Thần Y Ở Rể

Chương 1596: Chương 1596: Mọi việc chắc là sắp giải quyết xong rồi






“Các anh em, hãy vào kênh của tôi xem tường thuật trực tiếp! Chỉ tốn hai mươi chín nghìn! Một thùng thanh long bao ngọt bao tươi, freeship tận nơi!”

“Hàng của chúng tôi đảm bảo là thật, hôm nay có đợt giảm giá lấy lại vốn, mọi người đừng bỏ qua cơ hội, mau mau tới xem!”

Vừa mở app ra, vẫn là hàng ngàn video phát sóng trực tiếp như cũ, video siêu người đẹp đi siêu xe nhiều tới mức không đếm xuể.

Rất nhiêu người mặt không cảm xúc, lướt xem những video từ đầu thì thấy mới lạ, độc đáo nhưng thực ra nội dung giống y như nhau.

Tới khi, một video hot xuất hiện trêи mạng xã hội.

Chỉ một phút, hàng ngàn người biếng nhác cầm điện thoại chấn động.

Internet bùng nổ.

Vô số video phát sóng trực tiếp nháy mắt bị thay thế bởi ba chữ.

Bác sĩ Lâm! Bác sĩ Lâm! Bác sĩ Lâm! Rất nhiêu người dùng không hiểu rõ sự việc, kinh ngạc không thôi.

“Có chuyện gì vậy?”

“Người hâm mộ của bác sĩ Lâm lại gây sự nữa à?”

“Thật là quá đáng mà, tự nhiên vào video phát sóng trực tiếp của người khác bình luận mấy cái này?”

“Mọi người đừng quan tâm, chủ kênh, chặn lại đi”

Người hâm mộ của video phát sóng trực tiếp sôi nổi bình luận.

Tới khi có người nói.

“Mọi người mau tìm kiếm từ khóa ‘Bác sĩ Lâm đi, nếu không lát nữa không xem được đâu.”

Câu này vừa nói ra, càng ngày càng có nhiều người vội vàng tìm kiếm, tìm video phát sóng trực tiếp mới nhất liên quan tới bác sĩ Lâm.

Chỉ xem một chút, tất cả mọi người đã biết có chuyện gì xảy ra rồi.

Video này hơn cả video hot.

Trong văn phòng.

“Vụ việc của Huyết Ma tông xử lý thế nào?”

Một người đàn ông trung niên, tóc hai bên đã bạc, khuôn mặt đầy nếp nhăn ngồi ở trước bàn, vừa nhìn tờ báo trong tay, vừa hỏi.

“Xong rồi, nhưng mà người giải quyết việc này không phải là người của chúng ta, mà là bác sĩ Lâm.”

Thư kí đi vào, nói.

“Ừm?”

Người trung niên hơi ngẩng đầu, có chút ngoài ý muốn, nhưng một lát sau trêи mặt nở nụ cười chua xót: “Tôi biết mà, tên đó… Sao có thể là người cam tâm tình nguyện bỏ qua? Chịu thiệt nhiều như vậy, anh ta chắc phải tự tay báo thù, ai cũng phải chịu thiệt hại!”

“Tuy nói thì nói như vậy, nhưng mà….

Tướng quân, hình như tướng quân Vương không vui cho lắm.

Hình như hôm nay ông ta đi báo cáo, ông ta chắc hẳn sẽ báo việc này cho cấp trên”

Thư kí thấp giọng nói.

“Báo cáo?”

Trịnh Nam Thiên nhăn mày, sau đó lại giãn ra, hừ lạnh nói: “Mặc kệ ông tai Ông ta —————————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.