Thần Y Lâm Cứu Em Đi

Chương 56: Chương 56




Chẳng trách sau khi Lâm Trác Úy điều trị xong, sắc mặt của anh lúc đó lại trông tệ như vậy?

Thảo nào sau đó nhìn thấy anh đang uống thuốc?

“Được rồi! Cô nói không sai, cảm kích không đồng nghĩa là lấy thân báo đáp. Giúp cô tiếp tục sống, tôi cũng tận tình tận nghĩa rồi, tạm biệt!”

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Lâm Trác Úy đứng dậy định đi.

Lý Vân Tịch vội vã ở phía sau hét lên: “Nhưng anh đã lợi dụng tôi! Tôi làm sao có thể gả đi nữa.”

Lâm Trác Úy đứng ngây người ở đó.

Anh quay đầu và có chút phẫn nộ nhìn Lý Vân Tịch: “Ý của cô cả đây là lúc đó tôi không tự trọng, không nên cứu cô đúng không!”

Lý Vân Tịch thở dài trả lời: “Tôi không có ý đó!”

“Vậy ý cô là gì?”

“Lâm Trác Úy! Ngày mai tôi hy vọng anh có thể tham gia hoạt động Trung y.” “Không có hứng thú!”

“Anh có ngốc hay không? Anh phải thắng, chuyện này làm lớn đến như vậy, tôi... Tôi sẽ không nuốt lời đâu!” Lý Vân Tịch nói đến đây, gương mặt nhỏ nhắn chút nữa là đỏ bừng đến cực độ.

“...”

Lâm Trác Úy không nói gì.

“Tôi nói thật đó, lần này có rất nhiều Trung y đến, họ cũng quả thực là có bản lĩnh! Nhưng đều là những người già...” Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!“Cho nên? Bởi vì phải gả cho những người già, không còn sự lựa chọn tốt hơn nên mới tìm tôi?” Lâm Trác Úy tự cười giễu.

“Lâm Trác Úy! Tôi Lý Vân Tịch nói được làm được, lần này tuyệt đối không nuốt lời! Anh giúp tôi, tôi nợ anh ân tình cả đời này.”

“...”

“Tôi nói nhiều vậy rồi, không phiền anh nữa!”

Người giúp việc Tiểu Như ở phía sau vẫy tay, cô ta đẩy chiếc xe lăn và đưa Lý Vân Tịch đi.

Lâm Trác Úy đứng ở đó từ đầu đến cuối không nói lời nào, rồi anh cũng xoay người bỏ đi.

Sáng sớm ngày hôm sau...

Anh vẫn như ngày thường, vẫn xách túi chạy ra quầy hàng bày đồ ra bán.

Đối với những lời mà hôm qua Lý Vân Tịch nói, anh hoàn toàn không để tâm.

Đúng lúc này, trong sảnh lớn của khách sạn, các đại Trung y tụ tập lại với nhau để chữa trị cho Lý Vân Tịch.

Xét thấy lần trước, Lâm Trác Úy chữa bệnh còn được lợi dụng.

Vì vậy, lần này toàn bộ quá trình sẽ được công khai cho tất cả mọi người xem!

Còn có không ít giới truyền thông, lợi dụng nhà họ Lý đang tuyển con rể, chữa hết bệnh cho cô con gái lớn thì có thể trở thành bạch phú mỹ, nhận được năm trăm vạn của hồi môn nên đã đến hiện trường phát sóng trực tiếp.

“A! Bác sĩ Lý!”

“Đây không phải là bác sĩ Trương sao?”

Ở hiện trường rất náo nhiệt, hàng loạt các Trung y, Tây y, Hàn y, toàn bộ đều đến và bắt tay chào hỏi lẫn nhau.

“Bác sĩ Lý cũng đến đây góp vui à?”

“Bác sĩ Trương chẳng phải cũng đến đấy sao?”

“Tại sao tôi lại nhớ các con của bác sĩ Lý cũng lớn hết rồi mà nhỉ?”

“Hình như tôi cũng nhớ là bác sĩ Trương vừa mới kết hôn?”

“Đây...”

“Ha ha...”

“Không lấy được cô Lý, lấy năm trăm vạn cũng được mà!”

“Đúng vậy, tôi cũng có ý này!”

Nói xong, trong lòng hai người đã hiểu ngầm với nhau, nhưng sau đó lại tự xem thường đối phương.

Mẹ nó! Còn muốn giành với tôi?

Đủ tư cách không?

Người vợ ở nhà kia sao?

Nhưng mà chỉ là người phụ nữ quá tuổi rồi lấy chồng, làm sao có thể so với cô cả họ Lý da trắng dung mạo xinh đẹp chứ?

Ngộ nhỡ thật sự chữa khỏi, lập tức quay về ly hôn!

Lý Cảnh Điềm từ đầu đến cuối đều chau mày, nhìn những con người có ý xấu, thật là muốn ói!

Đi đến bên cạnh Lý Vân Tịch, cô ta mở miệng hỏi: “Chị! Những người này thật đáng ghét, bố tại sao lại ra biện pháp tồi này chứ?”

Đáng tiếc...

Lý Vân Tịch không trả lời mà chỉ ngồi trên xe lăn, nhìn thẳng về phía cánh cửa.

“Chị! Chị! Chị đang nhìn gì vậy? Chị còn đang đợi ai đến sao?”

Lý Vân Tịch vẫn không nói gì.

“Không phải chứ? Chị còn đợi đồ khốn Lâm Trác Úy đến sao? Chị! Đừng nghĩ nữa, tên đó không đến giúp đỡ đâu, thật sự là tên xấu xa mà?”

“Không! Anh ta sẽ đến, nhất định sẽ đến mà.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.