Ads
Mọi chuyện
điều bắt đầu từ việc, lúc trước Lạc thái sư, tức là gia gia của Lạc Vân Linh,
không xem xét kĩ vụ án đã kết tội cho gia đình thái thú họ Mộ Dung, khiến cho cả
nhà bị đầy ra biên cương, gia đình thái thú dần dần chết hết, chỉ để lại cốt nhục
duy nhất là Mộ Dung Thiên. Mộ Dung Thiên sau này trốn chạy ra Hải Quốc, thề phải
báo lại thù cho nhà Mộ Dung
Sau này,
khi công thành danh tọa, Mộ Dung Thiên quay về cố thổ, hay tin Lạc thái sư đã
chết già, uất ức không nơi phát tiết, bèn lên kế hoạch trả thù đứa cháu gái duy
nhất của Lạc thái sư, chính là Lạc Vân Linh. Y âm thầm lẻn vào vương phủ, hạ độc
nàng ta. Đối với một vị vương phi không được vương gia sủng ái thì việc hạ độc
đối với Mộ Dung Thiên, cũng không khó khăn gì, mọi việc xong xuôi, y quay về Hải
Quốc. Nhưng thật không ngờ, Lạc Vân Linh chết rồi, Lạc Khanh Nhan lại sống
trong thể xác của nàng
Nhiều năm
sau, y cùng tứ hoàng tử cùng thánh nữ đến Hoàng Thiên cầu viện trợ, không ngờ lại
gặp nhiếp chính vương Lạc Khanh Nhan, ngay lập tức y nhận ra chính là đứa cháu
gái của kẻ thù năm nào, không cam lòng thù hận của cha mẹ, y một lần nữa lại
tìm kết hãm hại Lạc Khanh Nhan. Nhưng là y không ngờ, sau nhiều năm từ một
vương phi thất sủng nhu nhược Lạc Vân Linh lại trở nên lợi hại như vậy, nếu như
không phải y thấy được trên cánh tay của Lạc Vân Linh, có một vết bớt năm xưa y
đã từng nhìn thấy thì sẽ cho rằng đó là hai người khác nhau
Y lợi dụng
Huyễn Tuyết, hạ cổ độc trong người nàng, khiến cho nàng thất thủ hại chết Lạc
Khanh Nhan, không ngờ lại xuất hiện một Dung Phượng Ca. Huyễn Tuyết bị Lạc
Khanh Nhan đánh trọng thương, cổ độc phản phệ…
Mộ Dung
Thiên cũng bị thương nặng, y định chạy trốn thì thuộc hạ của Lạc Khanh Nhan vừa
đến đúng lúc, biết được nếu như mình rơi vào tay của nàng ta, sống cũng không bằng
chết vì y điều tra được, một số thông tin của Lạc Vân Linh, tuy không rõ ràng lắm,
nhưng thế lực đó thực sự lợi hại…
Đến nhà
lao, chịu đủ tra tấn, y chỉ nhợt nhạt cười, nói ra đầu đuôi sự việc, sau đó cắn
lưỡi tự tử…..
Lạc Khanh
Nhan nghe quản gia bẩm báo mọi chuyện, chỉ thở dài không nói gì thêm. Ân oán của
Lạc thái sư, đối với một cô hồn đến từ dị thế như nàng, không mấy quan tâm, nay
người đã chết, cũng không để tâm nhiều đến như vậy. Huyễn Tuyết sau khi tỉnh dậy,
nhớ lại mọi chuyện, dù không phải bản thân mình làm nhưng ít nhiều đã gây tổn
thương đến Lạc Khanh Nhan, không khỏi ân hận, bèn thu xếp hành lý quay về Hải
quốc, cũng không còn mặt mũi nói lời tạm biệt lần nữa, trước khi nàng lên đường,
Lạc Khanh Nhan cho người mang khối bảo ngọc trả lại chủ cũ của nó….
Dung Phượng
Ca một lần nữa xuất hiện, đứng bên cạnh Lạc Khanh Nhan khiến cho không ít người
giật mình kinh ngạc nhưng nhiều hơn chính là nở nụ cười vui vẻ, hạnh phúc tưởng
như mất đi đột ngột có lại thật khiến cho không ít người mơ màng tưởng chừng
như đang mơ. Linh Vân bật cười khóc thành tiếng, ôm chặt lấy Dung Phượng Ca, mọi
người đứng xung quanh người thì cười, người thì lặng lẽ chấm chấm nước mắt, thật
là đủ cảm xúc a…..
Năm tháng
sau….
Lam cùng
Linh Vân thành thân…..
Hồng đủ
chín tháng mười ngày, sinh được một nữ oa nhi đáng yêu…
Tư Đồ Cơ
Vân cùng Huyền, tiếp theo sau đó cũng có một nam hài tử béo mập khả ái
Thanh cũng
đã đuổi tới tay nhị tiểu thư Lã Thanh Thanh…
Tất cả tràn
ngập trong tiếng cười, mọi người điều hạnh phúc, hảo hảo hạnh phúc….
Câu chuyện
của họ…. vẫn còn rất dài, rất dài…..