Thần Y Thánh Thủ

Chương 607: Chương 607: Bên nhau mãi mãi




- Ky Ky Ky!

Hàm răng Thiểm Điện vừa đem độc tố đưa vào trong cơ thể bạch ngọc xà thì nó đã liền vội vã kêu lên, cái đuôi linh hoạt của bạch ngọc xà quét qua, trực tiếp đem nó quét xuống trên mặt đất.

Thiểm Điện đau đớn kêu lên những tiếng nghe như của Vô Ảnh.

- Thiểm Điện!

Trương Dương vội vàng kêu một tiếng, Thiểm Điện cũng là linh thú, nhưng không phải linh thú hệ sức mạnh, phòng ngự của nó cũng còn xa mới cự lại được với linh thú hệ sức mạnh khỏe như vậy, mà ngay cả Truy Phong cũng không sánh bằng.

Lần này đã khiến nó bị thương.

Không kịp kiểm tra cơ thể Thiểm Điện, Trương Dương đã phải né tránh tiếp, bạch ngọc xà trúng độc lại càng thêm điên cuồng, liều chết lao đi đuổi theo Trương Dương.

- Uỳnh!

Vô Ảnh tung một đạo nội kình đánh vào trên đầu của nó, bạch ngọc xà nhắm mắt lại quơ quơ đầu, đoạn lại tiếp tục nhằm phía Trương Dương xông tới, khiến cho Trương Dương tiếp tục lui về phía sau.

Nếu cùng linh thú lấy cứng chọi cứng thì phía có hại chịu thiệt cuối cùng vẫn là hắn.

- Xoạt!

Vừa lui về phía sau, đồng thời Trương Dương cũng đang tìm kiếm lấy cơ hội tiến công, lại tạo ra được một miệng vết thương nho nhỏ bên trên thân thể bạch ngọc xà.

Sau khi phụt ra nội kình, Vô Ảnh rất nhanh đến bên cạnh Thiểm Điện, Thiểm Điện bị luồng đại lực kia đập trúng nên bị trọng thương, khóe miệng cũng đã chảy máu tươi.

Vô Ảnh vội vàng cắn nhẹ nó một phát, Trương Dương không kịp cho nó dùng thuốc chữa thương, Vô Ảnh chỉ có thể dùng năng lượng tồn trữ trong cơ thể nó tạm thời giúp Thiểm Điện chữa thương, cũng may Thiểm Điện phải chịu đựng đều là ngoại thương, cũng không có nguy hại đến tim phổi, sau khi được Vô Ảnh cắn qua, nó liền chậm rãi đứng lên.

Thấy Thiểm Điện không có việc gì, Trương Dương cũng yên tâm hơn vài phần, chuyên tâm nghĩ cách đối phó bạch ngọc xà trước.

Bạch ngọc xà so với con cua lớn còn khó đối phó hơn, cũng may đã dụ được nó ra, bằng không thì với thực lực của nó mà chiến đấu nơi đáy nước thì..., đoán chừng lúc này Trương Dương đã trở thành đồ ăn trong miệng người ta.

Tác chiến nơi đáy nước, Trương Dương ngay cả một nửa thực lực cũng không phát huy được.

- Rầm rầm rầm!

Liên tục mấy tiếng nổ mạnh, Truy Phong không ngừng tìm cơ hội xuất kích, chỗ này không lớn khiến nó không phát huy được ưu thế về tốc độ của bản thân, nhưng nó tranh thủ ngay ưu thế gia tốc tung luôn một đòn tấn công ngay từ đầu.

Mặc kệ có thể đánh trúng đối phương hay không, Truy Phong tuyệt đối không đi dây dưa.

Vô Ảnh lúc này cũng bu lại, không ngừng phụt ra từng luồng nội kình.

Nội kình của nó không cách nào khiến cho bạch ngọc xà bị tổn thương chí mạng, nhưng chắc chắn sẽ có tổn thương, thật giống như hai người đàn ông trưởng thành đánh nhau, một quyền đánh vào trên lưng không có khả năng đánh ngã người ta. Nhưng nếu đánh thêm mấy lần. Cứ thế một mực đánh tiếp thì kẻ bị đánh cũng sẽ không chịu đựng nổi.

Huống chi bạch ngọc xà trên người không phải là không có chỗ yếu hại, Vô Ảnh mấy lần đều thiếu chút nữa đánh trúng ngay miệng nó đang mở ra.

Nếu thật sử được nội kình đánh vào trong miệng thì cũng rất giống với khi đánh nhau bị trọng quyền đánh trúng vào phần bụng, sẽ tạm thời mất sức chiến đấu, thậm chí có khả năng nguy hiểm đến tính mạng.

Trương Dương trên tay cầm lấy chiếc càng lớn, lúc này cũng gây thêm cho nó không ít phiền toái.

Có cái càng lớn phối hợp nội kình của Trương Dương có thể phá vỡ lớp phòng ngự của nó, tuy đều là chút thương tích nhỏ, nhưng cũng ngăn không được những... vết thương nhỏ này ngày càng nhiều lên. Nó lại trúng phải độc tố của Thiểm Điện, trong cơ thể cũng bắt đầu phải chia một phần sức mạnh đến ngăn chặn độc tố.

Thời gian dần trôi qua, bạch ngọc xà từ thế công nay đã trở nên chậm chạp đi đôi chút. Sức mạnh của nó cũng đã giảm bớt đi rất nhiều so với ngay từ đầu.

Trương Dương cuối cùng thoáng thở phào một cái, bạch ngọc xà một mực mạnh mẽ tấn công hắn đã gây cho hắn áp lực không nhỏ, hiện tại hắn đã có thể tiến hành phản kích tấn công bạch ngọc xà, không giống như vừa rồi chỉ có thể phòng thủ đợi co hội phản kích.

- Cơ hội!

Bạch ngọc xà lại ngoác cái miệng rộng ra lần nữa. Lộ ra đôi răng nanh tỏa ánh hàn quang sắc lạnh, Trương Dương trong nội tâm đột nhiên khẽ động.

Đây là một lần cơ hội tuyệt hảo, cơ thể bạch ngọc xà hiện tại không còn linh hoạt như vừa rồi nữa, nó toàn thân đều có lân giáp, cũng chỉ có lúc há miệng mới lộ ra nhược điểm, chỗ biểu bì trong cái miệng rộng là mềm nhất, cũng là nhược điểm duy nhất trên cơ thể nó.

Nội kình không kịp ngưng tụ, Trương Dương trực tiếp vung ra một sợi tơ mỏng như làn khói thuốc, đây là lấy từ bên trong càng của con cua lớn.

Tơ mỏng mắt thường rất khó nhìn thấy, hơn nữa lúc phóng đi ra không có tiếng xé gió, rất khó cho người ta phát hiện sau đó, sợi tơ mỏng Trương Dương vung ra thẳng tắp bay vào trong mồm bạch ngọc xà.

Bạch ngọc xà đang há rộng miệng thì đột nhiên khép lại, trong mồm cũng phát ra một tiếng kêu đau đớn.

Khi sợi tơ mỏng này tiếp xúc sẽ tạo thành một đốm nhỏ, đốm nhỏ này sau khi tiếp xúc với huyết nhục còn có thể tự động tản ra, sau khi tiến vào trong mồm bạch ngọc xà lại tản ra ra thành tám sợi tơ rất mảnh như làn khói thuốc, tám sợi tơ mỏng này toàn bộ đều chui vào trong da thịt bạch ngọc xà.

Trong miệng không giống như phần bên ngoài, biểu bì bên trong miệng bạch ngọc xà rất mềm, lần này tựu chung đã khiến nó đau đớn đến quặn mình.

Trương Dương đã khiến bạch ngọc xà trọng thương, cơ hội tốt như vậy, đám Truy Phong sẽ càng không bỏ qua.

Bắp chân lớn của Truy Phong lại đá qua, lần này bạch ngọc xà bị trực tiếp đá văng ra thật xa, lại đâm vào trên vách đá.

Vô Ảnh nội kình cũng phun ra, chuyên đánh vào những chỗ bạch ngọc xà đã bị thương, cả Thiểm Điện vốn đang bị thương cũng một lần nữa nhảy dựng lên, lại muốn xông đến căn cho bạch ngọc xà một miếng nữa.

Nó trúng độc càng sâu, lại càng có thể khiến độc tố phát tác nhanh hơn.

Trương Dương dùng tay cố giữ lấy một đầu sợi tơ mỏng như khói thuốc kia, đầu còn lại đang ở trong miệng bạch ngọc xà, bạch ngọc xà kịp phản ứng dùng sức triệt để thoái lui về phía sau, muốn bứt đứt sợi tơ mỏng này.

Cũng không biết cái gì tạo nên sợi tơ mỏng mà bất luận nó dụng lực nhiều đến đâu cũng không bứt đứt ra được, ngược lại còn khiến nó càng thêm phần đau đớn.

Tơ mỏng đã chế ngự được bạch ngọc xà, cũng đã trở thành cơ hội tốt nhất dành cho Trương Dương.

Hắn một tay cầm cái càng lớn, tay còn lại thì dùng cái càng kia không ngừng gây thêm miệng vết thương mới cho bạch ngọc xà, tuy nhiên da của nó rất cứng, những vết thương này lại đều rất nhỏ, tuy vậy thì nó cũng không chịu nổi số lượng nhiều đến thế, cứ tiếp tục như vậy cũng có thể khiến cho nó trọng thương.

Liên tục động cựa kịch liệt, độc tố của Thiểm Điện cũng rốt cục bắt đầu bộc phát, bạch ngọc xà không thể không phân ra càng nhiều sức mạnh hơn nữa để đi áp chế độc tố.

Càng đánh càng bất lợi, không chỉ không đoạt lại được Hỏa Long quả mà bản thân nó lại bị thương nghiêm trọng khiến bạch ngọc xà rốt cục khiếp đảm, nó đã nghĩ tới chuyện trốn.

Linh quả là đồ tốt, ăn hết đối với nó sẽ có trợ giúp rất lớn, nhưng cũng nên giữ lấy mạng rồi đi ăn mới được, đã không có tính mạng thì nói gì cũng đều vô nghĩa.

Bạch ngọc xà giãy dụa quằn quại với thân thể của nó, đoạn muốn chạy trốn ra mép nước.

Chỉ cần xuống được nước thì nó sẽ thay đổi an toàn, ẩn mình nơi đáy nước cũng có thể lại khiến cho một người ba thú kia sợ ném chuột vỡ bình, không dám ào ào xông xuống nước, hơn nữa chỉ cần đám kia xuống nước thì chính nó có thể tìm cơ hội báo thù lại lần nữa.

Đáng tiếc nó đã quên, nó đã trúng độc, quan trọng nhất là trong miệng nó còn có đám tơ mỏng đáng sợ đang quấn quít lấy.

Nó vừa thoáng lui về phía sau, Trương Dương liền đã phát hiện ra mục đích của nó, thật vất vả mới dụ được nó đi lên, làm sao có thể để nó đi dễ dàng như vậy, Trương Dương dùng sức cầm chặt sợi tơ mỏng trong chiếc càng lớn, nội kình mạnh mẽ của cường giả tứ đẳng phát ra lực đạo nặng ngàn cân khiến cho bạch ngọc xà căn bản không thoát được.

Nó cứ thế mà nhao đi thì đoán chừng chỗ thịt trong miệng cũng đều hỏng nát, thậm chí sẽ làm ảnh hưởng đến tính mạng.

Chạy không thoát nên bạch ngọc xà là trở nên càng thêm phần táo bạo, thân thể không ngừng rung động, Truy Phong cùng Thiểm Điện bọn chúng đều tiến công rất cẩn thận, sợ không cẩn thận lại bị bạch ngọc xà đang điên tiết một lần nữa làm cho bị thương.

Thành công trong việc chế ngự bạch ngọc xà, đòn tiến công của Trương Dương cũng càng ngày càng mạnh bạo ác liệt.

Nội kình lớn mạnh của hắn gây cho bạch ngọc xà tổn thương lớn nhất, Trương Dương bất kể thế nào cũng là cường giả tứ đẳng, sức mạnh của cường giả tứ đẳng vượt xa những gì tam đẳng có thể so sánh.

Miệng vết thương trên thân con rắn càng lúc càng lớn, lượng máu chảy ra cũng ngày càng nhiều.

Một bên nó lại bị phân tán bởi thi thể con cua lớn, tựa hồ đã trở thành tấm gương tốt nhất dành cho nó, lúc ngẫu nhiên trông thấy thi thể con cua lớn, trong mắt bạch ngọc xà thậm chí còn có một vẻ bi ai xen lẫn sợ hãi.

Nó đã hối hận rằng không nên chạy đến khi thấy Vô Ảnh ăn linh quả, hiện tại nó hiểu rất rõ, nó đã không còn cơ hội tẩu thoát.

- Xì xì xì!

Biết rõ chính mình không có đường lui bạch ngọc xà, nó bèn bạo phát cơn hung hãn cuối cùng, miệng nó một lần nữa há to, liều lĩnh táp tới phía Trương Dương.

Nó cho dù có chết cũng muốn kéo theo kẻ trước mặt, kẻ nó hận nhất cũng chính là Trương Dương, lúc này kẻ nó muốn giết chết tự nhiên cũng là Trương Dương.

Hơn nửa canh giờ sau, bạch ngọc xà không cam lòng ngã phịch xuống trên mặt đất, máu tươi từ sâu trong nội tạng của nó chảy ra ròng ròng, trên người càng là đã không có một chỗ nào còn nguyên vẹn, ngay máu nó sau khi chảy ra cũng đã biến thành màu đen.

Bạch ngọc xà đã dốc sức liều mạng, đám Trương Dương bọn hắn cũng phải dùng hơn nửa canh giờ mới hoàn toàn giải quyết xong, sức mạnh đáng sợ của linh thú đã hiển lộ không thể nghi ngờ.

Ngồi ở bên cạnh thi thể bạch ngọc xà, Trương Dương không ngừng thở phì phò.

Y phục của hắn cũng đều hỏng cả rồi, tay chân cũng đều bị thương, không chỉ là hắn, Truy Phong cũng bị thương, chỉ có Vô Ảnh nhỏ nhất là vẫn không có việc gì.

Vô Ảnh thân thể nhỏ, lại là công kích từ xa, thủy chung không tới gần, do đó an toàn của nó đã được đảm bảo.

Nhưng điều này cũng chỉ là tương đối, đám Trương Dương bọn hắn một khi có chuyện mà nói... thì nó cũng chạy không thoát.

Nhưng cũng may, cuối cùng đám Trương Dương đã giải quyết xong tai hoạ ngầm này, đã không có bạch ngọc xà, bọn hắn có thể yên tâm can đảm lặn xuống nước mà trở về.

Nghỉ ngơi chốc lát, Trương Dương mới một lần nữa đứng lên.

Quan sát thi thể bạch ngọc xà, Trương Dương liền giơ cái càng lớn nện toác đầu của nó ra.

Sau khi tìm tòi một phen trong đống não dịch, Trương Dương rốt cuộc cũng tìm được thứ hắn muốn, tinh huyết của bạch ngọc xà.

Tinh huyết của bạch ngọc xà so con cua lớn còn nhiều hơn, Trương Dương cho vào đầy ba bình rưỡi mới hết, lần này tuy bọn hắn đều bị thương, nhưng cuối cùng thu hoạch lại rất tốt.

Hỏa Long quả không nói đến nữa, chỉ cần mấy bình tinh huyết này đã có thể đủ cho Trương Dương chế ra hơn trăm viên tinh huyết đan.

Tinh huyết đan của linh thú tứ đẳng là thứ ngay cả một số thế gia ngàn năm cũng không nhất định có được, linh thú tứ đẳng quá mạnh, cho dù là cường giả tứ đẳng gặp được cũng không nhất định đánh thắng được.

Huống hồ linh thú tứ đẳng nếu đã muốn trốn thì... nhân loại căn bản không ngăn cản được, Trương Dương nếu không phải là gặp được một hoàn cảnh như vậy, gặp được hai con linh thú không liên thủ, lại đều mơ tưởng đến linh quả thì cũng không có khả năng trảm sát bọn nó thành công.

Nguy hiểm lớn cũng có nghĩa là thu hoạch lớn, điểm ấy thật đúng là không sai, ít nhất thu hoạch lần này của Trương Dương đủ khiến ngay cả Trương Đạo Phong thấy được cũng đều phải trầm trồ.

Đã có thu hoạch lớn như vậy, Trương Dương tự nhiên sẽ không keo kiệt.

Đem một ít Linh Dược trên người xuất ra mấy viên, lại để cho Truy Phong, Thiểm Điện cùng Vô Ảnh chúng nó đều ăn một viên, lần này chiến đấu không có Tam đại linh thú tương trợ, chỉ dựa vào một mình hắn thì cũng không xong, trong tình huống hắn không mang thần binh lợi khí mà đối mặt với linh thú có Tiên Thiên thì ắt sẽ yếu thế.

Nghỉ ngơi một lát, sau khi xử lý xong thi thể hai con linh thú, đám Trương Dương mới một lần nữa lặn xuống nước trở về.

Hai con linh thú khi còn sống là địch nhân, khi chết giải quyết xong thì mãi mãi ở bên nhau, Trương Dương ở nơi sâu dưới lòng đất này không tìm được chỗ phù hợp để chôn chúng, cuối cùng đem thân thể của bọn chúng đều thả vào bên trong đám nham thạch nóng chảy, xem như là hoả táng chúng.

Hai con linh thú này đoán chừng thật sự không ngờ chúng sẽ cùng chung một vận mệnh như thế này, có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ, tuy hai mà một.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.