Thần Vô Chi Tế

Chương 3: Chương 3: Ấm-Hàn tìm hiểu




Edit: bé Na

……“Cút đi cho tôi!”.

Dường như rất ít người dám nói như vậy với anh. Ấm Nhi sửng sốt một chút, lại tiếp tục cười nhạo.

“Uy, bà xã…… Sao cậu lại đáng yêu như vậy chứ……”

“Đáng yêu cái rắm! Nói thêm câu nữa tôi chém chết anh!”

Nơi này không phải Bi Luyến Hồ, công hội này lại càng không phải là Ánh Sáng Chi Đường…… Tiểu Hàn đang giận sôi đã hoàn toàn bất chấp cái gọi là lễ tiết.

“Bà xã càng thô lỗ lại càng thật sự đáng yêu hơn nữa nha……”

“Không được gọi tôi là bà xã!”

Thật sự là một đám hỗn đản nghe không hiểu tiếng người……

Tiểu Hàn nghiến răng nghiến lợi.

Được rồi…… Tôi đây sẽ rời hội, rời hội ngay lập tức…… Tôi sẽ không bao giờ cùng với bầy đàn cầm thú này quan hệ thêm một lần nào nữa!

Tiểu Hàn vừa đang thao tác một nửa mệnh lệnh lui hội, liền thấy Đại tá đang hỏi mình:

“Người mới tới, cậu là mới chơi Thần Vô, hay là mới chuyển từ chỗ khác sang đây chơi?”

“Anh quan tâm chuyện gì?”

Tiểu Hàn do dự, tắt mệnh lệnh hỏi ngược lại.

“Không.” Đại tá nói,“Tôi chỉ cảm thấy của phản ứng cậu rất kỳ quái, một chút cũng không giống như người chơi ở Tam Sinh Thạch.”

“……”

Đối phương nhất thời cứng họng.

“Đúng vậy.” Cry Melody cười hì hì tiếp tục nói,“Bởi vì, chỉ cần là người của chúng ta, sẽ không có ai lại không biết đại danh đỉnh đỉnh Ấm Nhi Quan Thế Âm của Cầm Thú Đoàn……”

“Chúng ta thật sự là danh tiếng lan xa……”

Rõ ràng chính là tiếng xấu lan xa thì đúng hơn?

Tiểu Hàn mặt tối sầm lại.

Bất quá…… Tên Gay họ Ấm này thật sự nổi danh như vậy sao?

“Tiếp nè…… Ấm Nhi Quan Thế Âm là danh nhân trong Công hội đứng đầu server. Đương nhiên, đồng thời cũng là người phát ngôn hoa hoa lệ lệ cho Cầm Thú Đoàn chúng ta~”

Nói như thế, cũng không phải là hình tượng gì đáng nói.

“Ở đấu trường tự do PK, Ấm Nhi Quan Thế Âm, ‘Trảm ngàn người’…… A a a thật sự là thần tượng của em mà……”

“Lúc thành chiến cũng là một lần quét ngang, ngàn quân không thể đỡ đó…… Đẹp đến chết người.”

Có người bắt đầu lộ ra bản tính mê gái.

“Khụ…… Được rồi mọi người, đừng quá khuyếch đại sự thật.” Ấm Nhi Quan Thế Âm mặt vẫn đang mỉm cười nghe xong những lời ca ngợi mình, có vài phần giả mù sa mưa chặn lại nói,“Mọi người, đừng dọa Bà xã đáng yêu nữa.”

“……” Gân xanh nổi đầy trán.

Muốn nâng cái bàn…

“Bà xã nếu là mới đến Tam Sinh Thạch, chúng ta dù sao cũng là chủ nhà……” Ấm Nhi săn sóc đề nghị nói,“Từ ngày mai bắt đầu, mọi người nên chú ý chiếu cố cho cậu ta nhé.”

“…… Không có ngày mai.” Tiểu Hàn lạnh lùng nói,“Tôi bây giờ sẽ rời hội.”

“Rời hội?” Ấm Nhi sửng sốt, nói,“Cậu trước hết nghe tôi nói hết đã, sau đó muốn rời cũng không muộn.”

“…… Anh nói đi.”

Người này rốt cuộc còn muốn chơi trò gì nữa?

“Bà xã thân ái ah……” Xưng hô kiểu này lại làm cho toàn thân Tiểu Hàn run lên,“Từ ngày mai, cậu mỗi ngày phải đến công hội đưa tin, các anh em muốn đi kiếm tiền cậu phải đi theo, muốn đi đánh boss cậu cũng đi theo hỗ trợ, các anh em cần một chân chạy tạp vụ, cậu cũng liền chủ động tự tiến cử nhé……”

“……”

Này…… Vừa mới nói“Mọi người nên chú ý chiếu cố cậu ta”?

Phi thường…… Muốn giết người.

“Tôi tới đây không phải để làm thiên lôi chỉ đâu đánh đấy cho các người!”

“Ai, trước đừng kích động chứ.” Ấm Nhi nhàn nhã nói,“Lời tôi vừa nói, cậu đều nghe rõ rồi chứ?”

“Chuyện ma quỷ như vậy đừng hòng tôi nghe!”

“Bà xã,” Ấm Nhi khẩu khí trở nên nghiêm túc:“Tôi nghĩ, cậu phải hiểu rõ ràng một chuyện này.”

“Gì?”

Nữ vương trên cao nhìn xuống nói:

“Không nghe lời của tôi, cậu từ nay về sau đừng mơ tiếp tục hoạt động ở Tam Sinh Thạch.”

“……”

Uy hiếp trắng trợn.

“Đúng vậy……” Trong hội có thêm người náo nhiệt,“Hậu quả bị Ấm Nhi Quan Thế Âm xếp vào sổ đen…… Chắc chắn là khó mà tồn tại đó.”

“Hắc hắc ha ha…… Người mới tới thật thảm……”

“Hắc hắc ha ha…… Vẫn là nên thành thành thật thật nghe Quan Thế Âm nói đi, làm nô lệ cho Cầm Thú Đoàn đi.”

…… Một đàn ác ma.

Nếu là trước kia mặt gặp được bọn họ…… Tiểu Hàn nhất định dùng quyền cước để hầu hạ.

Nhưng mà hiện tại, trong người cậu còn có nhiệm vụ công hội.

Nhẫn……

Trên đầu chữ Nhẫn có một thanh đao.

Cùng lắm thì trở về đem Đu Đủ ép thành nước trái cây.

Khụ…… Không biết bạn học Đu Đủ tâm tình đang khoái trá, có hay không cảm giác được lời nguyền rủa của bạn học Tiểu Hàn?

Kiếp sống nô dịch của Tiểu Hàn chính thức bắt đầu.

Không chỉ đơn giản là nô dịch bị áp bách như vậy, bản thân còn bị một nữ quyền sư công khai gọi là “Bà xã”…… Tiểu Hàn thật muốn đập đầu chết.

Ngày hôm sau, Tiểu Hàn cuối cùng cũng liên lạc được với Thiên Húc. Đối phương nghe xong cậu kể lại những chuyện đã xảy ra, cũng thở dài:

“Chuyện này cũng không có biện pháp, Ấm Khí, người này xác thực không dễ chọc…… Cậu vẫn nên tự cầu phúc đi.”

“……”

Một khắc đó, Tiểu Hàn nghe được âm thanh của cái gì đó đang rạn vỡ.

Trên thực tế, hỗ trợ cho Cầm Thú Đoàn đánh loạn cũng không khủng bố như trong tưởng tượng. Nhưng, thực mất mặt.

Giống mấy tên cướp bóc, như ong vỡ tổ chạy tới kiếm tiền, giống mấy tên cướp bóc, ào ra chạy tới đánh Boss, giống mấy tên cướp bóc hỗn loạn…… cùng nhau ngồi trên đường chính gây ách tắc giao thông.

Rất muốn làm một cái thông báo nói cho người qua đường,“Tôi cùng nhóm người này không có quan hệ”.

“Tiểu Tân, đi giúp tớ mua phù trở về thành với.”

“Tiểu Tân ~ em muốn Dược thủy……”

“Tiểu Tân Tân……”

Không biết từ khi nào, tên gọi thân mật của Tiểu Hàn trong hội chính thức biến thành “Tiểu Tân”. Chỉ có Ấm Nhi vẫn như cũ gọi cậu là “Bà xã”.

Một người hai nhân vật ở hai công hội khác nhau, loại này hiện tượng cũng không kỳ quái. Nhưng con người Ấm Nhi này lại rất kỳ quái.

Ngoại trừ Công hành chiến, Ấm Nhi rất ít khi quay lại Khoảng Cách Ngày Đêm, mà mỗi ngày đều đắm mình ở Cầm Thú Đoàn cùng mọi người hi hi ha ha.

Tóm lại Tiểu Hàn từ trên xuống dưới, vẫn chưa cảm thấy được người mình cần khảo chứng có chỗ nào lợi hại. Nếu không phải lần trước công thành liên tục bị giết ba lần …… Cậu tuyệt đối sẽ không tin.

Ấm Khí, Ấm Nhi…… Con người này rốt cuộc có tính tự giác làm chính sự hay không?

Cảm giác muốn trở về một ngày cũng chưa biến mất. Thêm một vòng nữa chính là trận đấu giữa Ánh Sáng và Ngày Đêm, Tiểu Hàn chỉ hy vọng thời gian qua nhanh một chút, để cậu có thể nhanh chóng rời khỏi địa phương quỷ quái này.

Điều buồn bực duy nhất là, cậu đến bây giờ vẫn chưa biết thêm chi tiết gì về Khoảng Cách Ngày Đêm.

Thật sự là uể oải.

Tiểu Hàn rầu rĩ không vui hoàn thành mấy nhiệm vụ chạy chỗ, lúc này, Ấm Nhi đang ngồi giữa đường bỗng lên tiếng:

“Lần sau công thành, bà xã cậu muốn cùng tôi đi không?”

“…… A?”

Vô số ngôi sao thình lình nhảy ra trước mắt. Một giây đó, Tiểu Hàn còn tưởng mình bị hoa mắt.

“Lần trước thấy cậu tới công thành không phải rất tích cực sao? Không bằng lần sau theo tôi cùng đi. Tôi sẽ bảo vệ cậu.”

“……”

Ai muốn anh bảo vệ. Tiểu Hàn liếc mắt xem thường.

Nhưng không thể phủ nhận, lời đề nghị của Ấm Nhi xác thực làm cho cậu có chút cao hứng.

“Cậu cứ ngoan ngoãn theo tôi, đừng chạy loạn là được rồi……”

“…… Ít nói nhảm.”

“Bà xã thật sự rất không thật thà.”

Ấm Nhi đã dần quen với thái độ ác liệt của Tiểu Hàn, không tức giận chút nào.

Tiểu Hàn ngồi xuống một bên, suy nghĩa bằng cách nào thừa dịp Ấm Nhi không chú ý trốn ra ngoài, cướp lấy vài tòa thành Ngày Đêm đang chiếm giữ.

“Cậu đang nghĩ cái gì?”

Ấm Nhi gửi đến một tin tán gẫu mật.

“Không nghĩ cái gì.”

Tiểu Hàn tuyệt đối không nguyện cùng người này tiếp xúc mật.

“Tiểu Hàn…… đúng không?”

Kỳ tích sao, Ấm Nhi lần đầu tiên gọi tên Tiểu Hàn.

“Biểu hiện của cậu ngày đó làm cho tôi có chút giật mình. Nếu không phải trang bị nhân vật của cậu rất tệ, nói không chừng chúng ta còn có thể vui vẻ đánh qua lại vài lần, đúng không?”

Người này…… Cũng có con mắt nhìn thực lực của đối thủ.

Tiểu Hàn im lặng.

“Có vấn đề này, nhân vật Tiểu Yêu, có phải là do Vô Nhai đưa cho cậu không?”

Vô Nhai là ID trong trò chơi của Thiên Húc.

Tiểu Hàn cả kinh.

“Sao anh lại biết?”

“Tiểu Yêu trước kia có quan hệ tốt với người này, tiện thì đoán ra thôi.” Ấm Nhi nở nụ cười, ôn hòa nói,“Như vậy, cậu cũng nên nói cho tôi biết, cậu có muốn từ nay về sau tiếp tục chơi ở Tam Sinh Thạch không?”

Có ý gì?

“Nếu cậu có ý đó, tôi có thể đề cử cậu gia nhập Khoảng Cách Ngày Đêm. Cậu có hứng thú đối với thành chiến như vậy, không bằng từ nay về sau chúng ta cùng nhau dốc sức làm, thế nào?”

Ấm Nhi hiếm khi đứng đắn thế này, nhất thời làm cho Tiểu Hàn có chút không thích ứng.

“…… Tôi không đi.”

“Vì sao vậy? Cho tôi một lý do?”

“Bởi vì tôi là hội viên Ánh Sáng.”

Về thân phận của mình, Tiểu Hàn vẫn cảm thấy không nên giấu diếm.

Sự thẳng thắn của cậu lại làm cho Ấm Nhi run rẩy.

“…… Ánh Sáng? Chẳng lẽ là Ánh Sáng Chi Đường ở khu hai?”

“Đúng vậy”

“…… Thật sự đúng như vậy?”

“Đúng.”

Tiểu Hàn rõ ràng thừa nhận.

“A…… Thì ra là thế.” Ấm Nhi gật gật đầu, nở nụ cười,“Được đối thủ coi trọng, thật sự là vinh hạnh lớn nhất của Ngày Đêm.”

“Nếu đã biết tôi là hội viên Ánh Sáng, anh còn có thể dẫn tôi tới công thành sao?”

“Vì sao lại không?” Ấm Nhi hỏi lại, lời nói đầy tự tin,“Phải biết rằng, Ngày Đêm không phải loại bị đối thủ biết được một hai điều sẽ là công hội thua trận.”

Tiểu Hàn thừa nhận, cậu đánh giá cao thái độ của Ấm Nhi.

“Thanh Dạ và Luật, là hội trưởng của các cậu, đồng thời cũng là người các cậu phục nhất.” Ấm Nhi tiếp tục nói,“Đã từng nghe qua không ít lời đồn đãi về bọn họ, thực ra tôi cũng rất muốn cùng bọn họ giao thủ. Tôi chờ mong đến ngày đó.”

“Đừng quên, đối thủ của anh còn có tôi.” Tiểu Hàn không cam lòng nhắc nhở,“Tôi cũng nằm trong đội hình chính của công hội.”

“Đúng vậy.” Ấm Nhi cười,“Còn có cậu.”

“Tôi nhất định sẽ giết anh.”

“A…… Thì ra oán hận của bà xã chất chứa đã sâu như vậy rồi……”

“Câm miệng!”

“Hắc hắc……”

Nhưng mà.

Thời điểm Tiểu Hàn ý thức được chức nghiệp của mình khi dùng trong trận đấu là thần quan, căn bản không giết được người…… Đã là một giờ sau cuộc nói chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.