Quách Ngọc Kỳ đã muốn mười năm chưa từng
nghe qua người khác kêu mình là di nương, nàng cũng làm cho chính mình
càng thêm cường đại, muốn cho mọi người trong phủ đối đãi với mình như
đại phu nhân Qúy phủ.
Ở thế giới của nàng, Phượng Thiên Sương tồn tại, trực tiếp phải hủy diệt
Nghe thấy người khác gọi mình là Kỳ di nương, làm cho khuôn mặt của nàng từ hồng biến thành tím, đều là cấp khí ra tới.
Có một người nàng không có biện pháp uốn nắn được, bởi vì gọi Kỳ di nương, trong Qúy phủ chỉ có con của Phượng Thiên Sương kia
Sự tồn tại của nàng, tuy có trong gia phả Qúy phủ, nếu so với năm đó thân phận chính mình còn có phần cao hơn rất nhiều
Nuốt trong bụng cơn tức, Quách Ngọc Kỳ gương mặt tươi cười tiếp đón nói: "Yên Nhi đã trở về sao, như thế nào không có thông báo một tiếng? Để
cho ta chuẩn bị chỗ ở cho ngươi a!".
Qúy Như Yên mang theo gương mặt cười khinh bỉ: "Kỳ di nương nếu thật sự
như lời nói, có lòng tốt hoan nghênh ta trở về, thì phải sớm mấy năm
trước đến Phượng phủ đón ta trở về a".
"..."
Một câu này của nàng, khiến cho Quách Ngọc Kỳ nói không ra lời
Trời mới biết nàng không phái người đến Phượng phủ mời, huống chi, năm
đó nàng dùng tiền thuê người trong giang hồ giết người diệt khẩu, lại
không nghĩ rằng chuyện này không hoàn thành, này toàn bộ những người có
liên quan đã bị nàng sai giết sạch sẽ.
Cho dù Qúy Đông Minh hỏi đến tin tức của Qúy Như Yên, nàng cũng chỉ là
nói quanh co, đứa nhỏ đó đã đi đến Mân Thanh trấn ở trong Phượng phủ.
May mắn, nàng đã phái người đi Phượng phủ tìm hiểu một chút, phát hiện
Qúy Như Yên đã ở lại Phượng phủ một thời gian ngắn. Biết được Phượng
Thiên phủ đang che chở nàng, Quách Ngọc Kỳ cũng sẽ không một lần nữa
manh động thuê thích khách đến giết nàng.
Không nghĩ rằng, nàng lúc trước nhất thời không để tâm, đổi lại hôm nay nhận được sự sỉ nhục lớn đến như vậy!
Điều này làm cho Quách Ngọc Kỳ nghiến răng nghiến lợi, tuy là rất rất
tức giận, nhưng vẫn phải đem cục tức này nuốt xuống bụng "Yên Nhi nói có lý, đúng là ta lo liệu không ổn, ta là nên sớm cho người đón bọn ngươi
trở về".
"Nực cười! Cổ nãi nãi ta chưa bao giờ ở trong Qúy phủ yên ổn một ngày,
ngươi cho người đến đón ta, cảm tình này của ngươi có quỷ mới tin".
Qúy Như Yên châm biếng, nàng đối với Quách Ngọc Kỳ này cũng không phải
là hảo cảm gì, nàng cũng không quên mười năm trước, nữ nhân này đối với
nàng như thế nào.
Bị Qúy Như Yên lạnh lùng mỉa mai, Quách Ngọc Kỳ rốt cục cũng nhịn không
nổi nữa, phát điên hét lớn: "Qúy Như Yên! Ngươi đừng ở nơi này làm càn!
Ta hiện giờ chính là đại phu nhân, không bao giờ...là cái gì di nương
nữa, ta coi ngươi là đại tiểu thư mới xưng hộ một tiếng Yên Nhi, bằng
không..."
Qúy Như Yên ngồi ở trên ghế, lười biếng nhìn về phía trước mặt, cười yếu ớt đánh gãy lời của nàng, ngữ khí cức kì sắc nhọn: "Bằng không thì thế
nào? Đánh ta một bạt tai sao? Đến, hướng ta đánh!".
"Ngươi thật sự cho là ta không dám đánh ngươi sao? Yến Tuyết, đến đánh cho ta!".
Quách Ngọc Kỳ muốn giận điên lên, lệnh cho tâm phúc bên cạnh đánh người.
Mười năm thời gian, làm cho một cái hoa cúc khuê nữ biến thành đại phu
nhân, có thể nghĩ, phu nhân này cũng không phải cái gì hảo a
Người khác không biết lai lịch của đại tiểu thư, cũng không có nghĩa là Yến Tuyết không biết
Yến Tuyết đương nhiên chính là người đến Thiên Sương viện thỉnh đại tiểu thư rời đi
Làm cho đại tiểu thư rời đi kinh thành sẽ mất mạng cũng chính là ngoan kế của nàng
Cho nên nói, Yến Tuyết đối với mệnh lệnh của đại phu nhân lúc này là
không dám không nghe theo, hiện tại có thể nói nàng cùng Vương Tiểu Lực
đã kết là vợ chồng, hôn sự này cũng chính là do lão gia cùng đại phu
nhân cấp, tâm phúc của hai người lớn nhất phủ kết làm phu thê, cùng
hưởng thụ sự đãi ngộ trong Qúy phủ
Tuy Quách Ngọc Kỳ tính nết thất thường
Có lúc không tốt, nhưng phần thưởng đối với hạ nhân, cũng là thập phần hào phóng.
Bằng không Yến Tuyết như thế nào lại có thể vì nàng bán mạng đến tận hôm nay đâu?
Yến Tuyết đi đến trước mặt Qúy Như Yên: "Đại tiểu thư, đắc tội!".