“Được lắm! Phan Lâm.
Bây giờ anh tốt rồi! Dám quay lại cắn cả tôi, làm phản cả tôi à! Lợi hại!”
Hứa Ngọc Thanh tức đến run người chỉ vào Phan Lâm, nghiến răng nghiến lợi.
Đôi mắt tức giận đến gân như sắp bùng cháy.
Có trời mới biết lúc này trong lòng bà đang trào dâng bao nhiêu sự tức giận.
Bà ta hận không thể nuốt chứng tên khốn này! “Kẻ khốn tham vọng! Kẻ khốn tham vọng!”
Lý Giang giận dữ đến vỗ đùi liên tục.
Không ai nghĩ rằng Phan Lâm sẽ có thái độ như vậy.
Lý Ái Vân im lặng.
Nhưng đột nhiên Hứa Ngọc Thanh giật lấy tờ giấy thỏa thuận ly hôn từ trong tay Lý Ái Vân, vẫy vẫy tờ giấy một cách hung hăng trước mặt Phan Lâm, giận dữ hét lên: “Họ Phan kia! Tôi hỏi cậu lần cuối, cậu có ký tên hay không?”
.
“Dựa vào đâu chứ? Phan Lâm lạnh lùng nói.
“Cậu cậu cậu… “Cô lại muốn lấy chuyện ly hôn để uy hϊế͙p͙ tôi sao? Tôi không nghĩ cái này có tác dụng đâu.
Hứa Ngọc Thanh, tôi, Phan Lâm cũng là con người, không phải là con chó nhà anh! Tôi cũng có tôn nghiêm của mình.
Đừng nói tiên bồi thường chiếc váy này, cho dù tôi không có một xu dính túi thì tôi cũng không ngại rời khỏi nhà họ Tôi “Phan Lâm lạnh lùng nói.
Những lời này của Phan Lâm ngay lập tức khiến Hứa Ngọc Thanh không còn biết nói gì.
Lý Giang cũng bị sốc.
Lý Ái Vân trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cô cúi đầu thấp xuống, không biết nên nói gì mới đúng Nếu đứng về phiá mẹ mình, thì những lời Phan Lâm nói đều là đúng, nhiêu năm qua, thái độ của gia đình này đối với anh ấy quả thực rất tệ.
Nhưng nếu đứng về phía Phan Lâm,bên còn lại lại là cha mẹ của mình.
Chuyện này nên làm thế nào bây giờ? Trong lòng Lý Ái Vân vô cùng khổ tâm.
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại của Lý Ái Vân đột nhiên rung lên.
Cô câm điện thoại di động lên thì thấy đó người gọi là thư ký của mình.
Chưa đến giờ làm việc, sao cô lại gọi điện cho mình? Chẳng lẽ cô ấy có việc gì muốn xin nghỉ phép sao? Lý Ái Vân trong lòng đang rất hỗn loạn, ấn phím chấp nhận cuộc gọi..
“Chuyện gì vậy?”
“Tô đổng sự, cô đã xem tin tức chưa?”
, trong điện thoại giọng thư ký của cô có chút sốt ruột.
“Tin tức? Hỏi cái gì vậy?”
Lý Ái Vân bối rối: “Tin tức gì?”
—————————-