“Hỏa chúng là vật gì?” Phan Lâm khó hiểu hỏi.
“Đó là một loại đồ vật bảo vệ cơ thể. Nếu anh giữ hỏa chủng, anh sẽ không bị các loại chân hỏa thần hóa trong hầm Lưu Viêm ăn mòn, không đến mức sẽ đốt anh cháy thành tro. Nó gần tương đương với một loại bùa hộ mệnh, nhưng... hỏa chủng này không phải người bình thường nào cũng có thể cầm được” Thần Hỏa Tôn Giả thờ ơ nói.
“Tại sao ông nói như vậy?”.
“Bởi vì sức nóng của hóa chúng ngay lập tức sẽ đi vào cơ thể của người nắm giữ, và người nắm giữ sẽ cảm thấy tất cả các cơ quan nội tạng bị hỏa chủng đốt cháy, đau đớn vô cùng. Người thường giữ nó vài giây đã là chuyện không đơn giản, còn những người không quyết tâm thì sẽ bỏ xuống ngay lập tức. Nếu bác sĩ Lâm không có ý chí vượt xa người thường, xin đừng chạm vào hỏa chủng này! Bởi vì nhiều người đã bị suy sụp tinh thần bởi hóa chủng này, và có người còn bị lửa đốt cháy các cơ quan nội tạng của họ vì họ không còn sức lực, vì vậy nếu anh cầm vật này, anh nên suy nghĩ kỹ trước khi thực hiện” Thần Hỏa Tôn Giả nghiêm nghị nói.
Phan Lâm im lặng.
Thật lâu sau, anh mới nhẹ giọng nói: “Hỏa chúng hiện tại đang ở chỗ nào?”
“Anh thật sự muốn nó?”
“Tôi tin rằng ngọn lửa của Hầm Lưu Viêm sẽ mạnh hơn hỏa chúng. Nếu đã vậy, sao không làm thêm một sự bảo đảm?”
“Điều đó không nhất thiết. Sở dĩ hỏa chúng có thể bảo vệ anh khỏi ngọn lửa của hầm Lưu Viêm là bởi vì ngọn lửa của hóa chủng cao hơn và mạnh hơn. Ngọn lửa này hiện đang trong thời kỳ ngủ yên, vì vậy anh có thể giữ nó. Nếu nó thức giấc...vậy nó sẽ tương đương với một quả bom, nó sẽ làm cho cơ thể của anh nổ tung không còn lại một chút mảnh nào, anh phải suy nghĩ cho kỳ” Thần Hỏa Tôn Giả nhẹ giọng nói.
“Đừng lo lắng, tôi đã cân nhắc rồi”
“Đã như vậy thì tôi không cản anh nữa. Ngày mai tôi sẽ bảo Thánh Nữ đưa hỏa chủng cho anh. Chuyện này đến hầm Lưu Viêm, để Thánh Nữ đi cùng. Nếu có chuyện gì do hỏa chủng gây ra trên đường, ít nhất cô ấy cũng sẽ có thể giúp anh giải quyết nó” Thần Hỏa Tôn Giả nói.
Phan Lâm do dự một chút, sau đó gật đầu: “Như vậy được rồi! Cảm ơn tôn giả đã có lòng tốt”
Cúp điện thoại, ngày hôm sau, Thánh Nữ Thần Hỏa đến Giang Thành.
Bên trong trang viên.
Thánh Nữ Thần Hỏa lấy ra một cái hộp sắt màu đen, giao cho Phan Lâm.
Phan Lâm mở hộp sắt ra, nhưng nhìn thấy bên trong sáng rực, trong hộp sắt có ngọn lửa như ngọn nến.
Ngọn lửa có màu trắng như tuyết, không có nhiệt độ tràn ra ngoài, trông rất vô hại, không hề giống như lửa.
“Đây là Hỏa chủng sao?”
Phan Lâm khá ngạc nhiên.
“Chính xác!”
“Trông có vẻ rất bình thường, hơn nữa không cảm nhận được nhiệt độ nào từ nó”
“Anh chắc chứ?”
Thánh Nữ Thần Hỏa liếc anh một cái, sau đó đột nhiên lấy ra một đôi găng tay đặc biệt, từ trong hộp sắt lấy ra hỏa diễm.
Khoảnh khắc máy xới rời khỏi hộp thiếc.
Ầm ầm!
Nhiệt độ toàn bộ xung quanh lập tức tăng vọt, cỏ trên mặt đất trực tiếp bốc cháy, cây lớn xung quanh lập tức bốc lên ngọn lửa cuồng bạo, ngay cả trang viên phía sau cũng bốc khói nghi
ngút.
Phan Lâm cả người đỏ bừng, mồ hôi túa ra, vô cùng sửng sốt.
“Hộp sắt này là do sự tôn đặc biệt chế tạo, có thể phong ấn nhiệt độ của ngọn lửa, nếu không sẽ không mang theo được” Thánh Nữ Thần Hỏa nhẹ giọng nói.
“Thật sao? Nếu không có cái hộp thiếc này, không phải đốt hết quần áo sao?” Phan Lâm nói.
“Cũng không hẳn vậy. Nhiệt độ ở trạng thái ngủ đông của hỏa chủng chỉ có thể đốt cháy một sổ hoa lá cây cỏ, không thể vượt qua khí hộ thể của anh. Làm sao có thể thiếu cháy quần áo? Anh mang theo chiếc hộp thiếc này, khi nào cần dùng thì dùng găng tay đặc chế để lấy ra”
“Dùng như thế nào?” Phan Lâm hỏi.
“Đơn giản thôi, nuốt vào trong bụng
“Cái gì?”
Phan Lâm sửng sốt: “Nuốt... nuốt vào?”
“Bằng không, anh làm sao có được sự bảo hộ của hỏa chủng?” Thánh Nữ Thần Hỏa không khách khí nói.
“Không phải nướng nội tạng của tôi sao?” Phan Lâm sửng sốt.
“Nếu không thì sao? Anh cho rằng hóa chung là đồ vật bình thường à? Nếu anh không muốn bị ngọn lửa ở hầm Lưu Viêm thiệu chết thì tốt nhất nên nuốt nó vào bụng đi. Tuy rằng sẽ đau đớn vô tận, nhưng vẫn tốt hơn là chết, đúng?”
“Điều này.”
Phan Lâm im lặng.
“Nào, anh nuốt xuống trước đi, để tôi xem anh có thể chịu được sức mạnh của hỏa chủng này không, nếu không chịu nổi, không dùng được thì tôi thu hồi, tránh trường hợp bảo bối này bị người khác nhòm ngó, nếu bị cướp thì xong đời!” Thánh Nữ Thần Hỏa nói, bàn giao hỏa chủng.
Phan Lâm do dự, mang bao tay vào, cầm lấy hóa chúng, nhìn hồi lâu.
“Sao vậy? Bác sĩ Lâm đang sợ à? Anh là người dám thách thức cả sự tôn của tôi, giờ anh tại sợ vật nhỏ này?” Thánh Nữ Thần Hỏa cười khinh thường.
“Đây là chiêu khích tướng à?”
“Anh nghĩ thế thì cứ cho là thế đi”
“Xem ra cô đang coi thường tôi?”
“Không phải tôi coi thường anh. Tôi chỉ nói với anh như vậy. Sự tôn biết rất nhiều đại năng tu luyện Viêm Thuật, rất nhiều người trong số họ muốn dùng hóa chủng để tu luyện. Tuy nhiên, trong số những người này, người có thể cầm cự lâu nhất chỉ là ba mươi giây. Bác sĩ Lâm, anh không phải người tu luyện Viêm Thuật, tôi nghĩ anh nhất định sẽ dám nuốt xuống, nhưng ý nghĩa cũng không lớn lắm, nhiều nhất anh cũng chỉ cầm cự được bốn đến năm giây. Trong vài giây này, những thay đổi ở một nơi nguy hiểm như Hầm Lưu Viêm thực sự là rất không đủ! Tôi khuyên anh không nên đến Hầm Lưu Viêm để mạo hiểm” Thánh Nữ Thần Hỏa nhẹ giọng nói.
“Đây là ý của cô, hay là ý tứ của Thần Hỏa Tôn Giả?” Phan Lâm lại hỏi.
“Nên nói tôi và sự tôn có chung ý nghĩ” Thánh Nữ Thần Hỏa khàn giọng nói: “Sư tôn không giỏi thuyết phục người. Người kêu tôi tới, không hẳn là giúp anh, mà là tới thuyết phục anh. Sự tôn muốn tôi biểu diễn chút sức mạnh của hóa chúng, để anh thấy khó mà lui. Thực ra, hỏa chủng có thể cứu mạng anh, nhưng thực lực của anh không tốt, nó cũng không thể bảo vệ anh hoàn toàn. Sư tôn hy vọng rằng tôi sẽ nói cho anh biết giới hạn của hỏa chủng, để anh từ bỏ ý định đi đến Hầm Lưu Viêm! Ít nhất thì cũng không phải vì Thiên Hỏa gì đó mà hy sinh tính mạng của mình.”
“Thì ra là vậy.”
Phan Lâm gật đầu, liền không chút do dự nhét hỏa chúng vào trong miệng.
“Bác sĩ Lâm!”
Thánh Nữ Thần Hỏa lo lắng hét lên ngay lập tức.
Nhưng Phan Lâm đã nuốt thẳng xuống rồi.
Thánh Nữ Thần Hỏa hít một hơi thật chặt và khẽ mở