộc đã phát sinh vấn đề gì?”
“Tạm thời vẫn chưa thể nói.”
“……”
Một cuộc nói chuyện vô vị, Thanh Dạ cười khổ nói:
“Quả nhiên…… Cậu không muốn nói chuyện, ai cũng không thể miễn cưỡng cậu nói.”
“……”
“Quên đi, Luật, tùy cậu vậy. Cậu muốn làm cái gì thì làm cái đó đi, dù sao chúng tôi căn bản cũng không thể quản được.”
Đây là lần đầu tiên Thanh Dạ, dùng loại khẩu khí này nói chuyện với mình.
Nhất định là…… Tức giận rồi.
“Thanh Dạ, tôi tin tưởng các anh có thực lực thông qua kì dự tuyển, cho nên tôi mới không lo lắng. Tháng năm tôi sẽ trở về với Ánh Sáng, hy vọng khi đó……”
Hy vọng khi đó, có thể các cậu sẽ hiểu được, và sẽ không…… bài xích tôi.
Chu Luật cuối cùng cũng không nói ra nửa câu sau.
Quên đi, tốt hơn hết không nên tiếp tục ở lại chỗ này, làm anh ấy tức giận thêm.
Thật có lỗi, Thanh Dạ. Loại người tính tình như em, đôi khi sẽ làm anh phải bận tâm suy nghĩ rồi.
Thật có lỗi.
Nhưng vô luận thế nào, em cũng mong anh tin tưởng.
Em tuyệt đối sẽ không phản bội mọi người.