Theo lời nói không ngừng của bà ta, một đội thị vệ võ trang đầy đủ tiến vào một loạt, tiếng bước chân lộc cộc nặng nề chấn động cả sàn nhà đại điện!
Những người ở chỗ gần Lăng Kỳ Tuyết tự động tránh ra, thị vệ bao vây Lăng Kỳ Tuyết lại.
Một đội thị vệ này cấp bậc cao nhất là Nguyên Vương đỉnh, thấp nhất cũng là Nguyên Vương sơ kỳ, xem ra hoàng hậu đã sớm có chuẩn bị!
Chỉ là, cho là như vậy thì có thể giết chết nàng sao, hoàng hậu cũng quá ngây thơ rồi.
Lăng Kỳ Tuyết ung dung từ trong Hỗn Độn Không Gian lấy ra một khối yêu bài, chính là trước khi nàng vào cung lấy từ chỗ của Đông Phương Linh Thiên, một khối yêu bài có thể chứng minh thân phận nàng là người của Thiên Hoa Cung.
Lục Sa vào cung làm việc nhiều lần, tin tưởng quốc chủ sẽ biết.
Lăng Kỳ Tuyết giơ yêu bài lên thật cao, lạnh lùng nói ra: “Đây cũng là thân phận của ta, quốc chủ vẫn cần ta hành lễ sao?”
Người của Thiên Hoa Cung!
Quốc chủ đứng vọt lên từ chủ vị, vội vàng giải thích, làm hòa nói: “Đây là một hiểu lầm, bổn quốc chủ làm sao dám muốn người của Thiên Hoa Cung hành lễ! Một chuyện hiểu lầm, tất cả mọi người miễn lễ ngồi xuống đi!”
Nhưng mà, không được hoàng hậu ra lệnh, thị vệ vây quanh Lăng Kỳ Tuyết cũng không rút lui, vì thế, quốc chủ lấy lòng gọi một tiếng: “Hoàng hậu. . . . . .”
Lăng Kỳ Tuyết nghe thấy giọng nói mềm mại kia cả người nổi da gà, quốc chủ này lại kiêng kỵ hoàng hậu như vậy, không phải trong tay của ông ta có một phần ba binh quyền sao, về tình về lý kiêng kỵ phủ thừa tướng còn có thể tha thứ, nhưng cũng không đến nỗi yếu đuối như vậy chứ!
Chỉ là đây đều là chuyện của hoàng thất, Lăng Kỳ Tuyết thu suy nghĩ lại, ngồi xuống.
Trong góc tầm thường trong đại điện, lòng Y Tình khẩn trương rốt cuộc cũng buông lỏng xuống, mới vừa rồi nàng còn tưởng Lăng Kỳ Tuyết sẽ bị bắt đi, cũng may nàng có yêu bài của Thiên Hoa Cung.
Trên mặt xẹt qua một vẻ buồn bã không rõ vẻ mặt, Thiên Hoa Cung đó là giấc mơ nàng không thể chạm!
Cuối cùng hoàng hậu vẫn rất nể mặt phất tay một cái, thu hồi thị vệ.
Tảng đá lớn trong lòng quốc chủ như rơi xuống, thầm than một hơi, nếu đắc tội với người của Thiên Hoa Cung, quốc chủ này ông cũng ngồi lâu rồi.
Liếc mắt nhìn hoàng hậu bên cạnh, đầu của ông lại đau, tối nay trở về làm sao giao phó với người của phủ thừa tướng!
Hoàng hậu cũng là rất bất mãn thậm chí oán hận trừng quốc chủ một cái, ngay sau đó phân phó yến hội bắt đầu.
Bữa tiệc không có gì khác biệt bữa tiệc bình thường, ăn uống, vui đùa một chút nhạc, gần đến trưa, Lăng Kỳ Tuyết cũng chơi sắp ngủ gà ngủ gật mới kết thúc bữa tiệc nhàm chán này, chính thức bắt đầu tỷ đấu giữa những người trẻ tuổi.
Mục đích cuối cùng của quốc yến hàng năm là vì hoàng thất chọn lựa nhân tài ưu tú, cho nên mỗi một năm trọng tài đều do một vị lão tổ của hoàng thất và Lăng Nhạc, cộng thêm thừa tướng Bùi Văn Thanh tổ ba người thành đoàn trọng tài.
Lăng Nhạc dẫn theo người trẻ tuổi đi đến sân giác đấu của hoàng thất, ngay sau đó tuyên bố quy tắc tranh tài: Ban đầu là trận chiến lớn, nói cách khác tất cả mọi người tiến vào đài quyết đấu, tùy ý chọn đối thủ tỷ thí, chỉ có thể sử dụng nguyên lực không thể sử dụng vũ khí không thể dùng độc, đánh người xuống đài, cho đến khi trên đài còn dư lại mười sáu người mới thôi.
Lấy được tư cách tham gia tổng cộng có ba trăm người, một số người đã đến tham gia hai lần rồi, lần này là lần thứ ba, cũng là một lần cuối cùng, bởi vì từng người trẻ tuổi có tối đa ba lượt cơ hội tham gia. Cũng có một số người lần đầu tiên đến, tràn đầy cảm giác mới mẽ với trận đấu.
Sau khi tranh tài tuyên bố bắt đầu mọi người đồng loạt xông lên, chen lấn lên trên đài quyết đấu.
Bọn họ cũng ôm một mục đích: Đó chính là tranh thủ chiếm cứ một vị trí tốt ở bên trong, như vậy không dễ dàng bị đánh xuống đài.
Y Tình như cũ cẩn thận đi đến bên cạnh Lăng Kỳ Tuyết, giọng như ruồi muỗi, Lăng Kỳ Tuyết phải vễnh tai mới có thể nghe thấy.
“Lăng đại tiểu thư, chúng ta nhanh đi chiếm một vị trí tốt thôi!”
Nói xong kéo tay Lăng Kỳ Tuyết chạy thật nhanh lên đài quyết đấu.
Lăng Kỳ Tuyết lại rất nhạy cảm híp mắt, một nữ hài thoạt nhìn rất nhát gan sẽ chủ động kéo tay những người khác sao?
Y Tình này có vấn đề rất lớn!
Chỉ là, sau đó nàng lại không có thời gian đi suy nghĩ cái vấn đề này, bởi vì lên đài quyết đấu, phần lớn người trẻ tuổi đều đã chen chúc đến phía bên nàng, từng mặt nở nụ cười hung ác, một ít người miệng nứt ra, miệng to như chậu máu, tùy thời có thể nuốt nàng xuống vậy.
Cuối cùng Lăng Kỳ Tuyết hiểu ý tứ đám người Tô Thanh Phương nói sẽ có người trừng trị nàng rồi.
Những người này đã sớm hẹn ước, muốn ở trong đại hỗn chiến đối phó Lăng Kỳ Tuyết nàng, bao gồm Lăng Tuấn Đình!
Đài quyết đấu thiết kế rất nhân tính hóa, hơn ba trăm người lên đài không lộ vẻ chật chội chút nào, ngược lại còn có không gian rất lớn đủ để người đi lên thi triển quyền cước, mỗi một người đều gọi ra nguyên lực kiếm, hoặc là nguyên lực chùy, như là mưa sao sáng đầy trời, rối rít xông về phía Lăng Kỳ Tuyết.
Còn có tu luyện giả thuộc tính Thổ gọi ra tường Thổ vài lần, vây khốn Lăng Kỳ Tuyết ở bên trong.
Bốn phía là tường cao, bên trên là vũ khí nguyên lực đầy trời, trừ phi Lăng Kỳ Tuyết có thể chui xuống đất, nếu không, dù là chắp cánh, nàng cũng khó thoát vận hạn!
Quả nhiên là Hồng Môn Yến, còn là một Hồng Môn Yến đã sớm tính toán tỉ mỉ tốt rồi!
Lăng Kỳ Tuyết nói xin lỗi với Y Tình: “Thật xin lỗi, liên lụy đến ngươi!”
“Cho dù không phải ngươi, ta cũng không đến được chỗ tốt mà.” Y Tình ngưng tụ ra là một thanh trường kiếm mười phần nguyên lực Hỏa, chuẩn bị chiến đấu.
Thấy thế Lăng Kỳ Tuyết cũng không lải nhải, tập trung tinh thần gia nhập chiến đấu.
Những người này như này mà đã muốn để nàng ở lại chỗ này, ý nghĩ cũng quá kỳ lạ rồi.
Nhìn cả giới tu luyện, tu luyện giả thuộc tính Kim rất ít ỏi, trong những người này không có một ai, không có thuộc tính Kim, mặc kệ loại thuộc tính nào, nàng đều có thuộc tính tương khắc.
Cấp bậc của những người trẻ tuổi này, nàng vừa nhìn cũng đã hiểu ngay, cấp bậc cao nhất cũng chỉ là Nguyên Tướng trung kỳ, nếu nàng một Nguyên Tướng hậu kỳ không thể toàn thân mà lui giành được thắng lợi, cấp bậc kia nàng cũng quá thẹn ròi!
Nguyên lực của những người này đa số chiếm thuộc tính Hỏa, dường như Nam Lăng quốc sử dụng nhiều nhất chính là nguyên lực thuộc tính Hỏa.
Khắc tinh của lửa là nước, trải qua đánh một trận với sát thủ lần trước, năng lực thao túng Hỏa Xà Thuỷ Độn của Lăng Kỳ Tuyết đã nâng cao một bước, nhanh chóng gọi ra Thuỷ Độn, đồng thời cũng bao phủ Y Tình vào trong đó.
Tay trái đẩy ra Thuỷ Độn, tay phải Hỏa Xà như Du Long linh hoạt đánh ra.
Thuỷ Độn diệt tất cả nguyên lực thuộc tính Hỏa, Hỏa Xà đốt một vài người thuộc tính Mộc cả gan thành tro tàn.
Những người này đại đa số đều là Nguyên Tướng sơ kỳ, thấp hơn Lăng Kỳ Tuyết hai cấp, nguyên lực từng người đụng nhau, Lăng Kỳ Tuyết hoàn toàn có thể làm được nghiền ép.
Thuỷ Độn vẫn còn tiếp tục đẩy về phía trước, chia ra làm hai, hai chia thành bốn, rơi vào bốn tu luyện giả thuộc tính Hỏa trước mặt, một thanh dập tắt hỏa của bọn họ, thuận thế đẩy các nàng xuống đài quyết đấu.
Đồng thời Hỏa Xà cũng biến ảo trở thành bốn Hỏa Xà, đồng thời đẩy bốn tu luyện giả thuộc tính Mộc xuống.
Một phần làm bốn, đây là cực hạn của Lăng Kỳ Tuyết, chỉ là, cấp bậc của nàng lên cao mà nói, cũng là có thể phân làm nhiều hơn.
Động tác của Lăng Kỳ Tuyết như nước chảy, nguyên lực chiến kỹ xuất thần nhập hóa, Y Tình thấy đều quên cầm nguyên lực kiếm trong tay chém ra.