Nhìn Mễ Tuyết mà trong lòng Trương Dương bỗng thấy hơi áy náy.
Với Mễ Tuyết hắn mãi mãi là người xếp thứ nhất, Mễ Tuyết kỳ thật rất lo lắng cho hắn, nhưng vì để cho hắn an tâm mà sự lo lắng này chưa bao giờ thể hiện ra.
Mễ Tuyết thậm chí biết rõ Trương Dương có không ít bí mật, chỉ là vì Trương Dương mà cô chưa bao giờ chủ động hỏi thăm qua, cô sợ lại khiến cho Trương Dương khó xử.
- Có thể, chờ em tu luyện tốt rồi thì về sau cũng có thể!
Trương Dương khẽ ôm lấy Mễ Tuyết vào trong lòng thủ thỉ, ba tên nhóc chạy theo đến lúc này tất cả đều xoay qua chỗ khác mà không nhìn bọn họ nữa.
Không bao lâu thì Truy Phong là đứa đầu tiên chạy xuống phía dưới núi, Vô Ảnh cùng Thiểm Điện cũng đều đi theo, rất nhanh đã không thấy đâu nữa, mấy tên nhóc này đều rất thông minh, biết rõ hiện tại không thể ở lại làm “kỳ đà”.
Trò chuyện một lát trên núi rồi Trương Dương mới đưa Mễ Tuyết trở về.
Mễ Tuyết đã đồng ý tu luyện, tiếp sau đây liền có thể cho cô dùng hai loại thuốc kia.
Tẩy Tủy Đan là cải biến thể chất, lại khiến cho thân thể của cô như trẻ nhỏ để có thể tu luyện nội kình, Bội Lan đan thì là bước thay đổi thuần túy cho cơ thể càng có thêm sức mạnh căn cơ.
Hai loại Linh Dược này nghe ra tác dụng không khác nhau lắm, nhưng thực tế hiệu quả lại hoàn toàn khác biệt, hơn nữa không thể sử dụng cùng lúc.
Trương Dương trước hết là để cho Mễ Tuyết dùng Bội Lan đan, Bội Lan đan chỉ có người không có nội kình mới dùng được, về điểm này thì Mễ Tuyết cũng vừa khéo phù hợp.
Khoanh chân ngồi ở trên giường, Mễ Tuyết trên mặt còn có chút ửng đỏ.
Lúc này trên người cô không mảnh vải che thân, toàn thân lồ lộ ra trước mặt Trương Dương, tuy nói hai người đã sớm đính ước làm vợ chồng nhưng thân thể trần truồng trước mặt Trương Dương vẫn khiến cô có chút thẹn thùng.
Nhưng cũng chẳng mấy chốc thì cảm giác ngượng ngùng của Mễ Tuyết liền hoàn toàn biến mất.
Thật sự thì cô đã đắm chìm trong sự ấm áp và rất thư thái, Trương Dương đã đâm ba mươi sáu châm trên người cô, mỗi một kim châm đều là huyệt vị trọng yếu, những kim châm này là trợ giúp cho cô hấp thu tác dụng của Linh Dược.
Bội Lan đan cũng không hay gặp. Ngay Trương Dương trên tay cũng chỉ có một viên như vậy, tự nhiên muốn sử dụng với hiệu quả tốt nhất.
Thấy ba mươi sáu mũi kim trên người Mễ Tuyết không ngừng rung rung, Trương Dương mỉm cười nhẹ gật đầu.
Ba mươi sáu mũi châm này là Trương Dương mới rèn ra, Hô Diên gia không chỉ có lượng lớn Thần Binh và nguyên liệu Linh Dược mà còn có một ít nguyên liệu rèn không đến nỗi nào, trong số này, Trương Dương đã phát hiện một khối huyền thiết vạn năm.
Huyền thiết chính là thứ kim loại nặng nhất, là một trong những nguyên liệu tốt nhất để rèn Thần Binh, khối kim loại này rất nhỏ, rèn binh khí khác không đủ. Nhưng để làm ngân châm mà Trương Dương bình thường cần có lại rất chi phù hợp.
Sau khi chiếm được khối kim loại này, trên đường về Trương Dương liền đem nó rèn giũa thành công.
Điều này cũng may mắn là có thực lực bây giờ đã là tầng bốn trung kỳ của Trương Dương, ngân châm cũng không phải thứ cần nhiều kỹ xảo đặc biệt, bằng không thì trong thời gian ngắn hắn thật đúng là không thể rèn thành công, chỉ riêng việc nung chảy huyền thiết để chia ra đã tiêu tốn của hắn không ít thời gian.
Bộ ngân châm này so với bộ Trương Dương sai người chế tạo ở kiếp trước kia còn tốt hơn nhiều, cái này đã có thể liệt vào hạng Thần Binh, chỉ là không có các công hiệu mặt khác của Thần Binh như tiến công hay phòng ngự.
Sau khi tất cả ngân châm rung động mười lần thì Trương Dương mới đưa Bội Lan đan nhẹ nhàng bón cho Mễ Tuyết.
Lúc này Mễ Tuyết sớm đã thiếp đi rồi, sau khi uống thuốc thì da thịt trên người cô dần trở nên trắng mịn hồng hào. Còn không kìm được lười biếng duỗi lưng một cái, khẽ rên rỉ một tiếng.
Bộ dạng này cũng làm cho Trương Dương tâm thần rung động, thiếu chút nữa không kiềm chế được.
Làn da cho đến dáng người của Mễ Tuyết vốn đã đẹp, trải qua lần này được nội kình của Trương Dương mơn trớn, hiện tại lại phục dụng Linh thì lại càng rất đỗi mê người, rốt cuộc Trương Dương cũng không thể không nhắm mắt lại, nếu không hắn còn thực sự lo lắng cho mình sẽ kiềm chế không nổi.
Lúc này với Mễ Tuyết quan trọng nhất là việc uống thuốc. Cũng không thích hợp làm cái gì khác, lại càng không cần phải nói trên người cô cũng không có thiếu ngân châm
. . . Tại đại lý xe Dương Linh, lúc Trương Dương đến tại đây đã tụ tập không ít người.
Tô Triển Đào, đám Vương Thần, Hoàng Hải lẫn Ngô Chí Quốc bọn họ đều đã đến, ngày cô nàng hôm qua đi theo Ngô Chí Quốc tên Anh Ninh kia cũng đã có mặt. Đang cùng Dương Linh cười đùa không biết là đang nói cái gì.
- Trương Dương, cậu đến rồi à!
Tô Triển Đào là người đầu tiên thấy Trương Dương liền lập tức nghênh đón, đám Vương Thần, Hoàng Hải bọn họ cũng đều tiến ra.
Trương Dương tuy tuổi đời còn trẻ nhưng địa vị trong đám bọn họ lại không thấp, coi như là Long Thành nhiều khi cũng đều nghe theo ý kiến của Trương Dương, những người khác đối với Trương Dương càng là tâm phục khẩu phục.
- Nhiều đồ đạc như vậy, các anh dọn nhà à?
Trương Dương rất là kinh ngạc thoáng nhìn đống đồ chồng chất nơi cửa ra vào, có lều vải, có đồ dùng nhà bếp, còn có một đống lớn những vật dụng khác, thậm chí còn có một máy phát điện công suất lớn.
Chưa thấm tháp vào đâu, sau khi Trương Dương bước ra thì thậm chí còn thấy một dàn TV cùng dây anten vệ tinh, điều kỳ quái nhất là còn có một bồn tắm đơn giản.
Những người này không phải đi ra ngoài rồi, Trương Dương nói bọn họ thật cấm có sai, quả thực chính là dọn nhà.
- Hắc hắc, thế nào, các thứ đủ cả chứ? Mấy người bọn tôi nghĩ, dù sao là đi ra ngoài thì cũng xem như là đi nghỉ phép rồi, lần trước chỉ thuần túy là đi săn thì không được còn lần này là mang thêm ít đồ, Lý Á vẫn chưa tới, tiểu tử này đi tìm thuê xe, cậu ta nói có thể kiếm được hai chiếc rất khá!
Tô Triển Đào ở đằng kia cười hắc hắc, Vương Thần cũng bước tới với vẻ mặt đắc ý.
Những thứ này chủ ý cũng đều là do anh ta đề xuất, mấy người kia ăn nhịp với nhau, nếu không phải thời gian eo hẹp thì bọn họ còn chuẩn bị cho một đội xe xuất hành, như vậy càng phong cách, càng thoải mái hơn.
- Long Thành biết rõ những chuyện này sao?
Trương Dương có chút dở khóc dở cười, lại hỏi một câu.
- Anh Thành biết khá rõ, nhưng cũng chưa bảo anh ấy tỉ mỉ, chúng ta cứ hỏi trưởng trấn Vương xem đường đã sửa xong chưa là xe của chúng ta đều có thể tới!
Tô Triển Đào lại nở nụ cười, Vương Thần còn ở bên cạnh hùa theo, Hoàng Hải thì khẽ lắc đầu.
Chuyện này là do đám Tô Triển Đào, Vương Thần cùng Lý Á mấy người bọn họ, còn có Ngô Chí Quốc vun vào, anh ta và Long Thành trước đó đều chỉ biết một chút, nhưng không ngờ mấy người kia lại điên như vậy thật.
Giờ biết rõ cũng đã muộn, bọn họ muốn mang thì cứ để bọn họ mang theo cho xong.
Trương Dương đã ở đó lắc đầu chịu thua, mấy người này thật đúng là không phải nhân vật thích an phận, nhưng suy nghĩ của hắn cũng giống với Hoàng Hải, những người này muốn chơi thì cứ đi, dù sao cũng đều không ảnh hưởng đến toàn cục, chỉ là muốn cho bản thân thoải mái dễ chịu đôi chút.
Không bao lâu thì Long Thành và Thường Phong cũng đã tới.
Nhìn thấy tất cả những thứ này hai người cũng rất là giật mình, Long Thành còn mắng cho mấy người bọn họ một trận.
Nhưng cuối cùng nhất cũng chỉ có thể như vậy, đồ đạc đều lấy ra rồi, cũng không thể lại ném trở về, Long Thành lần này đi qua đó chính yếu nhất là muốn điều tra rõ ràng lần này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng chứng kiến bộ dạng này của mấy người bọn họ thì trong bụng Long Thành cũng đã quyết định, sau khi tới đó nhất định phải tách ra khỏi bọn họ.
Bọn họ muốn chơi thì ở gần thôn trấn là có thể như ý.
Tới muộn nhất chính là Lý Á, anh chàng này thật đúng là kiếm không ra hai chiếc xe ra trò, xe không lớn nhưng tiện nghi bên trong rất đầy đủ. Chỉ là thấy thế nào cũng không thoải mái dễ chịu bằng chính mình mắc lều cột buồm, bên trong quá chật chội.
Hai chiếc đều có lái xe nên cũng không cần bọn họ tự lái, sau khi đoàn người tề tựu đông đủ thì liền trực tiếp xuất phát.
Đoàn xe này so với lần trước đông hơn, ngoài hai chiếc chở người thì còn thêm một chiếc xe tải. Chính là để chứa đống đồ đạc thượng vàng hạ cám của họ, trừ lần đó ra còn có thêm một xe chở dầu nho nhỏ, động cơ kia rất phí dầu, trên xe mang dầu căn bản không đủ, muốn thoải mái dễ chịu chút thì phải mang theo xe chở dầu riêng.
Nhìn đoàn xe như vậy, Trương Dương lại thêm lần nữa lắc đầu cười khổ, đám người kia thật sự rất có thể giày vò, làm khổ cho những đoàn xe tận thế trong phim ảnh đời sau rồi.
Cùng lúc Trương Dương xuất phát thì trong phòng ngủ biệt thự của hắn, một cô gái xinh đẹp mê người đang một mình ngồi trang điểm trước gương.
Nhìn mình trong gương, Mễ Tuyết sém chút nữa đều không nhận ra. Chỉ là qua một đêm mà cả người đều đã có thay đổi cực lớn.
Làn da của cô đã đẹp hơn nhiều, vô cùng mịn màng nõn nà, chính cô cũng không thể tin được, trong gương đây người cơ hồ như hoàn mỹ lại chính là mình.
Làn da này của cô thực chẳng khác gì da em bé.
Bội Lan đan không chỉ thay đổi thể chất, hơn nữa còn tiến hành thay đổi cả dung nhan, cả Trương Dương cũng không ngờ hiệu quả sẽ tốt như thế, ngay làn da cũng có thể thay đổi.
Như vậy xem ra, hiệu quả của Bội Lan đan không hề kém cạnh Trú Nhan Đan.
Bội Lan đan quả thực nếu so với Trú Nhan Đan thì còn tốt hơn nhiều, một cái là Linh Dược, một cái chỉ là thuốc quý ở mức bình thường, đẳng cấp một trời một vực.
Ngắm mình trong gương xong, Mễ Tuyết lại cầm tờ giấy trên mặt bàn lên đọc.
Đây là Trương Dương nhắn lại cho cô, ngày hôm qua uống xong thuốc cô liền ngủ say một mạch. Trương Dương cũng không có quấy rầy cô.
Xem những lời Trương Dương nhắn lại, khóe miệng Mễ Tuyết lại khẽ mỉm cười ngọt ngào.
"Về sớm một chút, em sẽ cố gắng luyện tập để chóng được như anh!"
Trương Dương rời đi vì có việc phải tạm thời đi ra ngoài vài ngày, mấy ngày nay hắn cũng sẽ không ở nhà, nhưng hắn để lại một quyển giới thiệu cơ bản về giới Tu Luyện, còn có một quyển tâm pháp nội kình đơn giản.
Hiện tại Mễ Tuyết vẫn không thể tu luyện, vừa phục dụng qua Bội Lan đan, không phải là thời cơ tốt để sử dụng Tẩy Tủy Đan, lúc này vừa vặn trước hết để cho cô làm quen một chút.
Chờ khi tác dụng của Bội Lan đan hoàn toàn được hấp thu thì cũng là lúc có thể phục dụng Tẩy Tủy Đan, cô cũng sẽ có hiểu biết sâu hơn về giới tu luyện nội kình, lúc đó thì Trương Dương chắc cũng đã về rồi.
Trương Dương không ở đây nhưng Khúc Mỹ Lan và Long Phong thì đều ở lại nhà, Long Phong vẫn một mực bế quan, lần này đi ra ngoài Trương Dương cũng không có gọi mà để anh ta lưu lại trong nhà.
Mễ Tuyết có chỗ nào không hiểu cũng có thể hỏi bọn họ, ít nhất về mặt kiến thức hai người cũng có thể làm thầy cho Mễ Tuyết.
Sắp xếp xong tất cả những chuyện này, Trương Dương mới yên tâm rời đi, hắn cũng nhắn lại cho Mễ Tuyết vài câu bảo là lần này đi ra ngoài cũng chỉ là vài ngày, chẳng mấy chốc liền có thể trở về, cũng để cô không phải lo lắng.
- Chít chít chít chít!"
Theo sát ở xe ngựa phía sau, Vô Ảnh đột nhiên kêu lên, nó là đang gọi Thiểm Điện.
Long Phong lần này không đi, Tam đại linh thú là Truy Phong, Vô Ảnh và Thiểm Điện đều đi theo Trương Dương, lần này hắn muốn vào sâu bên trong Dã Nhân Sơn, cũng không biết tình hình bên trong đó rốt cuộc như thế nào, mang theo bọn chúng cũng tốt.
Mang theo chúng ngoài việc có thêm trợ thủ ra thì đối với Trương Dương cũng sẽ có ích.
Truy Phong có tốc độ, Thiểm Điện có khói độc, còn có năng lực tầm bảo của Vô Ảnh, đều là sự giúp sức lớn giành cho Trương Dương.
Sau khi cướp sạch bảo khố của Hô Diên gia, bọn họ là có rất nhiều bảo bối tốt, nhưng của tốt ai cũng chẳng hiềm nhiều, lần này là tiến vào sâu bên trong Dã Nhân Sơn, nếu là có thể mang về vài món thiên tài địa bảo thì sẽ tốt hơn.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua mấy tên nhóc kia, Trương Dương lại khẽ khẽ lắc đầu.
Mấy tên nhóc kia hiện tại rất náo nhiệt, thỉnh thoảng đều tranh giành nhau một hồi, Thiểm Điện tuy vẫn chưa thăng cấp, nhưng trong khoảng thời gian này vẫn luôn dùng Linh Dược nên thực lực cũng đã mạnh hơn nhiều so với trước, linh thú đã đến tam đẳng đỉnh phong thì tin rằng cũng không mất nhiều thời gian để nó có thể đột phá lên khỏi sự trói buộc của tầng tu vị này.