Thần Y Độc Phi: Bệnh Kiều Vương Gia Thỉnh Tự Trọng

Chương 82: Chương 82: Ngoại lệ




Nếu không phải vừa rồi là chính mình tận mắt nhìn thấy, Phong Ẩn tuyệt đối không thể tin được Vương gia mềm cứng đều ăn như vậy, cho dù là nam giả nữ trang đều có phong tư độc đáo riêng của mình.

Đương nhiên những lời này hắn không dám nói trước mặt Vương gia, biểu tình còn phải duy trì giống như không có gì xảy ra, thật là một chuyện phi thường khó khăn, hắn dùng sức véo véo vào lòng bàn tay, làm bản thân thoạt nhìn không có gì khác, “Vương gia, người có khỏe không?”

Cố Lan Tức lành lạnh nhìn Phong Ẩn một cái, “Muốn cười thì cười đi.”

Phong Ẩn không nghĩ tới hôm nay Vương gia dễ nói chuyện như vậy, hắn nghẹn lại ý cười, trong lòng hít sâu một hơi cũng coi như là hoàn toàn buông xuống, “Vương gia, người một đêm không về, thuộc hạ thực lo lắng, thiếu chút nữa phải phóng đi Vân phủ hỏi chuyện, nếu có lần sau vẫn nên để thuộc hạ đi cùng với người đi.”

Từ khi có ký ức Phong Ẩn đã đi theo bên người Cố Lan Tức, sớm tối ở sa trường gặp nạn nguy bao nhiêu lần hắn cũng chưa sợ qua, cố tình sau khi hồi kinh Vương gia làm gì cũng đều gạt hắn, chuyện này làm cho Phong Ẩn một mình đi ra ngoài làm nhiệm vụ vẫn còn lo lắng nghĩ mà sợ.

Vương gia võ công tuy cao, nhưng mà thân thể…

Bôn ba một đêm, trên mặt Cố Lan Tức có chút xanh xao, hơi hơi ngẩng đầu lên làm cho xương cằm càng giống như một lưỡi đao sắc bén, hắn nhẹ nhàng than một tiếng, “Đừng lo lắng, ta tự có chừng mực.”

Phong Ẩn lo lắng cái gì hắn sao lại không biết, chính là chuyện này hắn không tự mình đi thăm dò đến tột cùng là gì thì trong lòng vẫn luôn không bỏ xuống được.

“Thuộc hạ nghe nói Vân phủ đề phòng nghiêm ngặt, thị vệ trưởng Hạ Khởi là thân tín của Cửu Môn Đề Đốc Tống Hà, người này âm ngoan độc ác, Vương gia đã giao thủ cùng hắn sao?”

Miệng vết thương chỗ eo bụng lại hơi đau, Cố Lan Tức dùng tay nhẹ nhàng đè lên, Phong Ẩn lập tức liền phát hiện dị thường, “Vương gia, người bị thương?”

Cố Lan Tức một phen ngăn lại hắn duỗi tay lại đây, “Một chút tiểu thương, đã xử lý qua.”

“Nghe đồn võ công của Hạ Khởi vô cùng xảo quyệt, quả nhiên danh bất hư truyền! Hắn vậy mà có thể làm người bị thương!”

“Không riêng gì Hạ Khởi, còn có ám vệ tuần tra trong đội Kinh Triệu Phủ Doãn.”

Điểm này cũng khiến cho Phong Ẩn không lường trước được, Vân phủ thế nhưng còn tồn tại cao thủ như vậy, vậy chẳng phải là chứng minh suy nghĩ trước đây của Vương gia là đúng?

Quả nhiên lại nghe Cố Lan Tức nói với ngữ điệu nặng nề, “Vân phủ không chỉ có hộ vệ, còn có trạm gác ngầm, nếu làm người ngay thẳng, hà tất phải vây lại giống như cái thùng sắt? Càng làm như vậy, thì càng cho thấy bọn họ thật sự chột dạ.”

Phong Ẩn cũng nghĩ như vậy, nếu là chính bọn họ thật sự không có vấn đề, làm gì đến nỗi khẩn trương như vậy, nghe nói ngay cả người của Kinh Triệu Phủ Doãn cũng đều bị kinh động, suốt đêm phái người tới điều tra lấy bằng chứng, thái độ người của Vân gia cũng phi thường phối hợp, nói cái gì vì an toàn của kinh đô và vùng lân cận, Vân phủ vui vẻ phái binh trong phủ đi hiệp trợ, toàn thành truy nã kẻ cắp. truyện kiếm hiệp hay

Lại nói tiếp cũng thật là buồn cười, bọn họ xông vào, người trong phủ bộ dạng của họ như thế nào cũng chưa từng thấy rõ ràng, đã thả ra bên ngoài nói có tin tức của kẻ cắp, không biết đang làm cái quỷ gì.

“Vương gia, người tìm được thứ người cần chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.