Lạc Thuấn Thần thấy nàng đẩy mình, lúc này mới hồi phục tinh thần
"Như Yên, nàng mới vừa nói cái gì?"
Qúy Như Yên sâu kín nhìn hắn: "Ta nói ngươi từng hỏi hộ quốc công, lục hoàng tử có phải là con của đại tướng quân Kỳ Thiên quốc Trưởng Tôn Khang, việc này có thật hay không?"
"Đương nhiên là thật, ở trước mặt nàng ta chưa từng nói qua nửa câu giả dối"
"Cốc hoàng hậu này tại sao lại quen biết đại tướng quân Trưởng Tôn Khang?"
Qúy Như Yên không thể lý giải được, bên trong hậu cung thật sự có thể lẫn lộn huyết mạch hoàng thất sao?
Lạc Thuấn Thần mỉm cười: "Nàng phải biết rằng, Cốc hoàng hậu không phải là người duy nhất đảm nhận chức vị hoàng hậu, mà sau này nàng ta mới đi lên"
"Này ta biết, thái tử không phải là do Cốc hoàng hậu sinh ra, cho nên thái tử lúc trước chết, Cốc hoàng hậu thậm chí một giọt nước mắt cũng không có. Không chừng trong lòng còn đang suy nghĩ đến phiên đứa con mình ngồi trên long ỷ
Qúy Như Yên cười nhạo
"Hai người kia tại sao quen biết, việc này ta cũng không thể hiểu rõ, chỉ biết đối với chuyện này, Cốc thị đa số người đều tự giác treo cổ. Nàng đừng nhìn ta như vậy, chỗ mà Cốc hoàng hậu có thể trông cậy vào, phỏng chừng chỉ có thể là Trưởng Tôn Khang"
Nghe vậy, Qúy Như Yên nhíu mày đẹp, chuyện này nếu như bại lộ, chắc rằng sẽ dẫn tới đại loạn
Càng làm cho nàng lo lắng hơn chính là Cốc hoàng hậu cùng lục hoàng tử Phù Nguyên Tuấn tuyệt đối sẽ không buông tay
Nói như vậy, kinh thành không phải nổi lên sóng gió hay sao
Hai người trầm mặc một chút, Qúy Như Yên thở dài một tiếng: "Thực là đau đầu, ta muốn ngủ, ngươi nếu không có việc gì liền quay về ngủ sớm đi!"
"Như Yên, còn có việc"
Lạc Thuấn Thần đột nhiên giữ chặt tay nàng, ngữ khĩ vô cùng nghiêm túc
"Làm sao vậy?"
"Chuyện về Ám Nô..."
"Ám Nô?"
Nhíu mày, trong lòng nàng ngẩn ra, hắn chủ động nhắc tới Ám Nô là có ý gì?
Là muốn phải Ám Nô quay về hầu hạ hắn sao?
Trong lòng có chút bất an, bên tai liền nghe thấy giọng nói của hắn: "Nếu Ám Nô tới tìm nàng, nàng cái gì cũng không cần để ý, chỉ cần giao cho ta. Biết không?"
Ám Nô đang yên đang lành sao có thể đến tìm nàng?
Chớ không phải Lạc Thuấn Thần lại gây ra chuyện gì rồi chứ?
Qúy Như Yên liếc hắn một cái: "Ngươi làm cái gì rồi?"
"Ta để nàng ấy quay về Độc Hiết thành"
"Sao lại vậy? Mễ Nhĩ ngươi nói sai đi bảo vệ đại cữu cữu, kia bên cạnh ngươi còn có ai bảo hộ?"
Qúy Như Yên lắp bắp kinh hãi, không nghĩ ra hắn lại an bài như thế
Lạc Thuấn Thần vỗ nhẹ tay nàng: "Như Yên, nàng phải tin tưởng ta, ta không có việc gì. Ám Nô không thể ở Thịnh kinh, nàng ta phải rời khỏi. Ta cũng có thể tự bảo vệ mình"
Nói xong, nội lực trong cơ thể hắn phát ra bên ngoài, đấu khí lập tức hộ thể, một thân màu xanh biếc hiện ra trước mặt Qúy Như Yên
Qúy Như Yên vừa mừng vừa sợ: "Không thể tưởng tượng được ngươi đã tới cảnh giới võ xuất điên phong, quả thật cũng không cần ai bảo vệ"
"Nhưng Yên, đáp ứng với ta một việc. Đừng quá mức tin tưởng Ám Nô, nàng ta không giống như tưởng tượng của nàng đâu"
Lạc Thuấn Thần nói không đầu không đuôi
Qúy Như Yên ban đầu ngẩn ra, nhưng nàng hiểu được hắn sẽ không vô cớ nói như vậy
Nghe ý tứ này của hắn, là muốn nói cho nàng, Ám Nô không đáng tin
"Đã biết, ta biết nên làm thế nào"
Qúy Như Yên không hỏi nguyên nhân, nếu Lạc Thuấn Thần không giải thích, nàng sẽ không hỏi
Lạc Thuấn Thần chiếm được đáp án của nàng, lúc sau mới yên tâm rời khỏi Phi Liễu các.