Học viện Phái Nam nằm ở trêи núi Trương Linh của thành phố Trương Linh.
Núi Trương Linh là một ngọn núi cổ, chiếm địa diện tích rất lớn, bóng râm rậm rạp, cây cối thành rừng, là khu sinh thái tự nhiên trọng điểm được quốc gia bảo hộ, trong núi rừng có không ít động vật được bảo hộ, cũng có nấm linh chỉ quý hiếm, thiên tài địa bảo vô số kể, mỗi năm đều sẽ có rất nhiều người tới nơi này hái thuốc, cũng có không ít phượt thủ tới nơi này thám hiểm, nhưng cũng có nhiều chuyện xảy ra, thậm chí còn có người mất tích ở trong núi đến nay còn xuống không rõ.
Nhưng đối với Phái Nam mà nói, này núi Trương Linh chính là một bảo tàng! “Mỗi năm Phái Nam sẽ phái người đi núi Trương Linh tiến hành thu thập có tổ chức một lần, mỗi lần đều có thể lấy được không ít dược liệu cực kỳ quý hiếm, nghe nói lần trước có cả một cây nhân sâm hoang đại đã bảy trăm năm, có thể nói là chấn động một thời!”
Hà Vĩ Hùng ngồi ở ghế phụ mỉm cười nói.
Hiện tại mua bán nhân sâm trêи thị trường chính là hàng trăm hàng ngàn năm, trêи thực tế nào có nhiêu nhân sâm ngàn năm như vậy? Phần lớn đều chỉ là hàng giả, nhưng Phái Nam thu thập cái này, tất nhiên là hàng thật giá thật.
“Núi Trương Linh? Thật là nơi tốt.”
Phan Lâm nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhẹ nhàng gật đầu.
“Đúng rôi thầy ơi, tự nhiên đang êm đẹp, thầy nghĩ kiểu gì mà lại muốn tham gia Hội nghị Y học này? Tôi nhớ rõ thầy không thích loại hoạt động ôn ào nay mà?”
Hà Vĩ Hùng chần chờ, vẫn là nhịn không được dò hỏi.
Phan Lâm trâm mặc một lát, đột nhiên hỏi: “Hà Vĩ Hùng, trò nói xem nếu thầy muốn làm kẻ thù của Phái Nam thì kết quả sẽ ra sao?”
Hà Vĩ Hùng hô hấp dồn dập.
Một lát sau ông ta lắc lắc đầu: “Rất thảm”
“Phái Nam?”
“Tôi là nói thây đó, thầy ơi.”
Hà Vĩ Hùng thấp giọng nói: “Mạng lưới quan hệ của Phái Nam quá phức tạp, kia chính là một con quái vật khổng lồ đó, nếu thầy muốn đọ sức với người nào đó của Phái Nam, chẳng có vấn đề gì lớn cả, nhưng nếu muốn lật mặt với Phái Nam… Này không thực tế…”
—————————-