Edit: Nguyệt Ly Phong
Beta: tdbbkt
------
Với một người làm việc trong bóng tối, Vân Chỉ Tịch đúng như Dung Hoàng suy đoán không có khả năng là một người đơn giản. Có thể là do nàng trùng
sinh, hơn nữa lại có nội tình là Linh Lung Tiên cảnh nên hành động của
nàng có thêm một phần tự tin cùng tự nhiên.
Đối với Dung Hoàng,
Vân Chỉ Tịch vẫn không hiểu biết nhiều. Nhưng cũng không gây trở ngại
nàng thông qua một ít chi tiết tiến hành phân tích cơ bản.
Vân
Chỉ Tịch nhớ rằng, ngày đó đoàn xe Vân gia gặp phải cướp, vị Dung công
tử này cũng ở bên trong đoàn xe. Hắn rõ ràng đã sớm nhìn ra bẫy rập của
nàng, biết độc có thể khiến người chết nhưng hắn căn bản không để bụng.
Hơn nữa thái độ của hắn đối với nàng có thể thấy được người này trừ bỏ
thân ở vị trí cao, còn tâm tính lương bạc không để bụng mạng người.
Người có tính cách này chẳng thể nào lương thiện được.
Bất quá ở
thời điểm hắn ra tay cũng không tổn hại tính mạng. Có thể thấy được hắn
tuy không để ý mạng người nhưng cũng không coi mạng người như cỏ rác tùy ý tàn sát. Đơn giản mà nói, hắn là một người lòng dạ hiểm độc có lương
tâm.
Nếu người này là đối thủ......Vân Chỉ Tịch trầm ngâm một
chút, trong mắt đẹp lười biếng đạm mạc, từng sợi mũi nhọn kích động hiện lên, khóe môi chậm rãi cong lên. Nếu thật là đối thủ, nhất định sẽ rất
thú vị!
Nếu người này là mục tiêu nhiệm vụ...... Vân Chỉ Tịch
nghĩ đến đây, ánh mắt liền càng sáng, nỉ non: “Như vậy nhất định rất có
tính khiêu chiến.”
......
Sau khi trở về, Vân Chỉ Tịch liền đi vào trong Linh Lung Tiên cảnh.
Nàng đem bình sứ nhỏ còn bị niêm phong để ở lòng bàn tay, trầm ngâm một lát
sau nhẹ giọng nói: “Thiên phú tiên đan, ta hiện tại là huyền sĩ có thể
ăn, bất quá sau khi ăn, thật sự có thể khai mở một loại thiên phú sao?”
Vì tò mò, nàng mở bình sứ ra. Mùi thuốc thơm ngát từ bình sứ tuôn ra! Vân
Chỉ Tịch không có do dự, trực tiếp nuốt lấy thiên phú tiên đan. Không
biết nếu khai mở một loại thiên phú thì sẽ được dạng thiên phú nào đây?
Đan dược vào miệng là tan, căn bản không cần nàng nuốt xuống cũng đã tiêu
hóa vào trong cơ thể! Dược lực khổng lồ tràn ra, một loại kỳ dị phảng
phất như quanh thân không có trọng lực đột nhiên sinh ra!
Dưới loại cảm giác này, Vân Chỉ Tịch chỉ cảm thấy chính mình như quay về trong bụng mẹ, một lần nữa dung nhập tử cung mẫu thân.
Áp lực không trọng lực ban đầu dần dần bị một cảm giác ấm áp, trôi nổi bao phủ lấy.
Trong lúc mơ hồ, trong đầu dường như có rất nhiều thứ gì đó! Dần dần, tâm trí nàng chợt hiểu điều gì, lại như là bị thể hồ quán đỉnh dung nhập cái
gì, trong nháy mắt tri thức thâm thúy hiện ra ở trong đầu nàng.
Trong đầu xuất hiện một dòng chữ màu vàng lập loè: Mở ra y thuật thiên phú.
Ngay sau đó, một lượng tin tức to lớn dùng phương thức nhồi cho vịt ăn lấp
đầy vào trong đầu nàng. Nhưng loại phương thức này cũng không làm nàng
cảm thấy khó chịu, thậm chí còn khiến nàng có cảm giác hiểu ra.
Ở chỗ này, Vân Chỉ Tịch hiểu biết đến cái gọi là y thuật, kỳ thật chia làm trị liệu thuật cùng luyện dược thuật.
Trong đó luyện dược thuật khiến Vân Chỉ Tịch đặc biệt chú trọng, dựa theo ký
ức của nàng đối với thế giới này, luyện dược thuật chính là một nghề
nghiệp thần kỳ. Nó coi trọng thiên phú, hơn nữa lúc đầu bồi dưỡng chính
là đang đốt tiền. Bởi vì một luyện dược sư, trước khi hắn thành công
luyện ra viên đan dược đầu tiên thì nhất định phá hủy không một trăm thì cũng một ngàn cái dược đỉnh, tàn hại thảo dược vô số kể, lúc này mới
thành công luyện chế ra viên đan dược đầu tiên.
Ví dụ như Mạc lão đi, nghe nói trước khi hắn thành công luyện chế ra viên đan dược thứ
nhất thì kể từ khi hắn bắt đầu luyện dược đã qua mười năm. Trong mười
năm đó, hắn làm nổ dược đỉnh không có hơn một ngàn cũng có mấy trăm, đến nỗi số lượng dược liệu đã phá hủy càng không cần đếm.
Mà cái này còn xem như có chút thiên phú, đến nỗi không có thiên phú, nghe nói bỏ
công sức cả đời đều luyện không thành một viên đan dược. Bởi vậy có thể
thấy được, luyện dược sư là một nghề đốt tiền đốt tâm huyết.
Nhưng hiện tại, Vân Chỉ Tịch được ban cho thiên phú này. Có thể nói, nàng đã
là nửa cái luyện dược sư. Bởi vì thiên phú quyết định luyện dược sư căn
bản, không có thiên phú thì nỗ lực thế nào đều sẽ không nở hoa kết quả.
Chỉ là luyện dược thuật, trừ thiên phú thì yêu cầu về mồi lửa cùng dược
đỉnh cũng rất cao, có thể nói chỉ có thiên phú còn không được, nếu hai
thứ không đáp ứng yêu cầu, như vậy cũng không tốt hơn đâu.
Kế
tiếp nhìn đến một tin tức khiến cho Vân Chỉ Tịch vô ngữ: “Từ thiên phú
tiên đan mở ra thiên phú y thuật, luyện dược thuật yêu cầu mồi lửa vì
thiên hỏa. Mở ra Thiên hỏa tiêu chuẩn, chủ nhân tu vi tới 《 Thông Thiên
Quyết 》 đệ nhất thiên đại viên mãn.”
Nàng hiện tại chỉ tu luyện
đến Thông Thiên Quyết đệ nhất thiên có chút thành tựu, khoảng cách đại
thành còn có một khoảng cách, càng đừng nói đại viên mãn! Dựa theo nàng
suy đoán, khi tu luyện trọng tố kinh mạch đến đại viên mãn thì nàng tu
vi ít nhất cũng là Đại Huyền Sư giai!
“Làm mừng hụt một trận à!” Cảm giác của Vân Chỉ Tịch lúc này giống như có tài sản hàng tỉ nhưng toàn bộ thẻ đều bị khóa lại.
Bất quá cũng may, còn có trị liệu thuật.
Về trị liệu thuật khiến Vân Chỉ Tịch xem đến ánh mắt sáng ngời! Dựa theo
chỉ dẫn, nàng có được y thuật thiên phú đồng thời cũng mở ra hai kĩ năng ‘đôi mắt tâm linh’ cùng ‘bàn tay thần thánh’.
”Đôi mắt tâm linh” cho nàng năng lực liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu trên người bệnh
tật cùng thương hoạn, liền tính là bệnh kín cũng trốn không thoát “đôi
mắt tâm linh” rà soát. “Bàn tay thần thánh” có thể làm tay nàng trở nên
càng thêm linh hoạt, nhanh chóng, chuẩn xác! Đồng thời chuẩn bị năng lực châm cứu, thư kinh lưu thông máu, nối xương dưỡng đan, cố bổn bồi
nguyên!
Nhìn đến nơi này, Vân Chỉ Tịch cảm thấy chính mình đã bị
khiếp sợ đến chết lặng. Vốn dĩ nhìn luyện dược thuật có chút mất mát,
nháy mắt đã bị trị liệu thuật đánh tan. Dựa theo cách nói như vậy, nàng
hiện tại chính là thần y!
Nghiêm túc lại xác định một chút, phát
hiện “đôi mắt tâm linh” hoàn toàn không cần học, nhưng mà “bàn tay thần
thánh” tuy nói là thiên phú thần thông nhưng cũng yêu cầu quá trình nhất định để quen thuộc.
“Nói như vậy, ta có thể chữa khỏi vấn đề
kinh mạch của cha hay không?!” Vân Chỉ Tịch bỗng nhiên nghĩ đến trước
kia nàng cũng thử thông qua ký ức cùng dạy dỗ, để phụ thân tu luyện 《
Thông Thiên Quyết 》 trọng tố kinh mạch thiên, nhưng kết quả lại không
như ý. Tựa hồ mặc kệ nàng nói như thế nào, phụ thân đều không thể nắm
được cốt lõi của trọng tố kinh mạch.
Nàng nghĩ nguyên nhân hẳn là do Linh Lung Tiên cảnh. Bởi vì chính nàng ra Linh Lung Tiên cảnh tu
luyện Thông Thiên Quyết, hiệu quả không tốt bằng khi tu luyện bên trong
Tiên cảnh.
Bất quá hiện tại không quan hệ, nếu “đôi mắt tâm linh” cùng “bàn tay thần thánh” thật sự thần kỳ, như vậy nàng có thể chữa
khỏi phụ thân kinh mạch!
Nghĩ đến đây, Vân Chỉ Tịch có chút gấp
không chờ nổi muốn ra đi thử nghiệm! Bất quá hiện tại nàng còn không
quen thuộc sử dụng “bàn tay thần thánh”, còn không thể trực tiếp trị
liệu cho phụ thân.
Trước tiên cần phải luyện tập, chờ không có vấn đề gì lại chữa cho phụ thân!
Hạ quyết tâm, Vân Chỉ Tịch tính toán rời đi Vân gia một chuyến. Rốt cuộc
những công phu thần kỳ này nàng tạm thời không định để người Vân gia
biết. Nàng nên đi ra ngoài tìm vài người làm chuột bạch thử nghiệm, nhìn xem “bàn tay thần thánh” rốt cuộc lợi hại như thế nào.
Quyết
định rồi, Vân Chỉ Tịch nói với cha mẹ một tiếng liền trực tiếp ra nội
bảo, đi đến chợ Huyện Thanh Thành. Không biết có nên giả danh giang hồ
lang trung, một tay khiêng tấm cờ trắng viết mấy chữ: Thần y tái thế,
bao trị bách bệnh……