Toàn bộ người của đảo Thần Hỏa đều kinh hãi.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm trợn mắt, dùng ánh mắt khó tin nhìn Phan Lâm và Trương Thất Dạ.
Không ai ngờ được, Trương Thất Dạ lại nói giết thì chính là giết, trực tiếp xóa sổ Nguyễn Ngạn Ninh...
Đây có thể nói là một cú tát trời giáng vào mặt người dân của đảo Thần Hỏa, khiến cho họ bất lực không nói nên lời...
“Được rồi, Nguyễn Ngạn Ninh đã chết, chuyện cũng được giải quyết, Cô Thánh Nữ, chúng tôi xin từ biệt”
Phan Lâm điềm tĩnh nói, sau đó liền nhảy khỏi miệng ngọn núi lửa.
Trương Thất Dạ cũng theo sau.
“Tạm biệt!”
Phan Lâm nắm chặt tay, xoay người rời đi không để ý tới Thánh Nữ.
“Đứng lại!”
Thánh Nữ hét lớn.
Rì rào rì rào...
Toàn bộ người dân của đảo Thần Hỏa đã phản ứng lại, ngay lập tức bao vây Phan Lâm và Trương Thất Dạ.
“Làm sao? Cô Thánh Nữ, không phải cô nuốt lời đó chứ?”
Phan Lâm khẽ nghiêng đầu chẩn vấn.
“Nuốt lời? Đương nhiên sẽ không, nhưng thắng thua vẫn chưa được đưa ra quyết định, giữa chừng đã xảy ra bất trắc, anh và Nguyễn Ngạn Ninh ai thắng ai thua tôi không cách nào phán đoán được, hơn nữa anh tự tiện giết chết Nguyễn Ngạn Ninh, đương nhiên không thể rời đi!” Thánh Nữ Thần Hỏa nói.
“Là ý gì?” Phan Lâm nhíu mày.
“Nguyễn Ngạn Ninh sở dĩ rời khỏi nham thạch nóng chảy trước, là bởi vì cậu ta tưởng là anh chết rồi, cho nên đã bước ra trước, trên thực tế thực lực của cậu ta vẫn có thể tiếp tục ngâm bên trong nham thạch nóng chảy, chỉ là do cậu ta phán đoán sai lầm dẫn đến việc thất bại, nếu tiếp tục ở trong nham thạch nóng chảy, anh cùng với cậu ta ai thằng ai thua còn chưa biết đâu.” Thánh Nữ
nói.
“Cô rõ ràng là già mồm át lẽ phải!” Trương Thất Dạ cả giận nói.
nói.
“Tôi là người đưa ra phán quyết, không phải hai người, hai người phải nghe theo tôi!” Thánh Nữ Thần Hỏa mặt không đổi sắc
| “Vậy cô muốn thế nào?” Phan Lâm hỏi nói.
“Đơn giản, còn hai ngày, sự tôn sẽ xuất quan, tôi sẽ báo chuyện này cho sự tôn biết, thắng thua của hai người, do sư tôn định đoạt, nếu như sự tôn cảm thấy anh thắng, vậy anh có thể an toàn rời khỏi đây, nếu như sự tôn cảm thấy thực lực của anh không bằng Nguyễn Ngạn Ninh, vậy anh phải chết!” Thánh Nữ nói.
Phan Lâm nghe xong, bỗng nhiên hiểu ra, cười nói: “Hóa ra Cô Thánh Nữ là muốn tìm tôi làm con dễ chịu tội thay đấy à! Nguyễn Ngạn Ninh là đệ tử của Thần Hỏa Tôn Giả, cậu ta chết rồi, cô không cách gì ăn nói với Thần Hỏa Tôn Giả, nên mới giữ tôi lại làm người chịu tội thay cho bản thân cô?”
Thánh Nữ Thần Hỏa cũng không phản bác, chỉ bình tĩnh nói: “Quyền quyết định nằm ở trong tay anh, Bác sĩ Lâm, nếu anh muốn sống yên ổn không xảy ra chuyện gì, thì hãy ở lại thêm hai ngày nữa rồi hãy đi, nếu như anh không đồng ý, cũng có thể rời đi, nhưng trước đó anh phải xem mình đủ năng lực để xông ra khỏi đảo Thần Hỏa không nhé!”
“Chỉ dựa vào cái đảo rách này! Tại sao lại không xông ra được? Muốn nếm thử thủ đoạn của chúng tôi sao?”
Trương Thất Dạ nổi lên lòng dạ muốn giết người, tức giận hét lên nói.
“Anh cũng rất thú vị, tôi cũng muốn lĩnh giáo một chút thủ đoạn của anh” Thánh Nữ Thần Hỏa quét mắt nhìn Trương Thất Dạ một cái.
Đường đường là Ác Quỷ ám ma đạo sao có thể nhịn được sự khiêu khích này? Hai bàn tay anh ta siết chặt lại, đang muốn ra tay thì Phan Lâm lập tức ngăn cản anh ta.
“Thất Dạ, bình tĩnh chờ một chút đừng nóng”
“Bác sĩ Lâm, anh còn muốn nhịn hay sao?”
“Không sao đâu, ở lại hai ngày thì ở lại hai ngày. Nếu đánh nhau, cho dù có thể rời khỏi đảo Thần Hỏa, chúng ta cũng khó có thể yên ổn. Người dân trên đảo Thần Hỏa sẽ báo hại chúng ta trở về Giang Thành, bọn họ cũng sẽ tìm được. Cho nên, cứ ở đây giải quyết cho xong tất cả mọi chuyện đi! Vậy, anh về trước đi, tôi ở lại đây! Đợi gặp được Thần Hỏa Tôn Giả rồi sẽ quay về Giang Thành.” Phan Lâm nói.
“Cái gì? Vậy sao được?” Trương Thất Dạ không đồng ý.
Theo như anh ta thấy, Phan Lâm đừng nói là ở đây hai ngày, dù cho ở đây thêm hai tiếng, cũng là lành ít dữ nhiều.
“Quay về đi, yên tâm, tôi nhất định sẽ không sao, nếu như nói họ thật sự chuẩn bị ra tay với tôi, tôi muốn đi, họ cũng không thể nào giữ được tối đầu” Phan Lâm cười nói.
“Nhưng mà.” Trương Thất Dạ còn muốn nói thêm gì đó, nhưng khi nhìn thấy Phan Lâm bình tĩnh vậy, đặc biệt rất tự tin, chỉ đành thở dài: “Vậy được rồi, bác sĩ Lâm, vậy tôi quay về trước, bảo người của Dương Hoa chuẩn bị, để ứng phó tình huống đột nhiên biến đổi khi cần.”
“Vậy là tốt nhất!”
Nói xong, Trương Thất Dạ nắm chặt tay, xoay người rời đi.
Phan Lâm thì ở lại đảo Thần Hỏa, yên tâm chờ đợi Thần Hỏa Tôn Giả xuất quan.
“Sắp xếp phòng khách cho Bác sĩ Lâm, tiếp đón cẩn thận, sau đó cử hành tang lễ thật long trọng cho sự đệ Ninh, đồng thời viết báo cáo chi tiết mọi chuyện cho tôi, tôi sẽ mang đi trình báo với Sư Tôn!”
“Dạ, Cô Thánh Nữ!”
Người bên cạnh trả lời.
“Bác sĩ Lâm, yên tâm đợi ở đây nhé, chỉ cần anh ngoan ngoãn nghe lời, chắc chắn sẽ yên ổn không xảy ra chuyện gì đâu.”
Thánh Nữ bình tĩnh nói, sau đó xoay người rời đi.
- ---------------------------