Editor: Huyền Thiên Tiểu Tử
Beta: Hà
Hoàng cung.
Trong tiểu viện hoang vu mà tĩnh mịch, Đường Tư nắm thương Hồng Anh trong tay, ánh mắt nghiêm khắc nhìn những nữ tử đang mặc quân bào thanh sắc trước mặt, phát ra giọng nói mang theo khí thế lạnh lùng nghiêm trang.
“Mấy ngày nay các ngươi tiến bộ cực kỳ chậm, bây giờ tuy Hoàng Hậu đã không còn dẫn dắt chúng ta chinh chiến sa trường, nhưng bởi vì công chúa trở về, các ngươi không thể lại buông thả như vậy nữa, nếu lần sau lại để ta nhìn thấy người nào lười biếng không tu luyện, xử trí theo quân quy!”
Những nữ tử bị giáo huấn đều cúi đầu, trầm mặc không nói.
Linh Vận ở một bên cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn những nữ tử kia.
Dù sao, quả thật do những người này sai trước, vậy mà dám thừa dịp Đường Tư không có trong viện dự định trộm lười biếng một chút, lại trùng hợp bị nàng ấy sau khi trở về phát hiện ra, thế này, nàng cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm*.
*lực bất tòng tâm: muốn mà chẳng giúp được
Đột nhiên, ánh mắt Linh Vận sáng lên, nàng nhìn thấy từ ngoài viện Phong Như Khuynh đang bước vào, vội vàng kéo ống tay áo Đường Tư: “Đoàn trưởng Đường Tư, chủ tử đến.”
Chủ tử?
Đường Tư sửng sốt một chút, lúc chuyển ánh mắt sangđã nhìn thấy Phong Như Khuynh đang cực kỳ tức giận đi vào từ bên ngoài, ánh mắt nàng có chút giật mình, hỏi: “Chủ tử, xảy ra chuyện gì?”
“Đường Tư, bây giờ ở trong hoàng cung, Thiết Huyết quân đoàn còn lại bao nhiêu người?”Đôi mắt Phong Như Khuynh hơi trầm xuống, lạnh giọng hỏi.
Đường Tư trả lời rất chi tiết: “Vì không để bọn họ quá mức lơi lỏng, ta thường xuyên phái người ra ngoài hoàn thành một chút nhiệm vụ, bây giờ ở trong hoàng cung, ước chừng còn bốn mươi người.”
“Vậy thực lực của bốn mươi người này thế nào?”Phong Như Khuynh tiếp tục truy hỏi.
Nghe hỏi như thế, khóe môi Đường Tư giương lên nụ cười kiêu ngạo: “Người của Thiết Huyết quân đoàn, thực lực đều đã đạt đến cảnh giới Chân Vũ giả, ta và Linh Vận cũng đã đột phá đến Chân Vũ giả cao giai.”
Tại Lưu Vân quốc này, chỉ có hai người đạt đến Linh Vũ giả.
Một người là Hoàng đế Bệ hạ của Lưu Vân quốc Phong Thiên Ngự.
Một người khác, lại vừa đột phá Linh Vũ Giả cách đây không lâu Nạp Lan Lão Tướng quân.
Nhưng tin tức Nạp Lan Lão Tướng quân đột phá lại vẫn chưa được truyền ra ngoài, chỉ có Phong Thiên Ngự và người của ba thế lực lúc nãy kia mới biết được,d.đ(lê@quy!don) cho nên, Đường Tư thân là Chân Vũ giả cao giai, quả thật nàng có tư cách kiêu ngạo.
Còn nữa, bất cứ người nào trong Thiết Huyết quân đoàn, đều đã đột phá đến Chân Vũ giả, chuyện này đối với các quốc gia mà nói, đều là sức chiến đấu vô cùng cường đại, cũng khiến cho các quốc gia sinh lòng sợ hãi.
Cho dù Nạp Lan Hoàng hậu đã mất nhiều năm, cũng vẫn không dám đưa quân sang xâm lấn Lưu Vân quốc
“Tốt!” Phong Như Khuynh nở nụ cười nhạt: “Đường Tư, tất cả các ngươi mau cầm lấy vũ khí vào triều với ta!”
“...”
Đường Tư trợn tròn mắt, bảo các nàng mang vũ khí vào triều? Hôm nay có phải Công chúa đã bị chuyện gì kích thích rồi hay không?
“Công chúa, trên triều đã xảy ra chuyện gì?”
Phong Như Khuynh cười có chút tùy ý nhưng lại có chút hung hãn: “Cũng không có gì, chỉ là một đám Lão bất tử dám đến gây phiền toái cho lão tử nhà ta, hôm nay, ta muốn để cho đám Lão bất tử kia hiểu rõ, ai mới là chủ nhân chân chính của Lưu Vân quốc!”
...
Trên triều.
Phong Thiên Ngự ngồi trên long ỷ, ánh mắt hắn lạnh lùng bễ nghễ nhìn hai đám người đang cãi vả không ngừng bên dưới, mày kiếm mơ hồ đã có chút không kiên nhẫn.
“Nạp Lan Trường Càn, đến phụ thân ngươi cũng không dám nói chuyện như vậy với ta, ngươi lại dám làm càn trước mặt ta!” Cái mặt già nua của Đàm Lâm tức giận đến tái mét, phẫn nộ quát lớn: “Có bản lĩnh, bảo Nạp Lan Lão Tướng quân đến nói chuyện, ngươi còn chưa có tư cách ở đây nói chuyện với ta.”
Nạp Lan Trường Càn cười châm chọc: “Nếu phụ thân ta ở đây,d+đ?lee)quy(doon phỏng chừng sẽ không đứng chỗ này nói chuyện với ngươi, mà sẽ trực tiếp ném ngươi ra ngoài.”