Thần Y Lâm Cứu Em Đi

Chương 84: Chương 84




Lý Cảnh Điềm nghe thấy những lời này, cô ta liền le lưỡi một cái, làm ra dáng vẻ buồn nôn.

“Mèo khen mèo dài đuôi! Ghê tởm!”

Lý Vân Tịch che miệng, cô nhìn về phía cửa kính xe và cố nén nụ cười.

Cả hai người bố vợ Lý Hữu Phú và mẹ vợ Trương Mẫn cũng chỉ biết thở dài, lắc đầu bất lực.

Người con rể này! Vừa mới bán được ba căn nhà thì bắt đầu nổ rồi.

Sau khi trở về nhà, Lý Vân Tịch đi tắm và chuẩn bị ngủ.

Ban ngày ở công ty bận rộn cả ngày, buổi tối lại chạy ra ngoài ăn cơm, cô thực sự mệt mỏi.

Sau khi cô tắm rửa sạch sẽ xong thì mặc bộ đồ ngủ và đi vào phòng, vừa chuẩn bị lên giường.

Ai ngờ rằng Lâm Trác Úy này đã ngồi ở đó, nhìn cô với một nụ cười.

Biểu cảm này…

Nhìn thế nào cũng thấy sao lại gợi đòn như vậy.

“Anh làm gì vậy! Còn chưa ngủ sao?”

Lý Vân Tịch không nhịn được nên cô đã mở miệng hỏi một câu. Trên khuôn mặt của Lâm Trác Úy nở một nụ cười nham hiểm, anh đứng dậy xoa tay: “Bà xã! Tối nay chúng ta không tập Ngũ Cầm Hí sao?”

Lý Vân Tịch cứng đờ, nhất thời sắc mặt của cô đỏ bừng đến tận cổ.

“Không… Không được rồi, ha ha… tôi mệt quá, sáng mai tập nữa nhé!”

Nói xong, cô giống như bỏ chạy vậy. Cô chạy nhanh lên giường, vén chăn bông lên rồi liền chui vào.

Lâm Trác Úy rất buồn rầu!

Xem ra anh chỉ có thể đợi đến sáng mai.

Sáng mai nhất định phải dậy sớm và cùng bà xã tập Ngũ Cầm Hí.

Hừm! Cứ quyết định vui vẻ như vậy đi.

Kết quả…

Sáng sớm hôm sau.

Khò khò khò! Khò khò khò...

Lâm Trác Úy ngủ say như chết vậy, Lý Vân Tịch đã hoàn thành bài tập thể dục của mình, cô đã đi tắm và chuẩn bị đi làm nhưng anh vẫn còn đang ngủ.

Lý Vân Tịch nhìn “người chồng lười biếng” đang nằm trên nệm trải ở dưới đất, cô lắc đầu cười đau khổ.

Lúc này Trương Mẫn đi tới, đứng ở cửa, hai tay khoanh ở trước ngực. Bà ấy nói một câu rất lạnh lùng: “Cái tên này lại ngủ nướng sao?”

Lý Vân Tịch bất lực đáp lại một câu: “Để anh ấy ngủ đi!”

“Ơ, con gái à, con không thể nuông chiều cậu ta. Cái tên này con càng nuông chiều thì cậu ta sẽ càng lười biếng hơn.”

“Mẹ! Ngày hôm qua mẹ còn nói với anh ấy, nếu có thể bán được ba căn nhà thì mẹ sẽ xem anh ấy như ông cố nội để hầu hạ mà. Không thể nói không giữ lời, đúng không mẹ?” Lý Vân Tịch phản biện lại một câu, khiến Trương Mẫn có chút bối rối.

Cuối cùng, mẹ vợ liếc nhìn Lâm Trác Úy đang nằm trên nệm trải dưới đất ở trong phòng, lạnh lùng hừ một tiếng rồi quay đầu rời đi.

Lâm Trác Úy vẫn ngủ đến giữa trưa thì tự nhiên thức dậy.

Anh ngáp một cái rồi từ trong phòng đi ra, đi vào phòng tắm để rửa mặt sạch sẽ, vừa chuẩn bị rời đi.

Kết quả…

Lâm Trác Úy vô tình nhìn vào vị trí nhà bếp, anh sửng sốt một chút.

Trên bàn có thức ăn! Tuyệt!

Ba căn nhà này quả nhiên rất có sức hấp dẫn, bố mẹ vợ đã để lại cơm cho mình.

Lâm Trác Úy vui mừng chạy đến, anh ngồi vào bàn và lùa cơm.

Thơm! Thật sự rất thơm!

Sau khi ăn uống xong xuôi, Lâm Trác Úy lại mang theo dụng cụ của mình và lên đường.

Hôm qua là khám bệnh cho bố của Chu Phú Quý, hôm nay anh phải đi trị giảm cân cho con gái của Hồ Hải Nhai.

Hồ Hải Nhai là một người buôn gạo lớn, ông ta có rất nhiều tiền.

Có thể bởi vì không cần lo cơm ăn áo mặc nên con gái mới béo ú như vậy, thực sự rất khó tìm bạn trai.

Muốn làm phẫu thuật thì rất tổn hại cho sức khỏe.

Nhưng yêu cầu cô ấy tập thể dục, ăn kiêng thì cô ấy không chịu khổ nổi.

Vì vậy... Trung y là lựa chọn tốt nhất.

Lâm Trác Úy đã châm cứu và sắp xếp thuốc giảm cân, nhân tiện liệt kê cho cô ấy các món ăn giảm cân được trích dẫn ở trên mạng.

“Ông chủ Hồ, mỗi ngày ông hãy cho con gái mình ăn theo công thức này, sau một tuần chắc chắn sẽ có hiệu quả.”

Hồ Hải Nhai lấy “thực đơn giảm cân” từ chỗ Lâm Trác Úy và mở ra nhìn một chút, ông ta thở dài nói:

“Trước đây chúng tôi cũng đã thử qua thứ này rồi, nhưng không có tác dụng gì. Con bé muốn ăn thịt ăn cá nhiều, không chịu ăn những thực phẩm giảm cân này. Thỉnh thoảng con bé cũng cắn răng chịu đựng ăn được mấy ngày, sau đó lại ăn uống quá độ, ngược lại càng khiến tình trạng trở nên nghiêm trọng hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.