Thanh Thúy là ai? Là một con bé vẫn còn trong kỳ hạn nô ɭệ.
Là một người thậm chí còn chưa từng tiếp xúc với võ học của đảo Vong Ưu.
Tư chất tự nhiên của cô ta thậm chí còn tệ hơn.
Nền tảng của cô ta rất kém.
Ở đảo Vong Ưu, cô ta chính là đồ đệ ở tâng lớp thấp nhất.
Ngay cả trong số các đồ đệ ở ngoài đảo thì cô ta cũng không có bất cứ địa vị gì.
Mà người bị cô ta đánh lui đâu? Anh ta là Giản Tử Hiền.
Giản Tử Hiền là đồ đệ ưu tú có thể cạnh tranh với Trương Nam Cường.
Theo lý mà nói thì Thanh Thúy không thể nào qua một chiêu ở trêи tay của Giản Tử Hiền.
Giản Tử Hiền chỉ cần muốn thì có thể tùy ý tát một cái là có thể đánh chết Thanh Thúy.
Nhưng bây giờ…Giản Tử Hiền đã thật sự bị một chưởng của Thanh Thúy đánh lui.
Đây thực sự là một cảnh chấn động như thế nào? Điều này không thể dùng kỳ tích để hình dung mà chỉ có thể dùng cảnh trong mơ để hình dung.
Bởi vì loại chuyện này thì chỉ có thể xuất hiện ở trong ảo tưởng và mộng ảo mà thôi.
Nhưng…bây giờ không phải là nằm mơ.
“Tại sao có thể như vậy?”
Các đồ đệ ở trong đảo toàn bộ đều đứng nguyên một chỗ như người mất hồn, ngơ ngác nhìn.
“Chắc chắn là kim bạc.
Chắc chắn là kim bạc.
Là tác dụng của kim bạc của Thiên Kiêu Lâm.”
“Thiên Kiêu Lâm là võ y, anh ấy chắc chắn đã sử dụng kim bạc để tăng sức lực và tốc độ của chúng ta.
Nhất định là như vậy.”
“Một cây kim bạc nhỏ…lại có thể có hiệu quả như vậy sao?”
“Thật là kinh khủng, đây…đây chính là phương pháp của bác sỹ Lâm đúng không?”
“Võ y..thật là đáng sợ”
—————————-