Một quyền của Kiều Dịch Hồng đánh vào người kia, mà khi quả đấm của anh
ta nện trên thân ảnh hư vô trong suốt kia, anh ta cảm thấy như chính
mình nện vào một cây bông, tất cả lực đạo bị hóa thành vô hình.
Anh ta tận mắt thấy thân ảnh hư vô kia hoảng hốt một trận, tiếp theo biến
mất không thấy gì nữa, giống như địch nhân của mình chỉ như một đoàn
năng lượng vậy, điều này làm sao có thể không khiến Kiều Dịch Hồng kinh
ngạc được.
Đương nhiên, càng làm cho Kiều Dịch Hồng kinh ngạc là
Trương Dương rốt cục đã làm gì, mà có thể dưới bốn thanh khảm đao chạy
trốn ra ngoài được, vừa rồi năm ngón tay của Trương Dương bắn ra là cái
gì?
Mắt thấy chuyện này hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của anh
ta, Kiều Dịch Hồng kinh ngạc, anh ta thậm chí còn nghĩ mình đang nằm mơ.
- Cẩn thận!
Trương Dương đột nhiên hét lớn một tiếng, giơ tay lên, một đao bạch quang như
tia chớp từ trong lòng bàn tay hắn bay ra, đánh về phía sau Kiều Dịch
Hồng.
Thở phù!
"A!"
Thân ảnh phía sau Kiều Dịch
Hồng trực tiếp đánh lộ chân thân, nam nhân này toàn thân là màu đen,
nháy mắt đã ngã xuống, tiếp theo hét thảm một tiếng, đao trên tay rơi
trên mặt đất.
Người này một thân tối đen, ăn mặc cổ quái, hơn
nữa, bộ mặt cũng bôi đen sì, mà trên trán, còn đeo một tấm băng, ở chính giữa tấm băng, cố một chữ nhẫn rất to ở phía trên.
Một đao bạch
quang kia của Trương Dương, trực tiếp đánh chảy máu người kia, người bị
đánh này, đã hoàn toàn bị mất sức chiến đấu.
KIều Dịch Hồng toàn
thân cứng ngắc lại, anh ta ngay cả việc quay dầu liếc nhìn kẻ đánh lén
mình cũng không làm được, anh ta cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Trương
Dương, há to miệng, hai mắt tròn xoe.
Lúc này, Kiều Dịch Hồng nhìn rõ bạch quang là cái gì.
Trương Dương không nói hai lời, lại giơ tay, một thanh bạch đao nữa tiếp tục đánh ra ngoài.
Lúc này thanh bạch quang này lại đánh về phía sau Kiều Hổ, chú bé này càng
không ý thức được nguy hiểm của bản thân, trên đỉnh đầu của nó cũng có
một thanh đao chém ở phía trên rồi.
Ít nhiều công kích này của Trương Dương trực tiếp giải quyết xong đám người đánh lén Kiều Dịch Hồng và Kiều Hổ.
- Ninja?
Trương Dương nheo mắt lại, hai Ninja bị hắn đả thương, hừ lại một tiếng.
Vừa rồi trên taxi, Trương Dương đã phát hiện có vài tên Ninja ẩn nấp ở
trong này, cho nên hắn mới yêu cầu dừng ở đây, mục đích, chính là xử lý
sạch sẽ vài tên đáng chết này.
Hiện tại sau khi giải quyết xong hai tên, vẫn còn ba tên.
Lúc này, không đợi Trương Dương hành động, chỉ nghe thấy phía xa có một tiếng ngựa hí truyền đến.
Một đạo tàn ảnh trắng như tia chớp từ đằng xa chạy tới.
Lúc này, một tiếng hét thảm trực tiếp vang lên.
Hóa ra là Truy Phong phát giác được Trương Dương đang gặp nguy hiểm ở cửa
nhà mình, dưới cơn thịnh nộ, liền trực tiếp chạy từ trong biệt thự ra.
Truy Phong vừa xuất hiện, liền giải quyết một tên Ninja, trực tiếp đánh ra nguyên hình.
Móng ngựa trực tiếp đạp vào ngực tên Ninja này, khiến tên Ninja này chỉ kịp
hô lên một tiếng, lồng ngực liền vỡ vụn, tắt thở bỏ mình.
Những Ninja này đối mặt với linh thú tứ tầng căn bản không chịu nổi một kích.
- Chít chít chít chít
- Chi chi chi chi
Thời điểm Truy Phong dương dương đắc ý đem một gã hắc Ninja dẫm nát dưới
móng ngựa, Vô Ảnh và Tia Chớp cũng theo tới nơi, nơi này tuy rằng còn
cách biệt thự một đoạn. nhưng dù sao cũng chẳng khác gì là ngay trước
cửa biệt thự nhà Trương Dương, tất cả mọi việc phát sinh ở đây đương
nhiên không qua khỏi cảm giác của ba tên tiểu tử này.
Tốc độ của
Tia Chớp và Vô Ảnh không sánh bằng Truy Phong. Cho nên đến hơi chậm một
chút, sau khi chúng nó đến đây, còn dư lại hai tên Ninja nháy mắt đã bị
tiêu diệt.
Vô Ảnh há miệng bắn ra một cỗ nội công, mà Tia Chớp
thì phun ra một cỗ độc vật, hai gã che dấu thân mình kia liền trực tiếp
ngã xuống đất, co giật một hồi rồi bỏ mạng tại trận.
Trương Dương đến chỗ ba tiểu tử này mỉm cười, sau đó đi đến bên người Kiều Hổ, xoa xoa đầu chú bé, ra hiệu nó không cần phải sợ.
Kiều Hồ thực sự còn kiên cường hơn tưởng tượng nhiều,đến cảnh tượng này, nó
cũng không có sợ hãi cả người run rẩy, ngược lại hai mắt tinh quang, vẻ
mặt hưng phấn nhìn chằm chằm vào Trương Dương và Kiều Dịch Hồng, nó thậm chí còn dám ngẩng đầu nhìn Trương Dương nói:
- Chú Trương, chú thật lợi hại a.
Kiều Dịch Hồng hung hăng nuốt nước miếng, cảnh tượng lúc trước còn không đợi anh ta tỉnh lại trong nỗi khiếp sợ, cảnh tượng về sau càng thêm kích
thích ánh mắt của anh ta.
Một con ngựa trắng như tuyết, gần như
là đạp gió mà đến, sự xuất hiện của tia chớp nhanh như thiểm điện liền
giải quyết một gã Ninja đánh nén, tiếp theo lai xuất hiện một con chuột, liền dễ dàng giải quyết hai tên đánh nén cuối cùng.
Năm tên Ninja mai phục đánh nén tại đây, liền bị giải quyết dễ dàng như vậy.
Kiều Dịch Hồng cho dù có ngốc, cũng biết một ngựa, một chuột, một chồn này tuyệt đối phi phàm, đều là linh thú cực kỳ hùng mạnh.
Sau khi khiếp sợ, Kiều Dịch Hồng bừng tỉnh ngộ ra, hiện tại anh ta dường
như đã hiểu, vì sao những người Hàn Quốc đó vừa đến đã gắt gao nhằm
trúng Trương Dương.
Ba con linh thú này, không phải là mục đích những người Hàn Quốc kia đến Hoa hạ sao?
- Tia Chớp, Truy Phong, Vô Ảnh!
Trương Dương nhẹ nhàng kêu một tiếng, Truy Phong thu hồi vó ngựa, khing thường liếc mắt về tên Ninja nằm trên mặt đất, sau đó ngẩng đầu, về lại bên
cạnh Trương Dương.
Tia Chớp và Vô Ảnh ngay sau đó cũng trở lại bên cạnh Trương Dương, kêu chít chít chi chi, tranh công với Trương Dương.
Lúc này, bị thương nhẹ nhất là hai tên bị Trương Dương đánh lúc đầu, chính
là hai tên đánh lén Kiều Dịch Hồng và Kiều Hổ, sở dĩ bọn họ bị thương
nhẹ hoàn toàn là vì Trương Dương muốn giữ lại mạng sống của một hai
người, để hỏi xem nguyên nhân họ đến đây.
Nhưng hai tên này căn
bản không biết bản thân là được Trương Dương bỏ qua, mắt thấy lần này
đánh lén thất bại, vì thế hai người này không chút do dự, trực tiếp bóp
nát ám khí đã sớm giấu trong ngực.
Thình thịch, thình thịch!
Hai tiếng nổ mạnh gần như đồng thời vang lên, như tiếng sấm nổ trên mặt đất bằng phẳng, hai cổ sương trắng trực tiếp bay lên trời, đem hai tên
Ninja bị thương nhẹ nhất này bao phủ bên trong.
- Còn muốn chạy?
Ánh mắt Trương Dương thoáng lạnh, hắn vươn tay về phía trước, năm ngón tay
đồng thời phát lực, một tầng sương trắng thoáng chốc tràn ngập dâng lên
bốn phía, ngăn cản một vùng đất nhỏ.
- Đứng lại cho ta!
Trương Dương quát lạnh một tiếng, năm ngón tay đột nhiên xuất một chưởng.
Ninh!
Một tiếng cọ xát chói tai vang lên bên tai, năm đầu ngón tay của Trương
Dương tàn ngập sương trắng nhưng cũng cấp tốc thít chặt lại,hóa thành
một sợi dây màu trắng, trực tiếp trói lại hai cỗ sương màu trắng kia.
Đông!
Trong cùng một lúc, hai gã Ninja này bị sợi dây cứng màu trắng túm ra khỏi cỗ sương tắng kia, thoáng chốc Trương Dương đã phá tan thuật độn thổ chạy
trốn của hai gã Ninja này.
Trương Dương rời khỏi Kiều Hổ, có Truy Phong, Vô Ảnh và Tia Chớp ở bên, an toàn của Kiều Hổ có thể nói là được bảo đảm tuyệt đối, về phần Kiều Dịch Hồng, tốt xấu gì anh ta cũng là
một người tu luyện nội công tam tầng hậu kỳ, ngoại trừ chưa quen với
phương thức tấn công quỷ dị của đám Ninja này, cho nên thiếu chút nữa
thiệt mạng, thực lực của anh ta cũng không thể xem thường.
Mắt
thấy Trương Dương đi về phía mình, hai tên Ninja nhìn nhau một cái,
nhiệm vụ thất bại, công thêm hết hy vọng chạy trốn, cho nên bọn họ đồng
thời cắn nát độc dược giấu ở răng nanh, đây cũng là phương pháp mà các
Ninja thường làm.
Thời điểm hai Ninja này cùng nhìn nhau, Trương Dương liền đoán được ý đồ của bọn họ.
Trước mắt truyền nhân của Y thánh Trương gia, muốn ăn thuốc độc tự sát? Nằm mơ giữa ban ngày.
Trương Dương hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt hai tên Ninja này cắn độc dược
trong răng nanh, ra tay như tia chớp, số cây ngân châm trực tiếp đâm
rách y phục của hai tên Ninja này, phong kín vài huyệt vị lớn trên người bọn họ.
Hai tên Ninja đã cắn nát độc dược, lộ ra nụ cười khinh
thường đối với Trương Dương, bọn họ đã cắn độc dược, đúng như ý bọn họ
độc dược chảy xuôi xuống cổ họng, như vậy cho dù là có thần tiên ở đây,
cũng không thể ngăn cản bọn họ chết.
Hai tên Ninja nhắm mắt lại,
chờ đợi độc phát trong nháy mắt, độc dược bọn họ giấu trong răng nanh,
đều là kiến huyết phong hầu, chỉ cần cắn nát, độc dược sẽ lập tức phát
tác.
Một trận gió lạnh thổi qua, hai tên Ninja vẫn cảm giác được qua da.
Không chết!
Trong lòng hai tên Ninja đột nhiên hoảng hốt, độc dược kiến huyết phong hầu
kia, không ngờ đã mất đi tác dụng, bọn họ căn bản không có lập tức bỏ
mạng.
Mở to mắt, hai tên Ninja chỉ thấy ánh mắt Trương Dương lạnh lẽo, hai người gần như không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
Bọn họ liếc mắt phát hiện, trên người của họ có mấy cây ngân châm màu
trắng, đâm vào thân thể của họ, không những khiến họ không thể động đậy
mà còn phong kín toàn bộ năng lượng trong cơ thể họ.
- Nói, chủ nhân của các người bây giờ ở đây.
Trương Dương thản nhiên hỏi, đối với hai tên Ninja này, hắn căn bản không có bất kỳ kiên nhẫn gì.
Người phái bọn họ tới, không cần nghĩ Trương Dương cũng biết là ai, cho nên,
Trương Dương trực tiếp hỏi đám người Nhật Bản kia hiện giờ ở đâu.
Mới đầu hai tên Ninja còn chống cự, nhưng khi họ thấy ánh mắt của Trương
Dương, đột nhiên có đồ vật gì đó bay đến, bọn họ liền phát hiện, ngay cả miệng của mình cũng không quản được rồi.
- Chủ nhân nhận được lời mời cảu Hàn Quốc, bây giờ đã trên đường đến khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa..
Khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa?
Trương Dương biết nơi này, đó là một khách sạn của một người Hàn Quốc mở, dường như để thuận tiện, họ liền ở tại khách sạn này.
Chẳng lẽ, những người Hàn Quốc này trước kia không muốn giao lưu nhiều với
người Nhật Bản, lần này muốn cùng đám người Nhật Bản cấu kết với nhau?
Sau khi có được đáp án, Trương Dương vừa lòng gật gật đầu, lập tức rút về ngân châm đã đâm trên người hai tên Ninja kia.
Sau khi ngân châm rút ra, hai tên Ninja lập tức cảm thấy hít thở không thông, độc dược chưa bị phát tác kia, lập tức phát tác.
Năm tên Ninja được phái tới, không ai sống sót.
Trương Dương lạnh lùng nhìn mấy thi thể này, không có bất kỳ cảm tình nào.