Vì đã tiêu hao kha khá hồn lực trong cơ thể Lăng Thần cảm thấy đôi vai mình nặng trĩu xuống giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.Ngọc Thiên Hằng vẫn chưa hiểu thứ thân ảnh kia là cái quái gì liền hỏi
“Tiểu tử mau nói thứ vừa nãy là cái gì.”
“Đúng vậy đó tiểu tử.Ta không muốn học viện của bọn ta có chứa Tà Hồn Sư đâu.”
Tần Minh thần thái cực kì nghiêm túc, ánh mắt kiên định nhìn nói.Hắn không có ý định trả lời cho câu hỏi của tên lão sư này chuẩn bị tư thế chiến đấu nói
“Ta hơi mệt mỏi khi nghe ngươi lải nhải đó.Muốn đấu thì đấu luôn đi.”
“Ngươi….”
Tần Minh muốn giải đáp vấn đề này.Định tiếp tục tra hỏi thì Thiên Nhận Tuyết giơ tay ngăn cản lại bình tĩnh nói
“Không sao cứ để cho hắn đấu trước đi.Đợi sau khi bọn họ đánh xong thì hỏi sau cũng được.”
Hắn đành phải gật đầu dù sao nơi đây là Thiên Đấu Đế Quốc, muốn giết người khó mà thành.Lăng Thần âm thầm cảm kích nàng, bắt đầu hướng tới Ngọc Thiên Hằng khiêu khích đối phương
“Tới đây đi không lẽ ngươi vừa mừng rằng vừa nãy đánh trúng ta một cái là hay sao.”
“Khá khen cho ngươi.Ta đánh trúng ngươi một lần thì ta có thể đánh trúng ngươi thêm một lần nữa.”
Ngọc Thiên Hằng nhếch miệng khinh thường cười nói.Độc Cô Nhạn thấy hình ảnh nam nhân mà mình thích không ngờ lại mạnh mẽ tới vậy oai phong đến vậy.Không nói nhiều hắn lao về phía Lăng Thần định thực hiện giống như cú đấm lúc nãy.
Bụp bụp bụp.
Ba tiếng động âm thanh vang lên, Ngọc Thiên Hằng đứng im bất động vậy mà hắn thản nhiên đi ngang qua như thể không có chuyện gì xảy ra cả.Độc Cô Nhạn thấy vậy hét to nói
“Thiên Hằng mau đập tên tiểu tử cuồng vọng này đi.”
Lăng Thần nhíu mày khi nghe cô nàng này nói, tưởng thế nào hóa ra hồn sư tu luyện mạnh đến mấy thì chả khác gì đám phàm nhân ở thế giới The God Highschool.Để đáp lại sự chờ mong của nàng, hắn chậm rãi nói
“Ngươi nói hắn sao.Hắn đã ngất rồi.”
“Cái gì????”
Tần Minh ngạc nhiên chạy tới xem Ngọc Thiên Hằng như thế nào.Quả nhiên vừa đi tới bên cạnh Ngọc Thiên Hằng thì hắn đã ngã xuống ngất đi.Mọi người vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Thiên Nhận Tuyết hài lòng với kết quả này vỗ tay cười nói
“Rất tốt.Từ bây giờ ngươi trở thành một thành viên Võ Hồn Chiến Đội.”
Lăng Thần chậm rãi ngồi xuống tu luyện một chút.Trong đầu nhớ đến vị thần tối cao Như Lai trong thế giới Jin Mori, dường như thứ sức mạnh mà vị thần ấy đang nắm giữ chính là một trong những sức mạnh hắn phân rải trong lúc đấu với tên Ma Tộc kia.Diệp Linh Linh hiếu kỳ nhìn nam nhân này đang toát lên một khí chất hơn người mê hoặc, cao ngạo,... thầm nghĩ
“Đúng kiểu mình thích rồi.”
Hắn đang suy nghĩ làm thế nào để thu thập sức mạnh ấy trở về chính mình.Đột nhiên hệ thống xuất hiện gợi ý cho hắn
“Sao ngài không sử dụng Phá Hư Phù.Sau khi sử dụng nó, ngài có thể đi tới địa phương bất kì miễn là vẫn ở trong Giới Nguyên đó.”
“Nói đi bao nhiêu điểm.”
Hắn đã quá quen thuộc với tình cảnh này rồi lập tức bất tay vào vấn đề ngay lập tức.Hệ thống chậm rãi trả lời
“10 tấm 100 vạn giá chót nha.”
“Thành giao.”
Lăng Thần nhếch miệng cười nói.Quá lời vừa đi về thế giới hiện đại có thể cứu lấy Jin Taejin, sẵn tiện gặp luôn Han Daewi và Yoo Mira luôn.Bất quá thời gian cũng không vội, đợi sinh hoạt mấy ngày cái đã.Sau khi hắn hồi phục hồn lực xong thì Đường Tăng lại xuất hiện hút lấy toàn bộ, mọi người ngạc nhiên.Hắn bịa một chút chuyện ra nhưng vẫn nói trung thực nàng thực sự là sư phụ của hắn.
Mọi người không hoài nghi gì về chuyện này nên cũng bỏ qua.Cứ như vậy Lăng Thần đã tán được Diệp Linh Linh, chỉ còn mỗi Độc Cô Nhạn là không thành công.
Vì sao á.....Vì bên cạnh nàng luôn có tên Ngọc Thiên Hằng.
Mỗi khi định tiếp cận thì Ngọc Thiên Hằng luôn ở bên cạnh nàng trò chuyện.Lăng Thần không cách nào ra tay được nên đành bỏ qua.Vào một ngày đẹp trời hắn đợi nơi đây không có ai lập tức triệu hồi hệ thống nói
“Hệ thống dẫn ta qua thế giới The God Of Highschool đi.”
“Đã hiểu thưa ký chủ.”
Nói xong hệ thống tạo ra một vòng xoáy không gian, hắn không nghĩ ngợi gì nhiều nên chạy vào bên trong.Không ngờ chính mình đã rời đi 6 năm vậy mà nơi đây chả có thứ gì thay đổi cả.Lăng Thần dùng thần thức phóng ra xem xét xem Chủ Nhân Thánh Địa Thứ Bảy đang ở đâu.Một lúc sau, janws nhếch miệng nói
“Đã thấy ngươi rồi.sẵn tiện đánh luôn với chúa quỷ luôn đi.”
.......
Lúc này tại Đấu La Đại Lục, một tên bí ẩn mặc áo bào màu đen chùm kín đầu đang ngồi xếp bằng, đưa tay tính toán một lúc chợt sắc mặt biến đổi đi tới bên cạnh Giáo Hoàng nói
“Lão già mau triệu hồi các vị thần từ thánh địa thứ nhất đến thánh địa thứ ba đi.”
“Tại sao.”
Giáo Hoàng lạnh nhạt hỏi.Đối với tính kiêu ngạo chả mình thì làm sao có thể để tên này ra lệnh như vậy được bất quá tên bí ẩn kia gằn giọng nói
“Ngươi nói tên Tôn Ngộ Không đó có khả năng dịch chuyển hay đảo ngược thời gian gì không.”
“Không có tại sao ngươi lại hỏi như vậy.”
Ngọc Hoàng khó hiểu khi tên này hỏi câu kì lạ vô cùng.Hắn như biết tất cả kỹ năng của Lăng Thần chậm rãi nói
“Ta vừa cảm nhận được Jin Mori vừa dịch chuyển sang thế giới của ngươi.Hơn nữa còn dùng phép đảo nghịch thời gian làm cho thời gian nơi đây chậm hơn rất nhiều so với nơi kia.”
“Được thôi đợi ta một chút.Ta sẽ triệu hồi bọn chúng ra cho.”
Ngọc Hoàng bình thản đứng dậy cầm cây gậy gõ nhẹ xuống đất.Một lúc ba đạo không gian mở ra, hơn năm vị thần bước ra từ bên trong.Một tên cao to, cơ bắp cuồn cuộn lực lưỡng thấy mình bị Giáo Hoàng dịch chuyển tới nơi này lạnh lùng nói
“Ngươi triệu hồi bọn ta tới nơi này làm gì hả Giáo Hoàng.”
“Là ta kêu hắn làm vậy đấy.”
Tên bí ẩn kia lạnh lùng nói.Các vị thần nơi đây khá tò mò từ bao giờ mà bên cạnh Giáo Hoàng lại có một tên phàm nhân định giết tên này cho hả giận thì sắc mặt ai nấy đều sợ hãi.Vô số khí tức tử vong tràn ra từ kẻ bí ẩn này, dù nhỏ thôi nhưng mọi người cũng cảm nhận được sự đáng sợ của tên này.Chúa quỷ cũng không ngoại lệ, dù rất muốn tham chiến nhưng lại không dám ra tay.
“Các ngươi tốt nhất nên nghe theo sự sắp xếp của ta đi.Bằng không các người không cần tồn tại đâu.”
Tên bí ẩn lạnh nhạt nói.Mọi người đều khiếp sợ trong đầu thầm nghĩ sức mạnh này ít nhất phải ngang với Thần Toàn Năng Di Lặc.Giáo Hoàng im lặng không nói gì chỉ biết ngồi tu luyện.
.......
“Kì lạ ta đã đến tầng thứ nhất rồi vậy mà vẫn không thấy tên chúa quỷ cùng với tên thần chiến tranh ở đâu cả.”
Lăng Thần cau mày tức giận nói, không ngờ hắn tốn mất khoảng 2 phút đồng hồ đã leo lên từ Thánh Địa Thứ Bảy tới Thánh Địa Thứ Ba.Nhưng không biết vì cái gì mà từ thánh địa thứ ba trở đi là không một bóng người xuất hiện lẩm bẩm nói
“Lẽ nào tên Ngọc Hoàng biết.Ta sẽ đến đây sao.”