“Xin hỏi mọi người có chuyện gì không?”
Trong một ngôi nhà nhỏ được xây theo kiểu kiến trúc xưa cũ ở bên cạnh Trường Nam, Hà Vĩ Hùng cau mày nhìn những người đàn ông mặc quần áo đen đột nhiên xông vào nhà mình.
Cùng lúc đó, một người phụ nữ có dáng vẻ bà chủ lớn giàu có, trêи người đeo đầy vàng bạc, lõi ăn mặc thì xa hoa đi vào.
Người này bất ngờ chính là mẹ ruột của Nguyễn Bá Cao Đồ, Lý Mai Hồng! Trêи mặt bà ta tràn đầy sự giận dữ, quắc mắt về phía Hà Vĩ Hùng mà hét lên: “Hà Vĩ Hùng, ông mau ra mà xem xem cô cháu gái ngoan ngoãn của ông đã làm chuyện tốt gì đi này!”
Hàng mi già nua của Hà Vĩ Hùng nặng nề trùng xuống.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay ông ta đã nghe Hà Miên nói qua rồi, mặc dù cách làm của Hà Miên là vô cùng kϊƈɦ động, nhưng mà dưới tình huống đó cũng được coi như là chuyện không còn cách nào khác nữa, là một phương thức tự vệ mà thôi.
Chỉ có điều là những lời mà Nguyễn Bá Cao Đô nói với Hà Miên kia lại khiến cho Hà Vĩ Hùng ông ta cảm thấy có chút gì đó không được đúng lắm.
Mà bây giờ nhìn thấy được bà chủ lớn nhà giàu kia đến đây vào giữa đêm như thế này, Hà Vĩ Hùng dường như cũng đã mơ hồ hiểu ra được điều gì đó rồi.
“Bà Mai Hồng, chuyện đã xảy ra ngày hôm nay tôi cũng đã được biết rồi, chuyện này nhà họ Hà chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm, nhưng mà có một thì nói một, con trai của bà quả thật là cũng có chỗ không đúng, cậu ta đã muốn làm điều gì với Hà Miên nhà chúng tôi? Một nhà quyền thế như nhà Nguyễn Bá của các người chẳng lẽ lại không nên cho chúng tôi một lời giải thích hay sao?”
Hà Vĩ Hùng trầm giọng nói.
“Con trai của tôi chẳng qua chỉ là đùa giỡn với cháu gái của ông một chút mà thôi, cũng không phải có ý đó thật, nhưng mà cháu gái của ông thì sao? Cô ta muốn giết con trai của tôi thật đấy à?”
Bà chủ của nhà họ Nguyễn Bá tức giận, hét lên chất vấn.
“Con trai của bà đã chết rồi sao?”
Hà Vĩ Hùng hừ lạnh.
“Đang cấp cứu.”
—————————-