Loại chuyên dùng tay không bắt lấy châm này đối với Phan Lâm mà nói, là chuyện quá đơn giản rồi. Nhưng đây không phải là châm bình thường mà là châm của Thần Hỏa Tôn Giả. Còn là một cây châm dùng dung nham hóa thành nữa. Trên cây châm bao bọc khí lực mạnh mẽ vượt trội của đối phương.
Anh ta muốn chết sao?
Châm này là thứ con người có thể bắt được sao?
Chỉ sợ tay anh ta còn chưa động vào chấm dung nham, lòng bàn tay đã bị khí lưu cuồng bạo xung quanh châm dung nham nghiền nát rồi.
Tuy nhiên cảnh tượng sau đó khiến mọi người ngạc nhiên suýt chút nữa lòi cả mắt ra.
Chỉ thấy khoảnh khắc lòng bàn tay Phan Lâm đưa qua, toàn bộ da thịt của lòng bàn tay đều bị cắn xé, nhưng xương cốt không hề bị gãy, trực tiếp lộ ra xương trắng, ngay cả cơ cánh tay và khuỷu tay cũng bị xé nát, vô cùng đáng sợ, lực ý chí đáng tin cậy, ngón tay gần như là xương trắng vẫn nắm chặt chân dung nham.
Bắt được rồi. Cho dù tay phải của anh gần như đã bị phá hủy. Nhưng anh vẫn bắt được rồi.
Kỳ tích.
“Chuyện này không thể nào” Vô số người trên đảo Thần Hỏa thốt lên.
“Làm sao không thể? Tên họ Lâm này còn có thân thể Võ Thần. Không dễ dàng bị đánh tan như vậy. Nhưng cho dù có thân thể Võ Thần thì sao chứ? Lực phá hoại của sự tôn, đã sớm có thể giết được thân thể Võ Thần rồi. Cho dù anh ta bắt được, cũng phải hi sinh một tay. Tay phải của anh ta không thể dùng châm được nữa rồi. Sau đây xem anh ta làm thế nào? Thần Hỏa Tôn Giả lạnh giọng nói.
Người xung quanh vẫn không thể tin nổi. Vù.
Lúc này, Phan Lâm cầm chặt chấm dung nham, ném mạnh về phía Thần Hỏa Tôn Giả.
Xoạch.
Châm dung nham đập vào vòng bảo vệ, nổ tan tành. Thần Hỏa Tôn Giả vẫn không có nhiều biểu tình. “Đảng sao?”
Thần Hỏa Tôn Giả nhàn nhạt hỏi: “Hi sinh một tay để bắt châm của bản tôn. Cậu chỉ còn lại tay trái, còn có thể đấu với tôi thế nào nữa chứ? Đây không phải là giết gà lấy trứng, được ít hơn mất sao?”.
"Có vẻ như Tôn Giả không phải rất hiểu tôi, hoặc là nói, Tôn Giả không quá hiểu về năng lực mà một y võ có trình độ cao nhất có được
Phan Lâm bình tĩnh nói, sau đó giơ cánh tay phải gần như bị phế bỏ lên.
Nhưng lại thấy phần da thịt bị tan nát vậy mà lại nhanh chóng khỏi lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, tất cả những nơi méo mó đều hồi phục lại như cũ, tất cả những nơi bị rách nát đều được mọc lại.
Trong vòng không quá mười giây, cánh tay của Phan Lâm đã hoàn toàn nguyên vẹn không tổn thương gì. Nhìn thấy cảnh này, đến Thần Hỏa Tôn Giả cũng đều ngạc nhiên.
“Năng lực tự hồi phục này thậm chí còn vượt qua bản tôn. Sao cậu lại có thể có năng lực hồi phục đáng sợ như vậy?” Thần Hỏa Tôn Giả ngạc nhiên nói.
“Chuyện này thì phải cảm tạ Tôn Giả, Tôn Giả cho tôi thời gian một tiếng để chuẩn bị, tôi không hề dùng thời gian này để tăng thêm khí lực, mà dùng toàn bộ thời gian để gia tăng thân thể của tôi. Bởi vì tôi biết, không hề có hi vọng nếu như dùng vũ lực để giết tôi, mà nếu đã là thi châm, một thân thể mạnh mẽ không chết, hơn bất kỳ mọi thứ nào khác. Phan Lâm nói.
Nếu như Phan Lâm tăng thêm khí lực hoặc là những cái khác, hoàn toàn không có tác dụng, cho dù anh tăng khí lực lên mức cao nhất, cũng không phải là đối thủ của Thần Hỏa Tôn Giả, mà phương diện tốc độ, phản ứng, nhanh nhẹn hoàn toàn không có ý nghĩa với cục diện trước mặt này.
Phan Lâm âm thầm hừ một tiếng, bước chân chuyển động, trực tiếp công về phía Thần Hỏa Tôn Giả.
Bây giờ là lúc anh phản kích rồi.
“Bao nhiêu năm rồi, chưa từng có ai chủ động tấn công về phía bản tôn. Bác sĩ Lâm, cậu khiến bản tôn lấy lại nhiệt huyết, cho nên, bản tôn cũng sẽ dùng phương pháp tốt nhất để đá chết cậu”
Thần Hỏa Tôn Giả nheo mắt, đột nhiên vung tay lên. Ầm rầm rầm. Cả ngọn núi đều rung chuyển. Dung nham sôi trào, ngọn núi lớn rung chuyển, cây cối đều rung lắc.
Sau đó, dung nham cuồn cuộn bay ra một chấm dung nham, cây cối trong rừng nổ tung, bay ra một mộc châm, trong khe nứt của ngọn núi lớn, bay ra một thạch châm, nước biển ngoài đảo cũng bay ra một thủy châm trong suốt.
Bốn cây châm đâm về phía Phan Lâm. Phan Lâm trở tay lấy ra một hắc châm, giết đến. Mộc thủy hỏa thổ chỉ đánh lại bằng một châm. Không thể tin nổi. Bốn loại châm khác nhau mang theo sức mạnh khác nhau. Châm dung nham có sức công phá kinh người, có thể làm tan chảy mọi thứ. Thổ châm vô cùng dày, năng đến vạn cân, có thể nghiền nát mọi thứ. Thủy châm mạnh mẽ phi phàm, có thể đâm thủng mọi thứ. Mộc châm cứng cáp huyền diệu, có thể xuyên phá mọi thứ. Bốn loại năng lượng giống như bốn ngọn núi ập đến. Toàn bộ đảo Thần Hỏa không khỏi rung chuyển bởi sức mạnh của bốn châm này.
- ---------------------------