Thần Vương Vạn Giới

Chương 73: Chương 73: Rời đi




Lăng Thần chăm sóc phục vụ cho các lão bà của mình từ A-Z.Mãi đến tận sáng hôm sau hắn đợi các nàng ngủ thiếp đi mới dừng lại, nghĩ đến cảnh tượng Bỉ Bỉ Đông chưởng khống Con Mắt Hiền Triết và Như Lai Kiếm.Phải nói thực sự rất tuyệt, một người phụ nữ đứng trên đỉnh phong nhân sinh xem thường tất cả.

Nhưng nếu muốn sử dụng thuần thục được thứ sức mạnh kinh khủng ấy thì phải có được cơ thể vật lý mạnh mẽ.Nếu không sẽ bị phản phệ lại chính bản thân người sử dụng.Hắn không muốn chứng kiến nữ nhân của mình chết trước mặt hắn nhưng nếu các nàng không mạnh hơn thì trong tương lai mọi người sẽ phải chết.

Tu thần là nghịch thiên cải mệnh bất quá trên con đường luôn nhiều chông gai và hiểm trở.Không vượt qua được mãi mãi không thể siêu sinh.Lăng Thần thở dài một hơi đứng dậy ghi lại một bức thư từ biệt.Hy vọng các nàng sẽ không giận dỗi hắn, lập tức ghi ra kế hoạch chính mình sẽ đến Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện đồng thời mua thêm 7 công pháp Thiên Giai từ trong hệ thống cho Tiểu Vũ các nàng tu luyện.

“Xong rồi.”

Hắn cầm lấy bức thư cùng với 7 quyển công pháp đặt trên bàn.Nhớ lại trước kia không cho Tiểu Vũ tu luyện vì sợ nàng quá yếu đợi đến lúc độ kiếp chắc chắn sẽ tổn thương.Một hồi lâu, hắn tiến lại gần hôn lên trán mỗi người mỉm cười nói

“Hãy chờ ta các lão bà của ta.Ta sẽ không để một ai dám làm hại các nàng.”

Nói xong lập tức rời đi không để lại dấu vết.Đợi sau khi Lăng Thần đi xa khỏi nơi đây, một bóng người đã thức dậy và đang nhìn bức thư mà nam nhân kia để lại, nước mắt không ngừng tuôn ra.Không ai khác người đó là Bỉ Bỉ Đông do quá quen thuộc với việc làm Giáo Hoàng của Võ Hồn Điện nên thói quen dậy sớm là điều rất hiển nhiên, nàng nghẹn ngào nói

“Chủ nhân sao huynh luôn liều mạng vì chúng thiếp vậy.”

Quả nhiên nàng xúc động cầm chặt bức thư hắn để lại.Trong lòng rất yêu thương chính nam nhân này, không biết bao nhiêu lần thì hắn đã làm biết bao nhiêu chuyện vì mọi người.Nghĩ lại trước kia khi Thiên Đạo Lưu phản đối về việc nàng yêu nam nhân khác, chính hắn là người đã đứng lên chống lại lão già kia.Nàng khoé miệng cười nói

“Thiếp sẽ không làm huynh thất vọng đâu chủ nhân.Dù huynh có bắt thiếp làm gì thiếp sẽ không phản đối đâu.”

..........

Lúc này Lăng Thần chậm rãi đi đến Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện vì còn mấy tháng nữa là Sử Lai Khắc sẽ đấu với bọn Ngọc Thiên Hằng.Hắn phải tận dụng tất cả các sự kiện có trong Đấu La Đại Luc này để trừng phạt nhóm Đường Tam lẩm bẩm nói

“Nếu ta nhớ không lầm thì ở đó có cả Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn và cũng gặp lại Thiên Nhận Tuyết nữa thì phải he he.”

Hai tiếng trôi qua, hắn đi bộ từ Võ Hồn Điện cho tới Thiên Đấu Đế Quốc.Sở dĩ không sử dụng Cân Đẩu Vân hay xé rách hư không gì cả, vì hắn muốn thử sức chịu đựng của mình.Thu nhỏ gậy như ý nhét vào trong tai hắn giống như Dan Mori đã từng làm.Nếu có thể làm quen với cách chiến đấu này thực lực sẽ tăng lên gấp bội.Suốt chặng đường đi thì cuối cùng cũng đã tới được Thiên Đấu Đế Quốc khinh thường nói

“Đây chính là Thiên Đấu Đế Quốc sao.Tầm thường thế.”

Hắn vừa đi vừa nhìn xung quanh xem ở đây có thứ gì độc đáo hơn so với Võ Hồn Thành không.Tiếc là chả có thứ gì ở đây cả.

Tầm thường, vô vị.

Lăng Thần cảm thấy xem ra chả có thứ gì hay ho ở chỗ này cả.Ngoại trừ cái đông người thì những thứ khác nhạt nhẽo vô cùng.Trong đầu thầm nghĩ

“Nếu như ta bại lộ thân phận thì Sử Lai Khắc sẽ không chọn thi đấu thì sao.”

“Ngài có thể mua các vật phẩm có trong hệ thống nha.”

Lúc này hệ thống bay tới trước mặt nói.Hắn nghe xong không khỏi cảm thán cái hệ thống này thực sự là gian thương a, mỗi khi bí cái gì thì bay vào bảo mua vật phẩm trong cửa hàng.Hệ thống thấy vậy liền nói

“Nếu như ngài cảm thấy tiếc điểm thì hệ thống có thể chọn giúp ngài vật phẩm trong cửa hàng.Đảm bảo siêu rẻ luôn.”

Lăng Thần tò mò gật đầu một cái.Bất quá mấy phút sau hắn cực kì hối hận khi giao cho cái gian thương này làm.Chỉ mua được hai vật phẩm một cái áo khoác màu xanh dương còn một cái mặt nạ hình con cáo.Nhìn vậy thôi mà hệ thống đã trừ tận 1 vạn điểm của hắn đó,

Lòng đau như cắt trong hệ thống chỉ còn lại khoảng………..100 tỷ???

Vãi l-n thật.

Hắn giật mình khi phát hiện mình đã có nhiều điểm như vậy rồi liền suy nghĩ cũng nên tặng quà cho Thiên Nhận Tuyết lập tức mua thêm 1 cái áo khoác nữa cho nàng.Một lúc sau hắn trang bị những vật dụng cần thiết cho bản thân vui vẻ bước đi.

“Nhìn tên đó kìa ăn mặc thật là kì lạ.”

“Ừ đúng rồi.Lẽ nào tên đó bị điên sao.”

“Tránh xa tên này ra đi.”

….

Vô số người nhìn với ánh mắt kinh sợ và nghi hoặc.Hắn không quan tâm đến bọn chúng liền một mạch bước tới Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện.Một lão sư cảm nhận được có người đang đứng ở ngoài học viện chạy ra hỏi

“Ngươi là ai.Tới đây làm gì.”

“Thật ngại quá ta là Thần Đế.Ta tới đây để tham gia vào Thiên Đấu Học Viện.”

Hắn quay sang vị lão sư này chậm rãi nói.Đối phương ngạc nhiên khi thấy thiếu niên bí ẩn này lại muốn tham gia học viện trong lòng hơi chần chừ một chút liền nói

“Đi thôi ta dẫn ngươi đi gặp Tuyết viện trưởng.”

Cả hai đi đến trước một thư phòng sang trọng.Lão sư kia cúi đầu trước cánh cửa nghiêm túc nói

“Tuyết viện trưởng có người muốn gia nhập học viện.”

“Để hắn ta vào đi.”

Một âm thanh vang lên đáp lại câu trả lời của lão già kia.Lăng Thần đưa tay mở cánh cửa ra một thân ảnh thanh niên tuấn tú hiện ra trước mặt đang ngồi thản nhiên nhìn bầu trời.Đợi sau khi vị lão sư kia rời đi Thiên Nhận Tuyết lên tiếng

“Ngươi là ai.Hiện tại tu vi gì rồi.”

“Đã lâu không gặp Tuyết nhi.”

Hắn cời chiếc mặt nạ ra cười tươi nói.Nàng ngạc nhiên khi thấy đối phương lại là một thiếu niên trẻ nhưng lại tạo một cảm giác hết sức thân thuộc hơn nữa lại còn biết thân phận thực sự của mình âm thầm điều động hồn lực trong cơ thể nghi hoặc hỏi

“Ngươi là ai.”

“Còn giả vờ nữa sao Tuyết nhi.6 năm trước nàng còn ngồi trong lòng ta trò chuyện với nhau nữa cơ.”

Hắn tiến tới ôm nàng vào trong lòng mỉm cười nói.Nàng giống như hiểu ra được toàn bộ câu chuyện trong lời nói của nam nhân này, khuôn mặt đỏ bừng lên, hốc mắt đọng lại những giọt nước nói

“Huynh….Lẽ nào huynh là Lăng Thần.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.