Diêm Diệp Phi và Lý Quyên đứng ở đó, ánh mắt lại đang không ngừng nhìn quanh.
Hai người đều có chút khẩn trương, Diêm Diệp Phi quyết định có chút mạo
hiểm, có thể nói vô cùng mạo hiểm, không thành công thì thành nhân, nếu
thất bại, khả năng hai người sẽ xong đời.
Có thể vì không muốn cuộc sống như con rối, không phải cả đời làm nô bộc, ông ta chỉ có thể làm như vậy.
- Tới rồi!
Đột nhiên có người gào to một tiếng, tất cả mọi người đang đứng đều không tự nhiên đứng thẳng thân mình, đầu nhìn vào bên trong.
Lý Kiếm Nhất đích thân tiễn Trương Dương, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư ra ngoài, sau lưng Trương Dương còn có một con ngựa trắng xinh đẹp
theo sau, nện bước chân nhàn nhã, tiêu sái.
Đây chính là linh thú thiên mã, sau khi Trương Dương nổi danh, tiếp theo Truy Phong cũng có danh khí rất lớn.
Ai cũng muốn biết, linh thú đệ nhất tốc độ rốt cục hình dáng thế nào.
- Nhiều người như vậy?
Trương Dương khẽ cười một tiếng, ở hai bên cửa lớn của Lý gia, đệ tử Lý gia và người hầu đã tụ tập hơn trăm ngươi, cùng đứng ở hai bên.
- Nếu Trương huynh không thích, tôi lập tức bảo bọn họ rời đi!
Lông mày Lý Kiếm Nhất giật giật, bình thường ông ta không hỏi đến, nhưng
cũng không ngờ khi tiễn Trương Dương rời đi lại xuất hiện nhiều người
như vậy.
Đây tuyệt đối không phải do ông ta sắp xếp. ông ta lo lắng Trương Dương sẽ vì thế mà tức giận.
- Tôi không có gì không thích, cứ như vậy đi!
Trương Dương mỉm cười lắc đầu, hắn chỉ là tùy ý nói một câu, cũng không có ý gì.
Lý Kiếm Nhất gật đầu không nói gì nữa, chuyện này đối với họ chỉ là chuyện nhỏ, nhưng Lý Văn Nhược thì lại ghi nhớ việc này, chuẩn bị trở về chỉnh đốn lại kỷ luật của Lý gia một chút.
Lý Văn Nhược ở Long gia
bình nguyên, bị chặt đứt một cánh tay, đối với việc tu luyện nội công
sau này của ông ta ảnh hưởng rất lớn, có điều ông ta đã sớm đến được tam tầng hậu kỳ, lại đang ngồi trên vị trí tộc trưởng thời gian dài như
vậy, cho dù không tiến giai cũng chẳng có bất kỳ quan hệ gì.
Nhiệm vụ quan trọng nhất của ông ta là duy trì toàn bộ Lý gia.
Đoàn người chậm rãi đi ra ngoài, xung quanh tất cả ánh mắt của mọi người
dường như đều tập trung trên người Trương Dương, vô số ánh mắt hâm mộ
cùng nhau nhắm trúng hắn.
Vừa bắt đầu Trương Dương hơi có chút không thích ứng, tuy nhiên liền lập tức thản nhiên như cũ.
Thái độ như vậy, trước kia hắn không phải chưa từng gặp qua, kiếp trước thời điểm lấy được thành tích kiệt xuất, đồng nghiệp xung quanh cũng thường
dùng ánh mắt này nhìn hắn, nên hắn đã sớm hình thành thói quen.
- Đến rồi!
Trong lòng Diêm Diệp Phi đột nhiên căng thẳng, Trương Dương và những người
khác đã đi đến trước mặt bọn họ, mà ông ta đứng sau đám người này khoảng cách với Trương Dương chỉ có hơn mười mét.
Ông ấy phải làm là gọi Trương Dương lại, khẩn cầu Trương Dương đưa ông ấy rời đi.
Ông không muốn cứ như vậy sống quãng đời còn lại ở Lý gia, sau khi vào cửa
Lý gia, ngay cả khả năng rời đi cũng không có, ở đây không phải là thế
tục giới, đây hoàn toàn là gia tộc quản lý, trong gia tộc tất cả mọi
người đều có quyền sinh sát.
Nơi đây lại là Thục Sơn, cho dù ông muốn liên lạc với bên ngoài cũng khó có khả năng.
Trương Dương lần này tới Lý gia, là cơ hội duy nhất của ông, thậm chí có thể
nói là cơ hội cuối cùng, không ai biết lần tiếp theo Trương Dương sẽ đến là lúc nào.
- Trương, Trương tiên sinh!
Thời điểm khi
đoàn người của Trương Dương đi đến bên cạnh mình, Diêm Diệp Phi đột
nhiên hét lên một tiếng, liều lĩnh kéo Lý Quyên đi về phía trước.
Hai đạo thân ảnh đột nhiên hiện lên, trực tiếp ngăn cản bọn họ.
Theo chân Lý gia là rất nhiều cao thủ, bất kể bọn họ là ai, lúc này cũng đều không thể để bọn họ vọt tới trước mặt khách quý, nếu không phải là có
khách quan trọng đang ở đây, hành động vừa rồi của Diêm Diệp Phi đủ để
cho người của Lý gia tiễn ông ta đến chỗ chết.
Đây là hành vi rất không phù hợp.
- Trương tiên sinh, là ta, Diêm Diệp Phi ngài còn nhớ ta không?
Bị người ngăn lại, nhưng Diêm Diệp Phi vẫn có thể nói, ông không ngừng
liều lĩnh hô to, xung quanh rất nhiều người cũng đều nhìn về phía ông
ấy.
Trương Dương quay đầu lại, có chút kinh ngạc nhìn hai người
bọn họ, ấn tượng của Diêm Diệp Phi rất sâu sắc, đây chính là người hắn
muốn chiêu nhấp Y thánh vũ tông nhân nhất, tự nhiên sẽ không quên.
Đều người đều là thể chất đặc thù, chính Trương Bình Lỗ cũng có chút ấn
tượng với bọn họ, chỉ là không ngờ sẽ gặp họ trong Lý gia.
- Trương tiền bối, thật ngại quá, bọn hạ nhân không hiểu chuyện, quấy nhiễu ngài rồi, tôi lập tức sai người dẫn họ đi!
Lý Văn Nhược vội vàng đi ra, ông ta không biết Diêm Diệp Phi, nhưng dựa
theo quần áo mà họ đang mặc thì đây là người hầu của gia tộc.
Thời điểm Diêm Diệp Phi và Lý Quyên vào Lý gia, cũng không phải tộc trưởng
như ông đi tiếp đón, ông chỉ biết việc này mà thôi, thu nhận hai người
này, quả thật không cần ông phải đích thân sắp xếp.
- Đừng, hai người này là bằng hữu của tôi!
Trương Dương nhẹ nhàng lắc đầu, xoay người, đi về phía Diêm Diệp Phi.
Trương Dương vừa nói như vậy, Lý Văn Nhược cũng sửng sốt, ông ta không ngờ
trong gia tộc của mình còn có bằng hữu của Trương Dương, càng không nghĩ tới người này còn là một người hầu.
- Diêm tiên sinh, sao hai người lại ở đây?
Trương Dương đi tới, tự nhiên người ngăn cản Diêm Diệp Phi kia không dám ngăn
trở, lập tức nhường vị trí, Trương Dương trực tiếp đi đến trước mặt Diêm Diệp Phi.
- Việc này, nói ra rất dài, tôi có thể nói riêng với cậu vài câu được không?
Diêm Diệp Phi mắt nhìn người của Lý gia ở xung quanh, lại vội vàng nói, ông
ta lần này được ăn cả, ngã về không, buông tay đánh cược một lần, đó là
hy vọng Trương Dương có thể dẫn họ rời khỏi đây.
Có điều ông cũng rất rõ uy thế của Lý gia, ông cũng không biết Trương Dương có làm được không.
- Ông nói đi, tôi đảm bảo không ai có thể nghe thấy!
Bốn phía xung quanh Trương Dương đột nhiên xuất hiện một tầng năng lượng
trắng nhạt màu, bao phủ hắn và Diêm Diệp Phi, bên trong này bất kỳ âm
thanh nào cũng không truyền ra ngoài được.
- Trương tiên sinh, cứu chúng tôi được không, cầu xin cậu, hãy cứu chúng tôi!
Có chút giật mình nhìn năng lượng màu trắng xung quanh, Diêm Diệp Phi lập tức chụp lấy tay Trương Dương, vội vàng nói.
Lý Quyên ở một bên cũng đã khóc, rất khẩn trương nhìn Trương Dương.
Sau đó, Diêm Diệp Phi mới đem tất cả mọi việc xảy ra với mình nói ra, bao gồm cả việc ông ta hối hận.
Ông ấy không muốn sống quãng đời còn lại trong Lý gia, càng không muốn cả
đời làm người hầu, như vậy còn không bằng trở về thế giới làm ông chủ
của ông ấy, ít nhất mỗi ngày không cần kinh hồn bạt vía vì người khác
phục vụ.
Ông ấy nói rất nhanh, cũng không mất nhiều thời gian, qua một lúc Trương Dương cũng liền nghe hiểu tất cả.
Đối với cảnh ngộ của Diêm Diệp Phi hắn cũng có chút kinh ngạc, không ngờ
trong khoảng thời gian ngắn như vậy hai người trải qua nhiều lận đận như vậy, cuối cùng còn chạy tới Lý gia.
Lúc trước Trương Dương đưa cho bọn họ đều là địa chỉ tu luyện của môn phái, căn bản không có người tu luyện thế gia.
Trương Dương rất rõ, người tu luyện thế gia không thể thu nhận và giúp đỡ bọn
họ, chỉ là không biết bọn họ từ đâu biết được địa chỉ của Thục Sơn Lý
gia, vậy mà tìm được tới cửa, lại phải làm người hầu.
Đây hoàn
toàn ngoài dự kiến của Trương Dương, nếu không phải Diêm Diệp Phi tự nói ra, hắn căn bản không ngờ những việc mà họ trải qua lại phong phú như
vậy.
- Tôi biết rồi, ông chờ một lát!
Đợi Diêm Diệp Phi
nói xong, Trương Dương chậm rãi gật đầu, Diêm Diệp Phi há hốc mồm, cuối
cùng thành thật chờ ở đó, lo lắng không yên chờ vận mệnh của mình.
- Lý huynh, tôi có một yêu cầu quá đáng, hy vọng anh có thể đáp ứng!
Trương Dương xoay người lại, nhẹ nói một câu với Lý Kiếm Nhất, thân phận của
hắn hiện tại là Đại viên mãn, nói chuyện cũng là với Đại viên mãn, hắn
không trực tiếp đi nói chuyện này với Lý Văn Nhược.
- Trương huynh nói đi!
Lý kiếm nhất thản nhiên nhìn Diêm Diệp Phi, cười nhẹ nói câu.
Ông ta căn bản không biết vợ chồng Diêm Diệp Phi, đối với họ cũng không có
bất kỳ ấn tượng gì, trong gia tộc nhiều người hầu như vậy, ông ta gần
như đều không nhận ra.
Đối với một Đại viên mãn mà nói, ông ta
quan tâm chỉ có đệ tử chính thống, việc sống chết của người hầu với ông
ta không có liên quan.
- Tôi muốn hai người của ông!
Trương Dương nhẹ nhàng nói, Lý Kiếm Nhất một lần nữa nhìn về phía vợ chồng Diêm Diệp Phi.
Ông ta không biết quan hệ của Trương Dương và hai người này, lúc này trong
lòng cũng tò mò, tuy nhiên ông ta cũng không nói ra, ông ta cũng biết
lúc này không phải là lúc hỏi những việc này.
- Lý gia chúng ta, chỉ cần là người Trương huynh muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể mang đi!
Lý Kiếm Nhất mỉm cười nói, ông ta nói hào phóng như vậy, kỳ thật trong lòng cũng đã hiểu ý tứ của đối phương.
Trương Dương muốn hai người, tất nhiên là hai người quen này, bọn họ nói với
Trương Dương nói gì ông ta không biết, nhưng có thể nhìn ra đại khái.
Đừng nói là hai người hầu, lúc này Trương Dương muốn hai đệ tử bình thường, ông ta cũng sẽ cho.
Bên Trương Dương lại có ba vị Đại viên mãn, nếu bọn họ thật sự phát động,
có thể biến toàn bộ Thục Sơn xới tung lên, chuyện như vậy ông ta tất
nhiên không thể làm.
- Người tôi cần, chính là bọn họ!
Trương Dương khẽ mỉm cười, ngón tay chỉ về phía vợ chồng Diêm Diệp Phi, bất kể nói thế nào, hiện tại hai người cũng là người của Lý gia, muốn đưa họ
đi, nhất định phải lên tiếng chào hỏi.
- Không thành vấn đề, Văn Nhược, đi lấy ít đồ đến, đưa hai người này đi theo Trương Dương huynh đệ rời khỏi đây.
Lý Kiếm Nhất sang sảnh cười, Lý Văn Nhược lập tức gật đầu, lập tức sai
người đi lấy đồ, nhân tiện hỏi thăm thân phận của hai người.
Hai người kia cụ thể là ai, ông ta cũng không rõ lắm.
Xung quanh Lý gia có rất nhiều người, lúc này đều kinh ngạc nhìn về phía vợ
chồng Diêm Diệp Phi, có ít người còn nhỏ giọng tranh luận.
Đặc
biệt là tiểu tử lúc trước nói rất nhiều chuyện về Trương Dương, lúc này
mắt đang trừng to, đầy vẻ không tin nhìn vợ chồng Diêm Diệp Phi.
Nó không ngờ, đôi vợ chồng nhìn không vừa mắt này, tuổi tác lại lớn, vậy mà lại quen Trương Dương.
Không chỉ quen, còn có thể khiến Trương Dương đưa bọn họ rời đi, đây chắc
chắn không phải là quan hệ bình thường, lúc này trong lòng cậu ta tràn
đầy ghen tị.
Một lúc sau, liền có người lấy ra một cái hòm nhỏ, cũng rất tinh xảo.
Cái hòm này, Lý Văn Nhược tự tay giao cho Diêm Diệp Phi.
Bất kể nói thế nào, vợ chồng Diêm Diệp Phi bây giờ là người của Lý gia,
Trương Dương muốn đưa họ đi, bọn họ phải tặng một ít đồ cho họ khi rời
đi.
Giống như con gái phải có của hồi môn.
Bộ dạng này của Lý Văn Nhược khiến vợ chồng Diêm Diệp Phi có chút thụ sủng nhược kinh,
Diêm Diệp Phi kích động, tay vẫn không ngừng run, không biết nên nói gì.
Trương Dương cũng không khách khí với người của Lý gia thêm nữa, đợi sau khi
người của Lý gia tiễn đưa xong, liền dẫn vợ chồng Diêm Diệp Phi cùng
nhau rời khỏi.
Lúc đi, hai người còn không ngừng quay đầu lại
nhìn Thục Sơn, vẻ mặt rất phức tạp, nơi này từng cho bọn họ hy vọng rất
lớn, cũng là nơi khiến bọn họ tuyệt vọng, cuối cùng đã thành nhà giam
của bọn họ.
Hiện giờ rốt cục đã có thể rời khỏi cái nhà giam này.