“Hệ thống, ngươi cũng rảnh quá ha.”
Lăng Thần cười mỉa mai nói, mỗi lần vừa nói câu gì đó thì y như rằng hệ thống phát động nhiệm vụ đúng cái những gì vừa nói.
“Thưa ký chủ ta cũng không thể nào làm khác được.Vì ngài không làm gì cả nên dẫn đến bản thân từ luyện chậm chạp đi rất nhiều.”
Hệ thống nghe vậy lập tức đáp lại, hắn gật đâu hài lòng với điều hệ thống giúp mình bình tĩnh hỏi
“Vậy ngươi giúp ta liên kết những chúc phúc của ta cho các lão bà của ta được không?”
“Được chưa thưa ngài.Nếu đó là mong muốn của ngài thì ta sẽ giúp ngài.” Hệ thống im lặng một lúc lâu mới trả lời.Labgw Thần vui vẻ định cảm ơn thì hệ thống tiếp tục nói
“Nhưng nếu như ngài chết thì tất cả các vị hôn thê ngài sẽ chết theo.Ngài có muốn chấp nhận hay không?”
Hắn đắn đo suy nghĩ một lúc lâu sau trầm giọng nói
“Được ngươi cứ việc làm theo ý ngươi đi.”
Nói xong, hắn cảm nhận được mối liên kết với các thê tử hắn đang ngày càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.Đổi lại là người khác cũng sẽ làm như vậy, thử nghĩ xem ngươi sở hữu một cơ thể bất tử cùng với sức mạnh vô song còn lão bà ngươi thì không.Nếu như ngươi bất tử thì sau này ngươi sẽ cảm thấy cô đơn đỏ không có ai bên cạnh.Lăng Thần cũng vậy vì lão bà hắn mà quên đi bản thân thậm chí khi các nàng bị bệnh hắn sẽ chăm sóc dù có khó khăn đến đâu đi chăng nữa.
“Đã xong rồi sao hệ thống.”
Hắn bình tĩnh nhìn hệ thống chậm rãi hỏi, Hệ thống bất mãn nói
“Xong rồi chứ ngài còn muốn như thế nào nữa hả ký chủ.”
Chỉ đơn giản như vậy thôi sao.
Hắn nghi hoặc tự hỏi mình, nhìn chung thì chả có gì thay đổi cả thầm thở phào nhẹ nhõm.Hy vọng hệ thống không phản bội chính mình bằng không thì hắn chết mất.Vài canh giờ trôi qua, Bỉ Bỉ Đông cuối cùng cũng tỉnh dậy, nàng ưỡn ngực về phía trước rên rỉ trong cơn sung sướng vui vẻ nói
“Đã 100 năm rồi mới được ngủ ngon thế này.”
Nàng cảm thấy bản thân mình vô cùng sung sức, cơ thể tràn đầy năng lượng giống như có ai đó vừa mới truyền năng lượng cho mình vậy.Lúc này, Lăng Thần bưng một bát phở vào mỉm cười hỏi
“Đông nhi, nàng dậy rồi sao.Mau tới đây ăn sáng đi.”
“Chủ nhân, huynh chu đáo quá.”
Bỉ Bỉ Đông vui vẻ trả lời, trước mặt mọi người thì nàng toàn gọi hắn là “phu quân” này nhưng khi chỉ có hai người thì nàng mới gọi hắn là chủ nhân.Vì muốn che đậy đi thú vui kì lạ của mình nên nàng mới giấu đến tận bây giờ.
Lăng Thần gật đầu nhẹ nhàng đút con c-c vào trong l-n trong khi đang đút nàng từng muỗng cháo.Bỉ Bỉ Đông thích thú nhấp hông cực kỳ mạnh bạo, hắn nhếch miệng lập tức bỏ một muỗng cháo vào bên trong miệng bắt đầu cháo lưỡi.
Nàng “ưm” lên một tiếng như đang tận hưởng việc này vậy.Chỉ một hồi sau, nàng cuối cùng đã ăn hết cháo rồi mỉm cười hỏi
“Sao hôm nay huynh chu đáo quá vậy chủ nhân.”
“Hôm nay là ngày đặc biệt ta muốn nhờ nàng đây.”
Hắn nở một nụ cười cực kỳ gian tà nói, nàng nghe vậy nghi hoặc.Sau khi lắng nghe toàn bộ yêu cầu của hắn, nàng cũng cười một cách dâm đãng nói
“Nếu đó là lời của chủ nhân thì thiếp xin nghe theo he he.”
........
Tại gian phòng của Lăng Đông, lúc này nàng cũng tỉnh dậy nhớ lại chuyện tối hôm qua mình cùng với mẫu thân có chút ngượng ngùng, xấu hổ khi mình lại có biểu hiện như vậy lẩm bẩm nói
“Hy vọng đó không phải là thật.Nếu là thật thì phụ thân đã thấy ta mất rồi.”
Đúng vậy trong lòng nàng người nam nhân mà nàng thích chính là Lăng Thần đồng thời cũng là phụ thân nàng.Trước đây nàng luôn gần gũi chơi đùa với phụ thân nên từ lâu đã quá quen thuộc với hắn.
Cộc cộc....
“Lăng Đông ngươi tỉnh dậy chưa.”
Một thanh âm hòa nhã cùng với dịu dàng của nam nhân vang lên.Nàng đỏ bừng cả mặt lên khi nhận ra đó là giọng của Lăng Thần vội vã nói
“Ta.....ta dậy rồi phụ thân.”
“Ta vào được chứ Lăng Đông.”
Lăng Thần nhẹ nhàng mở cánh cửa ra mặc dù chưa đợi câu trả lời của nàng.Lăng Đông nhanh chóng lấy cái một cái mền che đậy phía dưới lại.Hắn đi tới bên cạnh nàng cười vui vẻ nói
“Hôm nay trông ngươi có vẻ sung sướng quá nhỉ.Ngủ đến tận bây giờ luôn.”
“Đâu......đâu có.....ta chỉ ngủ có chút thôi phụ thân.”
Lăng Đông cúi mặt xuống xấu hổ nói.Hắn vuốt đầu nàng nhẹ nhàng hỏi
“Ngươi có biết chuyện gì xảy ra hôm qua không.”
Lăng Đông hốt hoảng thân thể khẽ run lên vì sợ hãi trong đầu nghĩ đến việc hôm qua không phải là mơ mà là thật và lúc đó hình Lăng Thần đã chứng kiến bộ dáng xấu hổ kia của nàng nghẹn ngào nói
“Phụ thân.....người biết rồi sao.”
“Ta biết hết đó.”
Hắn vui vẻ cười đùa nói, tim nàng đập ngày càng nhanh hơn lo sợ phụ thân sẽ ghét bỏ mình.Lăng Đông sợ hãi thầm trách tất cả do lỗi của Bỉ Bỉ Đông, vì nàng đã bị mẫu thân dụ dỗ trong khi đang bị phụ thân nhìn lấy.Lăng Thần nhếch mép cười nhẹ nhàng tiến lại gần nàng thì thào hỏi
“Trông ngươi có vẻ sợ hãi quá đó.”
“Phụ....phụ thân người đừng làm ta sợ.”
Lăng Đông rụt rè trả lời hắn thích thú khi nhìn cái biểu cảm đáng yêu này của nàng liền lấy tay từ từ đưa xuống chà sát âm hộ hỏi
“Sao ngươi lại ướt quá vậy Lăng Đông.”
“Phụ....Ahh...Phụ thân....người....Ahhh...người đừng móc nó....nữa.”
Nàng rên rỉ thở hổn hển nói hắn không có dừng lại mà tiếp tục làm trò đồi trụy này với nàng.Lăng Thần thấy nàng đã thấm mệt rồi dù sao cũng không thể nào ép buộc một cách không thoả đáng như vậy liền dừng lại bình tĩnh nói
“Ta thật không dám nghĩ ngươi vậy mà lại có tình cảm với ta đấy Lăng Đông.Nhưng ngươi yên tâm đi cho dù sau này có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, ta vẫn luôn ủng hộ ngươi nên quyết định của ngươi thế nào.Bây giờ thì ngươi nghỉ ngơi trước đi.”
Nói xong hắn liền rời đi để nàng lại một mình.Lăng Đông im lặng không biết nên trả lời làm sao cả, dù muốn trở thành nữ nhân của hắn nhưng lại không dám đối với nàng thì đây khong khác gì loạn luân cả.Bất quá nếu có thể trở thành nữ nhân của Lăng Thần thì đây là một trong những điều mà nàng hằng mong ước nhất.