Thần Y Thánh Thủ

Chương 760: Chương 760: Âm Hoa Chi Độc




- Trương Dương, các anh đến rồi!

Nhìn thấy Trương Dương, Michelle ngay lập tức mở cửa xe, chiếc cửa của chiếc Bugatti trông rất đẹp, Michelle bên trong xe trang điểm còn đẹp hơn nữa.

Trước đó chiếc Bugatti đóng cửa xe, bên ngoài không nhìn rõ bên trong, cũng không ai nhìn thấy rõ bộ dạng của Michelle.

Thấy Michelle bước xuống, một vài người thanh niên xung quanh bèn huýt sáo, rộn rã một lúc.

Lông mày Trương Dương càng nhíu chặt hơn, có thể nói rằng hắn rất không thích cảnh tượng này, giờ đây hắn chỉ có hai mươi tuổi, nhưng tuổi tác tâm lý đã gần đến bốn mươi, rất khó chịu với những cảnh này.

- Sao em lái nhanh vậy?

Trương Dương chau mày hỏi, ngữ khí cũng mang theo chút chỉ trích, vừa rồi hắn còn hơi tức giận, nhưng sau khi gặp được Michelle, hắn lo lắng nhiều hơn là tức giận, dù sao thì vừa rồi cô ấy đã lái xe quá nhanh.

- Em, em cũng không biết, cứ lên đến đường cao tốc, là em lại muốn lái nhanh một chút!

Nhìn thấy Trương Dương, Michelle lại cúi thấp đầu xuống, nụ cười vừa rồi cũng đã biến mất, giống như một đứa trẻ đã làm điều gì sai trái.

Nhìn thấy bộ dạng này của cô ấy, Trương Dương vốn hơi tức giận, nhưng giờ lại không giận được nữa.

Thở dài một hơi, Trương Dương lại nói tiếp:

- Chút nữa để anh lái xe, em ngồi trên xe anh, để Long Phong lái chiếc xe này!

Chạy nhanh như vậy rất nguy hiểm với Michelle, dù thế nào Trương Dương cũng không để cô ấy lái như vậy nữa, trước đó nếu cô ấy không gọi điện thoại, thì Trương Dương cũng chuẩn bị gọi điện cho cô để hỏi tình hình.

- Vâng!

Michelle gật đầu, rồi bước xuống từ trên xe, bên cạnh vẫn có người đang huýt sáo, có điều mấy người ở gần đều nhìn họ rất ngạc nhiên.

Chiếc Hummer đến sau cùng này, rõ ràng là cùng hội với chiếc Bugatti trước đó, hơn nữa còn có mối quan hệ đặc biệt với cô gái xinh đẹp nóng bỏng này.

- Này các cô em, đừng đi vội vậy chứ, cô lái xe khá lắm, làm quen một chút, thế nào? Tôi giới thiệu với cô nhé, đây là anh Hiên của chúng tôi, dù là kỹ thuật lái xe hay tướng mạo, đều là hạng nhất đấy!

Michelle vừa đi ra, chưa đi được mấy bước, một tiểu tử trông chỉ mười bảy mười tám tuổi đã ngăn cô lại, rồi cười hì hì nói một câu.

Khi anh ta nói còn chỉ vào người thanh niên trước đó đứng trước cửa xe.

- Tiểu thư xinh đẹp, chào cô, tôi là Âu Dương Hiên, rất vui được làm quen với cô, có thể cho tôi được biết tên cô không?

Người thanh niên được tiểu tử đó chỉ, bèn bước lên, khom lưng rất lịch sự, nhưng Trương Dương ở bên cạnh Michelle không thèm nhìn sang.

- Xin lỗi, tôi và chồng chưa cưới còn có việc, không có thời gian!

Michelle nhìn sang Trương Dương, rồi ngay lập tức trả lời một câu, nói đoạn cô vòng qua người họ rồi lên chiếc Hummer, ngồi ngay ngắn ở vị trí phụ.

Trương Dương cũng lên xe, sắc mặt vẫn rất khó coi, nhưng đỡ hơn so với trước đó.

Michelle lúc này đã trở lại bình thường, nếu không có bộ quần áo nóng bỏng kia, cô giờ đây đã giống với bình thường, ít nhiều làm cho Trương Dương yên tâm.

Mở cửa xe, Trương Dương lái xe, rồi trực tiếp đi về phía trước, Long Phong dẫn theo Khúc Mỹ Lan thì đi theo phía sau.

Khi đi ra ngoài, Trương Dương còn quay đầu nhìn sang Michelle, hôm nay Michelle hơi bất thường, làm cho hắn có một cảm giác kỳ lạ, nhưng lạ ở đâu thì lại không nói ra được.

Nghĩ một lát, Trương Dương lại tự lắc đầu.

Bộ dạng của Michelle giống như một loại giải tỏa, có lẽ thời gian này cô ấy rất áp lực, hắn đã lâu không ở cùng cô ấy, cộng thêm việc cô ấy đã tu luyện nội công, tiến bộ rất nhanh, nhất thời chưa tiếp nhận được hoàn toàn lực lượng này, nên mới có sự khác biệt đó.

Đương nhiên, Trương Dương cũng chỉ là nghĩ như vậy thôi, cụ thể có phải vậy không, hắn cũng không biết.

- Anh Hiên, tiểu tử đó thật quá vô sỉ, có cần các anh em ta đuổi theo, cho nó một bài học không?

Tiểu tử nhìn cửa xe Trương Dương lúc ban đầu, bước đến trước mặt người thanh niên mặc áo sơ mi trắng lớn tiếng nói một câu, người bị nói là vô sỉ, đương nhiên là Trương Dương, Trương Dương không nói một câu nào, hắn bị những người này ghen ghét, là vì biểu hiện của Michelle.

Người thanh niên mặc áo sơ mi trắng tập trung mấy người lại rất nhanh, ngoài ra còn có bốn người nữa cùng lên hai chiếc xe con, chiếc xe con lái ra khỏi khu phục vụ.

Bảy chiếc xe này là hai hội người, những chiếc xe thể thao đó là một hội, cũng chính những người thanh niên này, họ vốn dĩ đã chạy không chậm trên đường cao tốc, không ngờ một chiếc xe Bugatti chạy nhanh hơn vượt qua mặt họ, ngay lập tức kích thích lòng hiếu thắng của đám thanh niên này, mấy chiếc xe bèn đuổi theo điên cuồng.

Michelle cũng nhìn thấy họ đuổi theo mình, sợ xảy ra chuyện gì, nên cuối cùng mới dừng lại ở khu phục vụ, gọi điện cho Trương Dương.

Còn về hai chiếc xe kia, thì cũng là một hội, chỉ là không giống với họ, những người đó chỉ đến xem mà thôi.

Tiểu tử tóc vàng vừa nói xong, liền bị người khác đập vào đầu, rồi nói lớn:

- Tóc vàng, đầu cậu bị ngốc sao? Có bao giờ anh Hiên dùng bạo lực trước mặt những người con gái mà anh ấy thích chứ?

Mấy người này nói chuyện, đều dùng khẩu âm của kinh thành, tiểu tử tóc vàng bị đánh một cái, rất không phục, bắt đầu tranh luận với người thanh niên đánh anh ta, mấy người bèn cãi nhau rộn lên.

- Tất cả im miệng cho tôi!

Người thanh niên mặc áo sơ mi trắng đột nhiên nhẹ nhàng quát lên một tiếng, tất cả âm thanh liền im bặt, những người thanh niên này đều hướng mắt về phía anh ta.

Động tác nhỏ này, cũng có thể nhìn ra uy danh của anh ta trong đám người này là rất lớn.

- Tiểu Bạch, anh hãy kiểm tra chiếc Bugatti kia, đây là loại xe có số lượng hạn chế, trong nước rất ít, hãy điều tra rõ thân phận của họ, những thứ khác về sau hẵng tính!

Người thanh niên áo sơ mi trắng nhẹ nhàng nói, mắt còn nhìn về phía Trương Dương và những người khác rời đi.

- Vâng!

Trong đám người thanh niên ngay lập tức có người dạ một câu, rồi người thanh niên áo sơ mi trắng gật đầu, không nói thêm gì nữa, mà quay đầu trở về chiếc xe thể thao Ferrari, những người thanh niên khác cũng ai về xe người nấy.

Rất nhanh, những chiếc xe trong đội xe này đều rời khỏi khu phục vụ.

Sau khi bọn họ đi khỏi, những nhân viên trong khu phục vụ ở đằng xa mới đứng ra, chỉ chỉ trỏ trỏ và bàn tán, trong khu phục vụ thường xuyên gặp phải xe đẹp, nhưng những cơ hội gặp được nhiều như vậy trong một lần cũng không nhiều.

Số lần nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như Michelle lái một chiếc xe sang trọng càng ít, với họ, lần này đã có thêm một đề tài bàn chuyện.

Sau khi lên lại đường cao tốc, Trương Dương lái xe với tốc độ hơn 100, với tốc độ này Hummer lái rất ổn định, có điều Truy Phong ở đằng sau lại khó chịu nằm đó.

Tốc độ trước đó của Long Phong, ít nhiều làm cho nó hứng thú, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.

Còn tốc độ bây giờ, với nó như đang chạy bộ vậy, đương nhiên nó không có hứng thú gì.

- Trương Dương, có phải anh giận em không?

Trên xe, Michelle cẩn thận nhìn Trương Dương, một lát sau mới dám nói một câu, trên mặt cô còn đôi chút lo lắng và hối hận.

- Em cũng không biết có chuyện gì xảy ra, vừa lên đường cao tốc là em lại muốn phóng nhanh, em chẳng nghĩ gì đến chuyện khác, còn bộ quần áo này em cũng không thích lắm, nhưng mấy ngày trước khi dạo phố nhìn thấy em lại rất kích động, em muốn mua nó, muốn chỉ mặc cho anh xem xem, nhưng không ngờ hôm nay lại mặc ra đây!

Thấy Trương Dương không nói gì, Michelle lại nói nhỏ, rồi còn cúi đầu xuống, vành mắt hơi đỏ.

Trương Dương đột nhiên quay vô lăng, tốc độ chiếc xe chậm dần lại, quay đầu lại, nhìn Michelle rất ngạc nhiên.

- Ý em là, trong lòng em không nghĩ như vậy, nhưng lại có một sự kích động khiến em làm vậy sao?

- Em cũng không rõ lắm, nhưng em có cảm giác như vậy, em cũng không biết có chuyện gì xảy ra!

Michelle gật đầu, rồi lại lắc đầu, nói nhỏ.

Trương Dương đột nhiên giơ một cánh tay ra, rồi nắm vào mạch môn của Michelle.

Sự thay đổi của Michelle hôm nay quả thật quá lớn, nếu không phải có vụ đua xe ở phía sau, Trương Dương còn có thể chấp nhận những thay đổi trước đó, hắn cũng thích Michelle hoạt bát hơn.

Đương nhiên, Michelle đã nói đúng, bộ quần áo nóng bỏng này chỉ nên mặc trước mặt mình hắn mà thôi.

Nhưng nếu tất cả những điều này đều là ý thức chủ quan của Michelle, thì sự việc quả là bất thường, cái gọi là ý thức chủ quan, chính là trong ý thức bản thân, bản thân nhận thức rõ ràng muốn làm như vậy, chứ không phải là bị cảm xúc lôi kéo.

Sau khi bắt mạch, lông mày Trương Dương bèn nhíu lại với nhau.

Mạch tượng của Michelle không có gì bất thường, rất vững vàng, và bình ổn, có điều trong sự bình ổn này, hình như lại có một luồng nước ngầm, chỉ là luồng nước ngầm này giấu rất kỹ, hơn nữa rất không rõ ràng, nên mới đầu Trương Dương không phát hiện ra.

Sau khi Trương Dương bắt mạch kỹ càng, mới phát hiện ra điểm bất thường này.

Mạch tượng của Michelle, không bình thường lắm.

- Trương Dương, có phải em có gì không ổn không?

Thấy Trương Dương bắt mạch lâu đến vậy, Michelle cũng hỏi đầy lo lắng, cô biết rất rõ thực lực của Trương Dương, cũng biết rằng y thuật của Trương Dương rất lợi hại.

Bắt mạch lâu vậy, mà còn chau mày, lòng Michelle cũng bắt đầu lo lắng.

- Không sao đâu, em ngủ một chút đi, đến Bành Thành rồi tính sau!

Trương Dương mỉm cười, rồi nhẹ nhàng lắc đầu, Michelle vừa định nói cô ấy không mệt, nhưng đầu lại quay lại, rồi nằm ở trên ghế.

Vừa rồi Trương Dương đã điểm huyệt trộm trên người cô ấy, ít nhất Michelle có thể ngủ hai tiếng đồng hồ.

Sau khi Michelle ngủ say, lông mày của Trương Dương càng nhíu chặt vào nhau, hắn lái xe, nhưng trong đầu lại nghĩ tới chuyện khác, may mà là hắn, nếu là người khác, không chú tâm như vậy nhất định sẽ xảy ra tai nạn.

Thực lực của Trương Dương đã có thể làm hai chuyện một lúc từ lâu rồi, chỉ cần giành một chút chú ý cho việc lái xe là được.

Mạch tượng của Michelle rất hiếm thấy, Trương Dương giờ đây đang suy tâm khổ tứ, trong bí tịch của gia tộc có miêu tả về loại mạch tượng này hay không, nghĩ một lát, mắt Trương Dương nheo lại, rồi lại quay đầu nhìn Michelle đang say giấc.

Do dự một lúc, hắn mới lấy điện thoại ra, rồi gọi đến một số.

Hắn đã nghĩ đến một khả năng cho mạch tượng này, nhưng khả năng này có thể sẽ làm hắn rất kinh ngạc, cũng có thể làm cho hắn không thể tin được.

Giờ đây, hắn cần tìm một người để hỏi, để khẳng định lại suy đoán của mình.

- Ông ngoại, ông có thể kiểm tra cho cháu một chút, triệu chứng của Âm Hoa Chi Độc không!

Điện thoại thông rất nhanh, Trương Dương gọi điện về nhà, người nghe điện thoại là Trương Đạo Phong.

- Âm Hoa Độc, sao đột nhiên cháu lại hỏi tới việc này?

Trương Đạo Phong ở bên kia đầu dây rất ngạc nhiên, rồi hỏi lại một câu.

- Cháu phải dùng gấp, giờ ông kiểm tra giùm cháu được không ạ, chút nữa cháu sẽ gọi điện lại cho ông!

Nói xong Trương Dương bèn cụp máy, rồi lại quay đầu nhìn Michelle, lông mày hắn vẫn chưa giãn ra, mà lại thêm chút lo âu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.