“Ừm" Phan Lâm gật đầu, đánh giá Hàn Long một vòng: “Lại có vết thương mới? Sao lại thế này? Người nào làm?”
“Còn có thể là ai được nữa? Nhà họ Đinh ở Yến Kinh!”
Hàn Long cười khổ nói: “Nhưng mà không phải bọn họ đánh, mà là khi bọn họ tới bắt tôi, tôi trốn đi, không may bị ngã, không có gì đáng ngại."
“Bọn họ bắt ông?”
Vẻ mặt Phan Lâm âm trầm: “Lá gan của nhà họ Đinh này hơi lớn rồi? Ngay cả người của thôn Dược Vương cũng không dám trực tiếp bắt người! Bọn họ dám làm như vậy? Sau lưng nhà họ Đinh này...
Rốt cuộc là thế lực gì?”
“Thế lực rất lớn!”
Hàn Long hít sâu một hơi, khàn giọng nói: “Chủ tịch Lâm, nếu tôi đoán không sai, có lẽ Phái Cổ (Trường Cổ) cũng tham dự rồi...
“Phái Cổ?”
Phan Lâm hơi ngẩn ra.
“Dương Hoa chúng ta tranh đấu với thôn Dược Vương, lập tức có thương tổn hai bên, mà tổn thất của Dương Hoa ta nặng hơn, Phái Cổ muốn Ngư Ông đắc lợi trong cuộc tranh đấu này, bọn họ nhân lúc hai bên đều tổn hại, muốn ra tay chiếm đoạt Dương Hoa chúng ta, trước mắt học viện Phái Nam Y đã bị bọn họ lừa đi! Trừ chuyện đó ra, bọn họ còn tốn số tiên lớn đào đi không ít nhân tài ưu tú của Dương Hoa chúng ta! Bọn họ vẫn luôn có ý đồ thu mua công ty tổng của Dương Hoa, nhưng tôi không chịu bán, bọn họ liên cưỡng ép dụ dỗ, tôi lo lắng bọn họ gây bất lợi cho tôi, cho nên trốn tới chỗ ba vợ tránh nạn.”
Hàn Long thở dài, trên mặt đều là bất đắc dĩ.
“Thì ra là thế, người của Phái Cổ sao?”
Phan Lâm cau mày: “Tôi nhớ rõ lúc trước khi tôi tiến hành quyết đấu y thuật với thôn Dược Vương, đúng là có thế lực khắp nơi tiếp xúc với tôi, cưỡng ép dụ dỗ tôi, muốn nhận được chút ưu đãi, trong đó Phái Cổ đã phái Lã Tiến Vũ tới tiếp xúc với tôi, nhưng bị tôi từ chối.
Tôi vốn cho rằng Phái Cổ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, không ngờ tới bọn họ sốt ruột như thế...
Ra tay với Dương Hoa tôi trước tiên...
Xem ra bọn họ thèm muốn Dương Hoa của chúng ta lâu rồi.”
“Chủ tịch Lâm, hiện giờ chúng ta hai mặt đều là địch, bên thôn Dược Vương còn chưa giải quyết, lại xuất hiện Phái Cổ, e rằng lần này Dương Hoa chúng ta sẽ gặp tai họa ngập đầu!”
Vẻ mặt Hàn Long mệt mỏi, bất đắc dĩ giận dữ nói.
Hai lực lượng này đều là đỉnh phong ở trong nước, tuy Dương Hoa nổi tiếng, nhưng ở trước mặt hai lực lượng này, thật sự quá nhỏ bé rồi.
“Chuyện thôn Dược Vương đã giải quyết, không cần lo lắng nữa!”
Bỗng nhiên Phan Lâm đáp lại một câu.
Hàn Long và Hồ Thịnh Khang cùng run lên.
“Gái gì? Giải quyết rôi sao?”
“Chủ tịch Lâm, cậu không nói đùa đấy chứ?”
Hai người đều không tin.
<!--.share-buttons --> <!-
- Facebook Like Button --> <!-
- Google+ Button -->