"Vậy ý của ngươi là, muốn ta ngày mai đến phủ Định quốc công một chuyến?"
"Đi cũng không nguy hiểm gì"
Lạc Thấn Thần tỏ vẻ tán thành
Qúy Như Yên mếu máo
Đi thì đi, nàng mấy ngày nay cũng chưa nghĩ ra phải làm thế nào tiêu diệt Cốc hoàng hậu
Dù sao thánh thượng Phù Ngạo Thiên ngày một ngày hai chưa lập thái tử, Cốc hoàng hậu tất nhiên cũng không thể hành động nhanh như vậy
Nữ nhi của Chung thị lang đã ban hôn cho thế tử ca ca, cho dù là Cốc hoàng hậu muốn hành động cũng cần phải có thời gian
"Đừng nghĩ nhiều nữa, ta cùng nàng đi dạo hoa viên được không? Hiện tại là mùa thu trong Hành cung mọc rất nhiều hoa cúc!"
Lạc Thuấn Thần đề nghị nói
"Cũng tốt"
Hai người dạo quanh hoa viên một vòng, Qúy Như Yên tâm tình có chút buồn bực cũng giảm đi được đôi chút
"Thế tử ca ca không biết khi nào thì trở về?"
"Nếu không có chuyện gì xảy ra, ba ngày nữa sẽ trở về"
Qúy Như Yên mâu trung trầm xuống: "Nói như vậy, thế tử ca ca đến nơi thì Bùi Khê cũng có mặt?"
Lạc Thuấn Thần chăm chú hỏi: "Như Yên, hắn muốn tới Ti U quốc, hơn nữa là phụ thân nàng, nàng không phải là muốn không quen biết hắn chứ?"
Qúy Như Yên cười xùy một tiếng: "Ta cũng không muốn nhận hắn, chỉ cần hắn ở trên người mẹ ta reo rắt mầm mống, sau đó sinh ra ta, là ta sẽ nhận hắn là phụ thân sao? Người cho ta sinh mệnh chính là mẫu thân, nuôi nấng ta cũng chính là mẫu thân, dạy ta tri thức không ai khác là mẫu thân, hắn đã làm được cái gì?"
Câu nói cuối cùng kia, đủ để nói ra thái độ của nàng
Nàng tuyệt đối sẽ không nhận Bùi Khê là phụ thân, càng không thể tha thứ cho hắn
Huống chi, đây là cổ đại, cũng không có nói nữ nhi phải dưỡng già cho phụ thân
Nữ nhi đã gả ra ngoài, giống như bát nước đã hất đi
Cho nên giá trị con người của nữ nhân ở cổ đại này có vẻ rất thất
Cho dù năm đó Bùi Khê thật sự thích mẫu thân đi chăng nữa, nhưng mẫu thân sinh nữ nhi cho hắn, chỉ sợ hắn cũng ghét bỏ
Lạc Thuấn Thần buồn cười nhìn nàng, thế gian này cũng chỉ có tư tưởng của nàng bất đồng với mọi người, dám nói phụ thân nàng đã làm được cái gì?
Chẳng qua, thân nhân trong hoàng thất, không cần cũng không sao
Huống chi Bùi Khê kia cũng không phải là thứ tốt gì
Nghĩ đến đây, Lach Thuấn Thần lại mở miệng: "Nếu không muốn nhận liền không nhận, dù sao cũng không phải là thứ tốt. Nhưng thời điểm nàng rời khỏi Ti U quốc muốn ta cho nàng sính lễ gì?"
Qúy Như Yên ngẩn ra: "Ngươi không phải đã tặng sính lễ cho ta rồi hay sao?"
Nàng không quên, thời điểm đến Mân Thanh trấn hắn đã mang theo hơn mười thùng lớn đến Phượng Thiên phủ, điều này cũng đủ để cho hạ nhân đàm luận vài ngày
"Ta hỏi chính là thứ nàng thích, chứ không phải là thứ ta mang đến"
Lạc Thuấn Thần cố ý hỏi
Nhìn gương mặt chân thật của hắn, Qúy Như Yên cười khổ, chính nàng cũng thật là không đặc biệt thích thứ gì đó
Nếu như có, kia nhất định hắn cũng không cho được
"Chỉ cần ngươi đưa cho ta, ta đều thích!"
"Qủy nha đầu, miệng cũng thật ngọt!"
Lạc Thuấn Thần bất mãn đưa tay nhéo mặt của nàng: "Nàng đã nói, nếu như ta đưa cho nàng nàng phải nhận. Nếu không ta sẽ tức giận"
"Yên tâm, yên tâm, tuyệt đối sẽ không trả lại"
"Vậy nàng nhắm mắt vào đi"
Qúy Như Yên thấy hắn kỳ quái, nhưng cũng mau chóng nhắm lại hai mắt thật nhanh
Đợi Lạc Thuấn Thần chuẩn bị tốt, lúc này mới cho nàng mở mắt
"Được rồi, nàng có thể mở mắt!"
Đập vào mắt chính là một cây trâm được làm bằng gỗ tử đàn màu tím in hình hoa mai, mặt trên điêu khắc cũng không phải nói là vô cùng tinh tế, nhưng tram hoa mai lại mài thập phần bóng loáng.