Bàn đào vạn năm chẳng lẽ đã chín xuất thế rồi sao?
Long Hạo Thiên dưới sự kinh ngac, thốt lên, ông ta không thể tin, ngoài việc bàn đào vạn năm ra, còn có gì có thể khiến cho mấy vị đại viên mãn ra tay tàn nhẫn, rốt cuộc lại rơi vào hoàn cảnh như vậy.
- Bảo vệ bàn đào vạn năm, là hai con Tam Nhãn Thú, một trong hai con đó đã thăng lên làm đại viên mãn linh thú, còn một con khác thì đang mang thai, hiện giờ con Tam Nhãn Thú đại viên mãn đã ngã xuống, còn đại viên mãn Thiếu Lâm Thích Minh đại sư lúc này đang ở bên cạnh con Tam Nhãn Thú mang thai bảo vệ nó, nhân tiện giúp chúng ta trông coi bàn đào vạn năm.
Trương Dương nhẹ giọng nói, dễ dàng mang một chút dưới lòng đất lại, rồi quay đầu nói với Long Phong:
- Được rồi, cậu cũng đừng kinh ngạc, bây giờ chúng ta hãy mau phái người đi Thiếu Lâm đưa một phong thư, báo với bọn họ Thích Minh đại sư có việc không thể về được, mời Thiếu Lâm bọn họ chuyển đến ở bình nguyên Long gia chúng ta đi.
- Ừ, như vậy cũng tốt, hiện giờ Dương Dương nội công của con vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, ta lại bị trọng thương, mặc dù mấy tên đại viên mãn đó đã rời đi, nhưng núi Côn Lôn tập trung lượng lớn môn phái thế gia, có Thiếu Lâm ở bình nguyên Long gia chúng ta, bình nguyên Long gia chúng ta cũng có thể an toàn hơn nhiều.
Trương Bình Lỗ rất ủng hộ Trương Dương, gật đầu nói, nếu Thiếu Lâm có thể đóng tại bình nguyên Long gia, cũng đồng nghĩa với việc tuyên bố với các môn phái khác đang ở lại núi Côn Lôn rằng môn phái siêu cấp cuối cùng ở lại núi Côn Lôn và Long gia bọn họ đã kết liên minh, cũng đủ để kinh sợ mấy tên đạo chính có ý đồ nhân cơ hội mà quấy rối.
- Được, vậy tôi sẽ đích thân đi Thiếu Lâm một chuyến.
Long Phong liền chắp tay nói với Trương Bình Lỗ, rồi quay người chuẩn bị rời đi.
- Chờ chút Long Phong.
Ông cụ đột nhiên gọi Long Phong đang chuẩn bị rời đi lại, Long Phong nghi hoặc nhìn ông cụ, không biết ông ta còn dặn dò điều gì.
- Bây giờ chúng ta cần gấp một số linh dược, mà ta và Dương Dương lúc này đều không thích hợp để điều chế linh dược, vì vậy khi cậu đưa thư, tiện thể gọi Đạo Phong trở về, giúp chúng ta điều chế một số linh dược.
- Ông cụ, con có thể tự mình điều chế thuốc, không cần mời ông ngoại về đâu.
Trương Dương nhíu mày, nhìn về phía ông cụ, hắn biết đây là vì ông cụ thương hắn, biết hắn bây giờ vẫn còn suy yếu chưa hồi phục được nên mới mời ông ngoại Trương Đạo Phong trở về phụ trách việc điều chế linh dược.
- Dương Dương, con nghe ta, nắm bắt thời gian hồi phục, việc chế thuốc cứ gọi Đạo Phong về là được.
Ông cụ không đồng ý cho Trương Dương chế thuốc, đương nhiên là có sự lo lắng của riêng ông, mặc dù Võ Đang, Hoa gia, Lý gia mấy đối thủ tranh giành mạnh nhất Võ Đang Thiếu Lâm toàn bộ đã rút lui, nhưng hiện giờ ông và Trương Dương đều trong tình trạng suy yếu giống nhau, bàn đào vạn năm bất cứ lúc nào cũng có thể chín và xuất hiện, trong thời khắc quan trọng cuối cùng này càng không thể qua loa được.
Thấy ông cụ kiên quyết như vậy, Trương Dương cũng chỉ có thể nghe theo.
- Nếu sự việc đã quan trọng như vậy, thì Long Phong con hãy đi thẳng tới gặp Trương lão tiền bối, mời ông ấy trở về bình nguyên Long gia, ta sẽ phái người khác, tới doanh trại của Thiếu Lâm bào tin cho bọn họ.
Long Hạo Thiên đứng dậy, nói với Trương Dương và ông cụ.
- Vâng, vậy con sẽ đi tìm Trương lão tiền bối.
Long Phong vâng lệnh, xoay người rời khỏi phòng.
Sau khi Long Phong đi khỏi, Trương Dương cùng với Kiều Dịch Hồng và Long Hạo Thiên cùng rời khỏi phòng, để ông cụ có thể chuyên tâm nghỉ ngơi.
Sau khi từ biệt Long Hạo Thiên, Trương Dương đang chuẩn bị trở về nghỉ ngơi, nhưng bị Kiều Dịch Hồng gọi lại.
Kiều Dịch Hồng cố ý tránh người của Long gia, gọi Trương Dương lại.
- Kiều huynh, có chuyện gì anh cứ nói thẳng ra là được, ở đây đều là người của mình cả, không cần phải như vậy.
Trương Dương nhìn Kiều Dịch Hồng nói, Y Thánh Trương gia và Long gia bây giờ đã là một, không cần phải xa lạ như vậy.
- Trưởng môn, tôi cảm thấy người của Long gia lần này có thể thực sự đã có sai sót. Cho dù Long gia bọn họ ngoại trừ Long Giang ra không còn phản đồ nào khác, nhưng Long Giang ở Long gia nhất định vẫn còn có tai mắt khác.
Kiều Dịch Hồng nhìn Trương Dương, nói ra sự suy đoán trong lòng, anh ta vẫn kiên quyết tin rằng, Long gia nhất định vẫn còn có người lén giữ liên lạc với Long Giang, giúp đỡ Long Giang.
Trương Dương gật gật đầu, thì ra Kiều Dịch Hồng muốn nói là chuyện này, chả trách lại muốn tránh người của Long gia, người của Long gia nhất định cũng không muốn nghe những lời này của Kiều Dịch Hồng.
Về những gì Kiều Dịch Hồng nói cũng không phải không có khả năng, Trương Dương bây giờ đã hiểu Kiều Dịch Hồng muốn làm gì rồi, anh ta trước đây vốn làm thám tử tư, xem bộ dạng anh ta lại muốn ra ngoài điều tra.
- Trưởng môn, hay là ngài cho tôi rời khỏi bình nguyên Long gia, đi âm thầm điều tra một chút sẽ tốt hơn, ở Côn Lôn này người có thể nhận ra tôi vốn không nhiều, huống hồ, tôi bây giờ đã đột phá thâm nhập tứ tầng, Dịch Dung Chi Thuật và Ẩn Nặc Chi Thuật đều cao hơn trước một tầng, nhất định sẽ không xảy ra chuyện.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Trương Dương, Kiều Dịch Hồng thực sự có ý muốn ra ngoài âm thầm điều tra.
- Được, vậy anh phải cẩn thận, bât luận anh có thể điều tra được tin tức gì có liên quan đến Long Giang, đều phải bảo vệ sự an toàn của bản thân trước.
Nghe Kiều Dịch Hồng nói xong, Trương Dương nghĩ một lúc mới đồng ý chủ ý của Kiều Dịch Hồng, Dịch Dung Thuật và Ẩn Nặc thuật của Kiều Dịch Hồng khi ở Trường Kinh hắn đã từng chứng kiến qua, hơn nữa anh ta bây giờ đã đột phá thành cao thủ tứ tầng, sức mạnh mà không có đại viên mãn thì thật không có cách nào chống lại anh ta sau khi đã dịch dung.
- Vâng !
Kiều Dịch Hồng gật gật đầu, rồi rời đi.
- Xèo xèo xèo!
- Chít chít chít!
Ở một chỗ xa, hai tên tiểu tử Vô Ảnh và Tia Chớp dường như đã hồi phục hoàn toàn vết thương, cùng vơi Truy Phong vui đùa ầm ĩ cả cung điện Long gia.
Thấy bộ dạng của mấy tên tiểu tử này, Trương Dương cười rộ lên, xem ra mấy tên tiểu tử này đã gần như hồi phục hoàn toàn. Ban đầu ở dưới lòng đất, đại bộ phận linh dược đều cho bọn chúng ăn, bọn chúng lúc này mà vẫn không thể hồi phục vết thương mới là lạ.
Tuy nhiên cũng vì như vậy, mà tốc độ hồi phục của Trương Dương cũng rất chậm, đa phần là không bằng trước kia, điều này cũng khó tránh, sau khi tu luyện đạt tới đại viên mãn, một khi bị thương thì cần một lượng lớn thời gian để hồi phục, đây cũng là nguyên nhân mấy vị đại viên mãn trước kia vẫn không muốn sử dụng toàn lực.
Hơn nữa, trong giới tu luyện có mấy đại viên mãn còn có thể giống như Trương Dương, lấy một bảo bối như Tinh Huyết Đơn mà xem như là kẹo đậu vậy, từng nắm to cho linh thú của mình ắn như vậy chứ?
Ông ngoại Trương Đạo Phong sẽ trở về liền, dược liệu để điều chế linh dược trong kho thuốc của Long gia có đầy đủ, để luyện chế ra một ít linh dược có hiệu quả hồi phục thần kỳ, cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, không cần phải lo lắng.
Sau khi tách ra khỏi Trương Dương, Kiều Dịch Hồng đơn giản thu xếp một chút, rồi rời khỏi cung điện Long gia, tìm đến Long Phong cũng đang chuẩn bị rời khỏi bình nguyên Long gia, cùng với một người trung niên nữa cùng rời khỏi đại trận Long gia.
Sau khi rời khỏi đại trận Long gia, người trung niên kia đã rời đi về một hướng khác, không nói năng gì, Long Phong và Kiều Dịch Hồng cùng một đường, nên đã cùng đi về một hướng khác.
- Long huynh, vừa rồi đã đắc tội nhiều, xin hãy lượng thứ.
Kiều Dịch Hồng bây giờ cũng đã bình tĩnh hơn, biết vừa rồi trong phòng hoài nghi Long gia như vậy đối với đệ tử Long gia như Long Phong thì khó mà chấp nhận được cho nên cố ý thể hiện sự áy náy của mình.
- Kiều huynh khách sáo quá, tôi biết Kiều huynh cũng là vì nghĩ cho Long gia tôi. Thái độ vừa rồi của tôi có chút vội vàng, kính xin Kiều huynh bỏ quá cho.
Thấy Kiều Dịch Hồng xin lỗi mình Long Phong cũng hiểu nỗi khổ tâm của đối phương, đương nhiên không so đo nữa.
- Đúng rồi Kiều huynh, lần này anh ra ngoài với tôi là chuẩn bị phải làm gì?
Hai người hiềm khích lúc trước trên mặt cũng lộ ra nụ cười tươi hơn, tuy nhiên Long Phong vẫn không hiểu lần này Kiều Dịch Hồng ra ngoài là muốn làm gì.
- À lần này tôi ra ngoài là thay tiền bối Trương Đạo Phong và Trương Vận An điều tra sự việc của Long gia.
Sau khi nghe Kiều Dịch Hồng giải thích một chút, Long Phong gật đầu tỏ ý hiểu.
- Hai vị, hai vị nhất định là người của Long gia.
Đúng lúc này, phía trước Long Phong và Kiều Dịch Hồng đột nhiên có một người chạy tới, lúc Kiều Dịch Hồng nhìn thấy người này không khỏi ngây ra một lúc.
Người này ông ấy cũng không lạ gì, lúc ông ấy đi theo Trương Dương tới Côn Lôn, từng ở một đêm trong doanh địa, còn xảy ra một vài mâu thuẫn không nghiêm trọng lắm. Còn người này chính là minh chủ của mấy môn phái nhỏ trong doanh địa kia, chính là chưởng môn Triệu Chí Thành của Nga Mi Ỷ Thiên phái.
Người này dĩ nhiên là chưởng môn Triệu Chí Thành đã từng đắc tội với Y Thánh vũ tông lúc ở dưới chân núi Côn Lôn. Đã nhiều ngày ông ta đều ở phía ngoài bình nguyên Long gia tìm cơ hội, nghĩ cách nhận lỗi với Trương Dương, nhưng Long gia sao có thể chịu gặp một môn chủ môn phái hạng hai như ông ta, có thể nói mấy ngày nay Triệu Chí Thành không ăn vô không ngủ được, mặt hốc hác đi rất nhiều.
- Hóa ra là Kiều huynh, đúng là Kiều huynh, thật tốt quá, thật tốt quá.
Triệu Chí Thành thấy hai người đi ra khỏi bình nguyên Long gia, còn có cả Kiều Dịch Hồng của Y thánh vũ tông, lập tức kích động, ngay tại đó có cảm giác như thấy trăng sáng sau đám mây mờ.
Nhất là khi phát hiện ra người này lại là Kiều Dịch Hồng, tâm trạng này càng không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt được. Phải biết rằng khi đó ở doanh địa ông ta vẫn cố ý lấy lòng Kiều Dịch Hồng, hai người cũng từng nâng cốc chạm ly, rất hợp nhau.
Lúc đầu Triệu Chí Thành sở dĩ lấy lòng Kiều Dịch Hồng thuần túy là muốn kéo Kiều Dịch Hồng vào nhập Ỷ Thiên phái bọn họ, tuy nhiên hiện tại, Triệu Chí Thành căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ, chỉ cảm thấy Kiều Dịch Hoòng có thể nể mặt khi trước, thay Ỷ Thiên phái nói tốt vài câu trước mặt Trương Dương là ông ta đã vô cùng cảm kích rồi.
- Hóa ra là cố nhân của Kiều huynh.
Long Phong nhìn thấy người này có vẻ quen Kiều Dịch Hồng, cũng liền giảm bớt cảnh giác. Mặc dù anh ta biết chuyện liên quan tới Y thánh vũ tông kia, nhưng lại không biết người trước mặt này chính là chưởng môn môn phái hạng hai kia.
Kiều Dịch Hồng đang nhìn Triệu Chí Thành, đột nhiên liền cảm thấy như bản thân tóm được chỗ mấu chốt nào đó, nhưng cụ thể là gì ông ta lại không thể nào nghĩ ra, trở nên trầm tư.
Triệu Chí Thành không phát hiện Kiều Dịch Hồng thất thần, cũng bởi vì kích động cầm lấy tay Kiều Dịch Hồng không chịu buông, mấy ngày nay vì chuyện tới Long gia xin lỗi Trương Dương mà ông ta đã chịu không ít khổ cực.
- Kiều huynh, lúc này không phải lúc có thể chậm trễ, Trương huynh vẫn chờ tôi mời Trương lão tiền bối về Long gia.
Long Phong nhìn Kiều Dịch Hồng nhẹ nhàng nói một câu.
- A, đúng đúng, mời Trương lão tiền bối về Long gia là quan trọng nhất.
Kiều Dịch Hồng đột nhiên phục hồi tinh thần, mắt nhìn Triệu Chí Thành, lập tức nói với Long Phong:
- Long huynh, tôi gặp cố nhân, phải nói chuyện vài câu, hay là huynh đi trước đón Trương lão tiền bối, tôi sẽ theo sau.