Thần Y Thánh Thủ

Chương 969: Chương 969: Hai con Tam nhãn thú




Tình hình ngàn cân treo sợi tóc!

Trương Dương rất rõ, thực lực Tam nhãn thú quá mức hùng mạnh, nó lại là sức mạnh linh thú, cho dù là tùy tiện va chạm một chút, không chết cũng phải trọng thương, huống chi nó khẽ cắn một miếng, căn bản đã phải toàn lực ứng phó!

Trừ mình ra, cũng không ai có khả năng tới cứu mình ngay lúc này!

Trương Dương tuyệt đối không thể khoanh tay chịu chết, hắn tuy rằng tay cầm kiếm đã tê dại không thể nhấc lên được nữa, nhưng trong lòng bàn tay rỗi rãi kia, sớm ngưng tụ lại một tầng năng lượng thiên địa, bay nhanh xoay tròn, quấn thành một quang cầu năng lượng.

Năng lượng thiên địa như sương trắng dưới đất dường như đột nhiên xuất hiện một cái động đen, vô số sương trắng ngưng tụ, bị quang cầu năng lượng trong lòng bàn tay Trương Dương hấp thu hết, quang cầu năng lượng mầu trắng nhạt kia, trong chớp mắt hóa thành màu vàng kim rực rỡ.

Tam nhãn thú dường như cũng cảm nhận được uy lực của quang cầu năng lượng trong lòng bàn tay Trương Dương, Tam nhãn thú nhiều lần tuôn ra tinh quang, nó không ngờ trong tình huống này, Trương Dương vẫn còn dư lực phản kích!

Tuy nhiên lúc này, nó cũng không còn khả năng chống cự, hơn nữa lúc nó phòng ngự Phá Thiên kiếm pháp thức thứ hai của Trương Dương, gần như đã tiêu hao hết toàn lực của mình, nếu không, lần tiến công này cũng không cần đích thân đến cắn xé.

Lúc này, chỉ có thể lấy công làm thủ, Tam nhãn thú mặt lộ vẻ hung hăng, răng nanh lớn cắn xuống không chút nể nang, sương trắng ngưng tụ mà thành kia ngoại trừ thoáng kéo dài tốc độ răng nanh cắn xuống một chút, thì không có bất cứ tác dụng gì!

Trong nháy mắt, lòng bàn tay Trương Dương cũng ngưng tụ thành một quang cầu năng lượng màu vàng, một tay chém ra, chùm sáng năng lượng màu vàng trong lòng bàn tay, trực tiếp đánh về hướng răng nanh của tam nhãn thú!

- Năng lượng nổ!

Bộ mặt Trương Dương hơi dữ tợn, lần này, coi như hắn đã tiêu hao toàn lực vào một kích cuối cùng rồi, thắng bại, cũng ở hành động này!

Đợt sóng năng lượng khổng lồ thứ ba bùng nổ. Nối gót kéo tới!

Quang cầu năng lượng màu vàng, cùng với khói độc lượn lờ quanh răng nanh thú ba mắt kia đụng vào nhau, đã xảy ra nổ lớn, trong nháy mắt, Trương Dương và Tam nhãn thú đồng thời nổ bay!

Ngoài bìa rừng, đợt sóng chấn động thứ ba cũng theo đó mà tản ra!

Truy Phong ở trong rừng rậm, ba đợt năng lượng này khiến cho nó nôn nóng bất an, nó thấp giọng gào thét, cũng không thể nhịn thêm được nữa. Trực tiếp giơ vó ngựa lên, chuẩn bị phá nát cánh rừng đang cản đường này để chạy đi tìm chủ!

- Chít chít, chít chít, chít chít...

Nhưng vào lúc này, trong rừng cây dày đặc này. Đột nhiên xuất hiện bảy tám con khỉ, những con khỉ này, tất cả đều là linh thú, thực lực từ tầng ba đến tầng bốn, nhìn chằm chằm truy phong, đồng thời kêu la, như hổ rình mồi.

Ngoài bìa rừng. Ông cụ Trương Bình Lỗ đứng ở ven rừng, cảm nhận được nguồn năng lượng thứ ba truyền đến, trong lòng của lão, cũng càng thêm lo lắng.

- Nhà họ Lý ở Thục Sơn. Dường như có người hiểu thuật kỳ môn độn giáp?

Ông cụ cắn răng, một mình nỉ non, hiện tại, lão đã có ý muốn tìm người liên thủ.

Bên ngoài bình nguyên nhà họ Long. Năng lượng đợt sóng thứ ba truyền đến, ngoại trừ Đại viên mãn. Thì không ai cảm nhận được.

- Thích Minh đại sư, bất kể nói thế nào, chúng ta vẫn phải đến nhà họ Trương một chút, ít nhất, phải gặp được hai vị Đại viên mãn nhà họTrương, mới có thể xác định, động tĩnh này không liên quan đến nhà họ Trương!

Bên ngoài doanh địa Thiếu Lâm, Đại viên mãn Võ Đang xuất hiện nhìn Thích Minh đại sư nói.

Tuy nhiên, Thích Minh đại sư cũng không trả lời, vẫn trầm mặc không nói.

Sau khi Lý Kiếm Nhất nhà họ Lý vừa cảm thụ được nguồn năng lượng thứ ba, không thể ngồi yên được nữa, đi về phía bình nguyên nhà họ Long, nhưng còn chưa đi đến bình nguyên nhà họ Long, ông đã gặp Hoa Phi Thiên cũng như ông không chịu được nữa.

- Lý huynh cũng nhịn không được nữa rồi hả?

- Chẳng lẽ lại Hoa huynh biết chuyện gì xảy ra?

- Ừ, dao động năng lượng đầu tiên là vì có linh thú đột phá Đại viên mãn thành công!

- Cái gì!

- Còn hai lần dao động năng lượng sau... Tôi cũng không biết.

- Hiện tại Đại viên mãn nhà họ Trương còn ở bình nguyên nhà họ Long, các Đại viên mãn khác cũng không có đi tới cánh rừng kia, Hoa huynh, chúng ta có phải là vội vàng quá không?

- Đại viên mãn Võ Đang đã đi Thiếu Lâm, chi bằng, chúng ta đến Thiếu Lâm trước, mọi người cùng thương lượng một chút?

- Như vậy cũng tốt!

Sau khi hai người gặp mặt, thông qua trò chuyện ngắn ngủi, không tiếp tục đi tới bình nguyên nhà họ Long, mà thay đổi tuyến đường đi về phía Thiếu Lâm.

Phía trước doanh địa Nam Cương Ma Môn, Đại viên mãn nhà họ Chu rốt cục nhếch miệng mỉm cười.

- Mấy Đại viên mãn rốt cục cũng có động tĩnh rồi, bọn họ không chờ được nữa? Đế huynh, cơ hội của chúng ta, đến rồi...

Đế Vạn Cổ đứng ở phía sau y, mặt đầy u ám.

Bên ngoài núi Côn Lôn, nhất thời gió nổi mây phun, mấy thế lực chân chính lớn, rốt cục cũng có động tĩnh.

Đám người Trương Dương ở dưới mặt đất, không biết được những chuyện xảy ra trên mặt đất, lực chú ý của bọn họ lúc này, tất cả đều đều tập trung vào việc đối kháng Tam nhãn thú, dĩ nhiên không có thời gian quan tâm đến tất cả những gì xảy ra trên mặt đất.

- Chít chít chít chít!

- Chi chi chi!

Vô Ảnh và Tia Chớp hai tiểu tử vừa rồi không giúp đỡ nổi kia vẫn đến đúng lúc, ít nhất giúp Trương Dương chặn dư uy bùng nổ của năng lượng bùng nổ, sau đó mang Trương Dương chạy đi thật xa, dừng tại một sườn núi phía trước nghiêng xuống phía dưới!

- Không, phải vội... Cẩn thận, Tam nhãn thú kia, nó có thể vẫn chưa chết!

Trương Dương chỉ cảm thấy cả người đau nhức, hơn nữa toàn thân mệt mỏi, cắn răng, nói với Vô Ảnh và Tia Chớp.

Hắn vô cùng rõ, lần này thi triển năng lượng nổ, uy lực mãi mãi không bằng lần đầu tiên sử dụng ở núi Dã Nhân, càng không so được với lần ở trong thiên động Hạp Cốc núi Kim Tử.

Lần này tình hình, quá mức nguy hiểm, cho nên năng lượng Trương Dương gấp gáp tụ tập vốn có hạn, may mắn chỗ năng lượng thiên địa và linh khí dưới đất này vô cùng nồng hậu, mặc dù là gấp gáp ngưng tụ trong nháy mắt, nhưng năng lượng phát đi vẫn uy lực vô cùng!

- Tung!

Hai cái răng nanh thon dài sắc bén, từ giữa không trung rớt xuống, cắm xuống mảnh đất cách Trương Dương không xa, khói độc màu đen ở răng nanh kia ngưng tụ thành mực, nhỏ thẳng một giọt xuống đất, vùng đất cạnh răng nanh trong giây lát toát ra một tầng bạch nhãn.

Độc tính mạnh, chưa bao giờ nghe thấy!

Trương Dương trong lòng cười chua xót, quả nhiên giống như hắn đoán, cho dù là trước mặt đánh thắng được Tam nhãn thú này, cũng sẽ chỉ là thắng thảm.

Tuy nhiên dưới mặt đất này, thật sự quá cổ quái uy lực năng lượng nổ ngoại trừ khiến nơi này có chút chấn động ở ngoài, thì không có bất kỳ dấu hiệu sụp xuống.

Trương Dương nằm trên mặt đất, trong lúc vô tình ánh mắt nhìn lên đỉnh đầu, lúc này mới nhìn rõ ràng, trên đỉnh đầu ngoài những cây đó, bị bao bọc bởi một tầng ánh sáng mỏng màu vàng, đúng là tầng ánh sáng mỏng này, bảo vệ chúng nó không chịu tác hại của năng lượng bùng nổ ngầm, cũng khiến cho mặt đất này, vững vững vàng vàng.

Mà tầng ánh sáng màu vàng mỏng này, dĩ nhiên là từ chỗ cây đào màu vàng kia, vươn dài ra.

- Cung cung!

Sóng ven hồ ở xa xa, Tam nhãn thú kia chậm rãi đứng lên, uy phong của nó không bằng lúc mới gặp.

Giờ phút này nó giống như là một con chó hoang mới bị đánh chui lên từ dưới nước, cả người rót ra hỗn hợp chất lỏng pha trộn giữa máu tươi và nước hồ, ánh kim tinh trong ba con mắt cũng không linh hoạt sắc bén bằng vừa rồi, màu xám trắng trên da lông chẳng những tất cả đều là màu nâu bùn đất, vô cùng dơ bẩn, hơn nữa có vài khối da lông đều bị rách vì năng lượng bùng nổ vừa rồi.

- Con người... Ngươi vẫn còn biện pháp công kích của cường giả tầng năm...

Năng lượng thứ ba mắt lại lần nữa tiến vào trong đầu Trương Dương, nhưng nó bây giờ, đã không đủ sức công kích, tầng năng lượng này ngoại trừ biểu đạt ý của mình, thì không có một chút tác dụng tiến công nào.

Trương Dương thở hổn hển, không thể trả lời, Tam nhãn thú hiện tại rất khổ sở, nhưng hắn cũng cả người mệt mỏi, không có năng lực chiến đấu tiếp.

- Chít chít chít chít!

- Chi chi chi!

Vô Ảnh cùng Tia Chớp hai tiểu tử kia, nhìn thấy Trương Dương chật vật như thế, sớm đã giận dữ không thôi, hơn nữa hiện tại Tam nhãn thú này cũng bộ dạng yếu ớt, thực lực kém xa vừa rồi. Vừa vặn nhân cơ hội này, hai người bọn họ lập tức vọt tới!

Tam nhãn thú nhìn Vô Ảnh cùng Tia Chớp vọt tới, lên tiếng, dường như cười nhạt, căn bản không chút sợ hãi Vô Ảnh và Tia Chớp.

Trương Dương nhìn Tam nhãn thú kia, trong lòng đột nhiên giật mình, chẳng lẽ Tam nhãn thú sau khi ở nhận lấy một chưởng năng lượng công kích kia mà vẫn còn dư lực?

- Cẩn thận!

Trương Dương lúc này nhằm hướng Vô Ảnh và Tia Chớp hét lớn một tiếng, tuy nhiên …

- Kung!

Một quang ảnh màu vàng, chắn trước người Tam nhãn thú kia, một ngụm khói độc màu đen phun ra, trực tiếp ép về phía Vô Ảnh và Tia Chớp buộc chúng phải chầm chậm rời đi.

Nhìn thấy bóng dáng màu vàng này, Tam nhãn thú vô cùng thô bạo kia dần dần bình tĩnh lại lại, nó quỳ rạp trên mặt đất, ba con mắt tập trung ở cái bóng dáng màu vàng kia, ánh đỏ thô bạo nổi lên trong mắt cũng dần dần nhạt đi, cuối cùng khôi phục lại màu sắc bình thường.

Nó nhìn phía ánh mắt cái con Tam nhãn thú màu vàng kia, dịu dàng không ít.

- Còn, vẫn còn một con!

Đợi sau khi Trương Dương thấy rõ cái bóng dáng màu vàng kia, căn bản chẳng quan tâm thân thể mình suy yếu, gượng gạo đứng lên, thất thanh hô:

- Tam nhãn thú, lại có tới hai con!

Đám bụi bặm rơi xuống đất, sau khi năng lượng bình phục, bóng dáng màu vàng kia lộ ra hình dáng thật của mình trong mây mù linh khí.

Lại là một con Tam nhãn thú cả người màu vàng, tuy nhiên con Tam nhãn thú này nhìn qua, so với con Tam nhãn thú thảm mục bất đổ kia thì nhỏ hơn tầm vài vòng, hơn nữa khiến đối phương nhìn đến người của nó có một loại cảm giác rất đáng yêu, không chút khủng bố.

Trương Dương tuy rằng bị thương, cả người vô lực, nhưng có thể nhìn ra con Tam nhãn thú màu vàng này cũng là một con linh thú tầng bốn hậu kỳ, tuy nhiên chẳng biết tại sao, con thú Tam nhãn thú này bây giờ thực lực chỉ có tầng bốn sơ kỳ.

Cho dù là như vậy, thực lực tầng bốn sơ kỳ của Tam nhãn thú cũng là vô cùng mạnh, cần Vô Ảnh và Tia Chớp hai tiểu tử kia liên kết chống cự. Nhưng nếu như con Tam nhãn thú Đại viên mãn kia còn có dư lực vậy bọn họ tuyệt đối không có phần thắng!

Ngoài dự đoán mọi người!

Sau khi Vô Ảnh và Tia Chớp bị con thú ba mắt màu vàng ép rời đi, nó cũng không tiếp tục tiến công Vô Ảnh và Tia Chớp, mà chỉ nhìn nhằm vào hai đứa bọn chúng trầm thấp rống lên vài tiếng, rồi quay đầu hướng ven hồ bên cạnh con Tam nhãn thú kia, cuối cùng lẳng lặng đứng ở trước người nó, nhìn đối phương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.