Chưởng sự ma ma của Vân Ngạo Tuyết Lưu ma ma tuổi tác đã cao, trừ bỏ năm đó nàng lần đầu tới quỳ thủy, chỉ điểm cho nàng một chút da lông, sau này tính cách của Vân Ngạo Tuyết chân chính quái gở lại thẹn thùng, đều là tự mình xử lý.
Lưu ma ma cũng rất nhanh bị người gọi tới, run run rẩy rẩy quỳ xuống đất bái kiến Vân Quân Niên sau đó nói, “Lão nô nhớ không lầm thì, kỳ nguyệt sự của tiểu thư nguyệt đều là vào giữa tháng, đây đều là bọn nha đầu trong nội viện ghi lại danh sách trong ký lục, đại nhân có thể kiểm tra thực hư.”
[ đọc full chap tại webtruyen.com]
Ở Yến quốc, phàm là nội quyến của quan tam phẩm trở lên, đặc biệt là nữ tử chưa xuất các, kỳ nguyệt sự đều có ký lục, đây là một cái quy định bất thành văn, hậu cung của Yến quốc tuyển phi, trước tiên sẽ ưu tiên nữ tử của quan viên trong triều, đặc biệt là phân vị vị trí phi tử cao, càng phải tra tới đáy cũng không còn.
Quyển sách ký lục kỳ nguyệt sự của nữ tử cũng sẽ cùng đưa vào trong cung, kỳ nguyệt sự chuẩn hay không chuẩn cũng phán đoán tiêu chuẩn thân thể của một nữ tử có khỏe mạnh hay không.
Cho nên Vân Ngạo Tuyết có nói dối hay không, lật xem kí lục nguyệt sự thấy là biết.
Chẳng qua sách viết thông tin nguyệt sự là thứ vô cùng tư mật, bình thường không ai đi xem, nữ tử càng xấu hổ mở miệng nói chuyện này, mỗi khi đàm luận lại càng thêm mịt mờ.
Hiện tại vì truy một tên đào phạm không biết bộ dạng, vậy mà đem ngày nguyệt sự của nàng ra nói công khai, đổi lại là nữ tử khác đã sớm đã không chịu nổi.
Hôm nay vừa lúc là mười lăm, giữa tháng.
Dựa theo tin thức trên sách nguyệt sự ghi lại,ngày quỳ thủy của Vân Ngạo Tuyết chuẩn xác không có lầm.
Hạ Khởi dù thế nào cũng không nghĩ rằng sự tình thế nhưng sẽ là cái kết cục như thế này.
“Không, không có khả năng, đại nhân, nàng nói dối! Thuộc hạ rõ ràng…” Từ trước đến nay lươn lẹo như Hạ Khởi tức khắc mất đi lý trí, rút kiếm ngay lập tức muốn đi vào bên trong.
“Ngươi làm gì!” Vân Ngạo Tuyết vừa thấy hắn muốn vọt vào nội thất, Cố Lan Tức đang đứng ở bên trong, nàng sợ Hạ Khởi làm xằng bậy, liền la lên một tiếng, thanh âm khẩn trương đến mức thay đổi cả âm điệu.
“Làm càn!”
Nhưng mà biểu hiện khác thường của Vân Ngạo Tuyết cũng không làm bao nhiêu người chú ý, không đợi Hạ Khởi vọt vào, Vân Quân Niên đã quát lớn với hắn.
Hạ Khởi đương nhiên sẽ không cam tâm, phẫn nộ trừng to độ mắt nhìn chằm chằm Vân Ngạo Tuyết, như là muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.
Vân Ngạo Tuyết không chút nào sợ hãi nhìn lại hắn, “Hạ đại nhân còn muốn lục soát lại lần nữa phòng của ta?”
Nữ tử hương khuê há có thể nói xông vào liền xông vào, thấy Vân Ngạo Tuyết trong sạch, Vân Quân Niên cũng không muốn lại phát sinh thêm sự tình.
Vẫy vẫy tay nói, “Hạ thị vệ, thư phòng của bổn tướng cũng không có đồ vật gì đáng giá, kẻ cắp nếu đã bị cưỡng chế dời đi, cũng không có tổn thất, như vậy thôi.” Đêm khuya tĩnh lặng đánh động quần chúng, cũng không phải lúc nói nhiều.
Cho dù Hạ Khởi không muốn, Vân Quân Niên đang ở chỗ này hắn cũng không dám, chỉ phải ngượng ngùng thu hồi tay, một lần nữa đứng trở về.
Vân Ngạo Tuyết cũng không phải người chịu khi dễ, Hạ Khởi vừa rồi bức bách nàng như vậy, nếu mình không phản kích trở về, chỉ sợ cho dù qua hôm nay, phiền toái sau này cũng không phải ít.
“Nếu hạ đại nhân biết là một hồi hiểu lầm, vậy có phải hẳn là nên cho ta một lời xin lỗi hay không?” Vân Ngạo Tuyết cũng không tính toán dừng tay như vậy.
Hạ Khởi ngẩn ngơ, như là không nghe hiểu.
Vân Ngạo Tuyết lại biết hắn nghe rõ ràng, cười nhạt bình tĩnh đối diện với hắn.
“Thực xin lỗi.” Ba chữ vô cùng đơn giản mang theo có lệ, rốt cuộc cũng từ trong miệng hắn nói ra.
Tuy rằng xin lỗi nói không phải để người vừa ý, nhưng Vân Ngạo Tuyết cũng tiếp nhận.
Một đám người mênh mông cuồn cuộn tới, lại trở về.