Nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng đó, tim mọi người đều nhảy lên.
Trương Thắng Bưu gần như sắp khóc!
"Con gái! Rốt cuộc con gái tôi làm sao?"
"Cô ấy chơi ở nhà bạn bè, trong lúc tắm nên không nghe được điện thoại."
"..."
"..."
Mọi người câm nín không nói nên lời.
Thì ra con bé đó chỉ đi chơi thôi. Hại mọi người lo lắng hãi hùng cả buổi.
Một nhóm người nhánh chóng tìm được Trương Linh Hạ, và nói cho cô ấy nghe về những phán đoán của Lâm Trác Úy.
Cô ấy nghe xong lại cười lớn, cảm thấy quá lố rồi.
Sao có thể được chứ? Còn lấy người luyện chế thuốc ấy à?
Nhưng Lâm Trác Úy vẫn khăng khăng về vấn đề này, Trương Linh Hạ thật có chút đau đầu.
"Không cần biết có đúng hay không, Trương Linh Hạ, cô mau dẫn chúng tôi đi tìm thầy của cô đi, nói không chừng anh ta sẽ tiếp tục đi hại người khác."
Lâm Trác Úy nói xong lời này, Trương Linh Hạ cắn răng, mờ mịt mà gật đầu.
Rất nhanh sau đó, một nhóm người cũng chạy tới một khu dân cư hẻo lánh, đá văng cánh cửa và vọt thẳng vào trong.
Không ngờ, Quỷ Y đã nghe được phong thanh gì, sợ hãi chuồn đi mất rồi.
Đồ đạc này nọ còn chưa kịp thu dọn, bên trong lộn xộn lung tung.
Những người đó cũng không hiểu sao ở nơi này có rất nhiều chai lọ.
Cổ Thế Diểu, Trần Biển Thước, Lâm Trác Úy ba người đến đó kiểm tra xem vài thứ kia.
Cuối cùng...
Bên trong một mớ chai, bọn họ phát hiện có một chai rượu thuốc.
Đầu tiên chỉ nghĩ đến muốn mở nó ra để xem bên trong chứ gì.
Là một thai nhi chết từ trong bụng!
Sau khi phát hiện được thứ này, có nhiều người đã buồn nôn.
Trần Nhược Liễu và Trương Linh Hạ nắm lấy hai bên tay trái phải của Lâm Trác Úy, nấp phía sau lưng anh, sợ tới mức lạnh run.
"Cái này... Người này thật độc ác, sao có thể ăn được mấy thứ quái quỷ thế này chứ?"
Sắc mặt Lâm Trác Úy nghiêm trọng, anh thở dài: "Không có gì phải ngạc nhiên, Tử Hà Sa cũng có người ăn!"
Con người quả thật là một loài động vật lạ kỳ!
Nếu bạn muốn anh ta uống thuốc chữa bệnh, anh ta lại ghét bỏ vì đáng, vì khó uống.
Nhưng lại có người nới với họ, đàn ông ăn cái này sẽ thêm cường tráng, phụ nữ dùng sẽ tăng thêm nhan sắc. Vậy thì cho dù có ăn cứt thì người đó cũng không nói hai lời, mà là ngay lập tức đi giành giật để ăn.
Sau khi Trương Thắng Bưu nhìn thấy thai nhi chết đó, tiến lên cầm lấy tay Lâm Trác Úy, rưng rung nói lời cảm tạ với anh.
Cũng may Lâm Trác Úy phát hiện sớm, nếu không Trương Hạ Linh có khi sẽ bị đùa chơi đến chết.
Nói xong, ông ta lại quở trách Trương Linh Hạ sao lại kết giao với loại người thế này?
Trương Linh Hạ cũng mơ hồ, cô ấy không ngờ đến người thầy quái dị đó của mình lại là một tên biến thái.
Lúc trước thấy anh ta thần thần bí bí liền nảy sinh hứng thú, đến khi biết rõ anh ta là Trung y thì lại càng cảm thấy thần kỳ. Nhất là sau khi anh ta giúp cô giả bệnh, tránh thoát được kết hôn.
Ai nào ngờ...
Người này tiếp cận cô ấy là vì có mục đích xấu xa.
Trương Linh Hạ thở dài, liên tục xin lỗi và hứa sau này sẽ không bao giờ qua lại với người lạ nữa.
Một đám người thở phào nhẹ nhõm, sau đó đưa Trương Linh Hạ đi làm bản phác họa.
Ngay lập tức người vẽ chân dung đã vẽ ra một bức chân dung, toàn thành phố tiến hành truy nã Quỷ Y này.
Nếu hôm nay anh có thể làm chuyện thế này, khó nói ngày mai sẽ không gây hại thêm cho các cô gái khác.
Trải qua chuyện này, hai bố con Trương Thắng Bưu càng bội phục Lâm Trác Úy sát đất, cũng rất biết ơn.
Ngay ngày hôm sau...
"Giấy chứng nhận kinh doanh" được cấp, đồng thời hai bố con họ còn tặng một lẵng hoa và một cái cờ thưởng.
Cảm ơn bàn tay vàng Lâm Trác Úy, nhân tâm nhân đức, đó là ân nhân đã cứu mạng con gái ông ta!
Lâm Trác Úy dở khóc dở cười nhìn Triệu Bưu, tất cả đều là công lao của cậu ta!
Nếu không phải thằng nhóc này vô tình nhắc tới, lúc ấy có lẽ Lâm Trác Úy cũng không nghĩ ra được những thứ này.
Tất nhiên Trương Linh Hạ cũng bày tỏ lòng biết ơn đối với Triệu Bưu.
Cuối cùng, cô ấy đề nghị, Lâm Trác Úy có thể thu nhận thêm một học trò không.
Trải qua sự kiện lần này, cô ấy cũng bắt đầu sinh ra say mê đối với Trung y.
Triệu Bưu nhanh nhảo phụ họa theo để Lâm Trác Úy đồng ý, như vậy cậu sẽ có thêm một "Tiểu sư muội" xinh đẹp rồi.