Lão Tần vô cùng phấn khích.
Trong hoàn cảnh này, không ai có thể kìm lòng được.
Tú Lan cũng như thể Cô tin rằng nhà họ Lê chắc chắn đã đưa Lê Tiểu Uyên đi chữa bệnh khắp Giang Thành và cả tỉnh Giang Nam, nhưng không thể làm gì được.
Tại sao Phan Lâm vừa ra tay thì phút chốc đã cứu Lê Tiểu Uyên hồi phục lại bình thường? Đúng là khiến người ta không thể ngờ tới được.
Không ai có thể chấp nhận được.
Nhưng Phan Lâmvẫn bình thản điềm nhiên, nói: “Kỳ thực có một số bệnh không phức tạp như trong tưởng tượng, sở dĩ chúng làm cho người ta cảm thấy kinh khủng là bởi vì chưa tìm ra cách giải quyết, nếu đã tìm được rồi, thì không còn thấy khó nữa, ví dụ như bệnh đậu mùa trước đây không thể chữa khỏi, nhưng sau khi áp dụng phương pháp chủng ngừa nhân tạo, căn bệnh này đã được loại bỏ hoàn toàn, tình trạng của Lê Tiểu Uyên cũng vậy, chỉ là các người không biết cách trị, nhưng tôi biết.”
Tần Bách sững người: “Là phương pháp trong <Thiên Kim Phương>?”
“Ừ”
Phan Lâm gật đầu.
“Không đúng, cuốn “Thiên Kim Phương”
không phải là cuốn sách hiếm, rất nhiều người đã sưu tâm, tôi cũng từng đọc qua nó, nhưng tại sao lại không nhìn thấy phương pháp này trong đó?”
“Bởi vì cái tôi xem là phần kế tiếp.”
“Phần kế tiếp?”
Tân Bách hoàn toàn ngây người.
<Thiên kim phương> Vẫn còn phần tiếp sao? “Cậu Lâm à, có thể cho tôi mượn đọc thử không?”
Tần Bách có chút kϊƈɦ động chờ đợi.
Nhưng Phan Lâm lắc đầu: “Tôi nhìn thấy nó trong phòng sách khi tôi còn rất nhỏ, sau đó, bị gia đình phát hiện và đã mang nó đi.
Bây giờ tôi không biết phần tiếp theo ở đâu, nhưng lão Tân muốn học, tôi có thể dạy.”
“Thật không? Thế thì tuyệt quá.”
Tần Bách hào hứng.
—————————-