“Tam đẳng hậu kỳ?”
Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi đều đang hoài nghi, chính mình có nghe lầm hay không, hay là Hoa Thiên hỏi sai rồi.
Trương Dương so với rất nhiều người trong số bọn hắn về tuổi tác đều nhỏ hơn, Long gia cũng có một số đệ tử ưu tú trẻ tuổi, nhưng thực lực của bọn họ đa số là nhất đẳng, ngày hôm nay cũng chỉ là biểu diễn, không có lên đài tỷ thí.
Nhất đẳng cùng tam đẳng, chênh lệch ở đây không thể nào dùng khoảng cách để hình dung nổi.
Sự chênh lệch này coi như dùng số lượng cũng không cách nào bù đắp, số người tu luyện nhất đẳng nhiều hơn nữa cũng không thể nào là đối thủ của Trương Dương, coi như tiêu hao đi nội kình thì Trương Dương cũng có thể thong dong rời đi, những người này căn bản không đuổi kịp hắn.
- Không thể nào, chuyện này không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Lý Lương đột nhiên đứng ở đó, lớn tiếng hét lên một tiếng, trên mặt còn mang theo vẻ phẫn nộ.
- Hoa Tranh, có phải là Hoa gia các người cùng Trương gia cố ý liên hợp, để Hoa Thiên cố ý nhường, tạo thế cho Trương gia?
Lý Lương quay đầu lại, nhằm về phía trưởng bối Hoa gia ở đó lớn tiếng quát mắng, bên cạnh y rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh, cũng đều nhìn về phía trưởng bối Hoa gia.
Hoa Tranh chính là tên của vị trưởng bối Hoa gia này.
- Lý huynh nói không sai, Hoa Tranh, rốt cuộc các người đang làm cái gì?
Hô Duyên Bằng theo đó cũng a dua một câu, lời của Lý Lương xem như là nói đúng suy nghĩ của hắn.
Trương Dương không phải tam đẳng hậu kỳ, đó chính là Hoa Thiên đang phối hợp với Trương Dương diễn kịch, đối với Hô Duyên Bằng mà nói y tình nguyện tin tưởng điểm này, chứ không thể tiếp thu chuyện Trương Dương hai mươi tuổi mà thực lực đã tương đương với mình.
Không chỉ là hai người bọn họ, ngoại trừ số ít người biết về thực lực của Trương Dương ra thì rất nhiều đệ tử trẻ tuổi của hai đại gia tộc cũng đang nghĩ như vậy, ngay cả Long gia cũng có một số người tán thành cách nói của Lý Lương. Dù sao bọn họ đều là xem biểu hiện của Hoa Thiên đối với thực lực của Trương Dương mà tiến hành suy đoán, cũng không ai biết thực lực thật sự của Trương Dương ra sao cả.
- Các người nói nhăng nói cuội gì đó, Hoa Thiên làm sao có khả năng cố ý nhường nhịn!
Hoa Tranh sắc mặt tái nhợt, trong nội tâm ông ta cũng khiếp sợ không gì sánh nổi, tình hình của Hoa Thiên ông ta hiểu rõ nhất, muốn nói là nhường thì ông ta tuyệt đối không tin, Hoa Thiên dáng vẻ cũng không giống như là đang giả vờ ngụy tạo.
Nếu đúng là như vậy. Trương Dương có thể ung dung chế phục Hoa Thiên, vậy thì gã Trương Dương này thực lực thật sự quá là đáng sợ.
Chung quanh đám tôi tớ Long gia lúc này cũng càng bàn luận to tiếng hơn, ai cũng không thể ngờ. Cũng sẽ không nghĩ đến, người từ Trương gia bị bọn họ cho rằng có cũng được mà không có cũng được lại quá lợi hại. Nhoáng cái đã đánh bại Hoa Thiên, chỉ xem dáng vẻ bọn họ vừa nãy liền có thể rõ ràng, Hoa Thiên tuyệt đối không phải là đối thủ của Trương Dương.
Bọn họ cũng vì thực lực của Trương Dương mà kinh ngạc, nhưng phần nhiều vẫn là hưng phấn.
Trương Dương thắng, cũng có nghĩa là Long gia đã thắng, đối mặt với tam đại gia tộc hung hãn bức ép, nếu nói bọn họ không muốn thắng thì đây tuyệt đối là gạt người.
- Ta thua!
Hoa Thiên không tiến công thêm nữa mà đứng đó với bộ dạng khá là ủ rũ.
Y nhận thua, y chịu thua nhưng khác với Long Phong, Long Phong là do trưởng bối gia tộc vì bảo vệ y mà chủ động chịu thua. Hắn là không nhìn thấy một chút hi vọng thắng lợi mới chịu thua.
Vừa nãy một trảo kia của Trương Dương ẩn chứa sức mạnh khủng bố hiện tại vẫn khiến y có chút sợ hãi, y đã không còn dũng khí tiếp tục đánh.
- Hoa Thiên chịu thua, trận tỉ thí này, Trương Dương của Trương gia đã thắng!
Long Chính lớn tiếng tuyên bố kết quả. Đứng trên đài cao mà vẫn đang xoa tay dụi mắt, Lý Lương cùng Hô Duyên Bằng đầy mặt là vẻ không tin, hai người này đến bây giờ cũng vẫn không thể tiếp thu kết quả này.
- Hoa Tranh, chúng ta lần này là ba nhà liên hợp, ông tốt nhất là cho bọn tôi một lời giải thích!
Lý Lương nhìn Hoa Tranh, đoạn lại từ tốn nói. Chuyện trên giáo vũ đài y không quản nổi, bây giờ chỉ có thể đi chất vấn Hoa Tranh.
Hô Duyên Bằng bên cạnh thì không nói gì, nhưng vẻ mặt y cũng chẳng khác Lý Lương, chờ Hoa Tranh giải thích.
- Giải thích, tôi phải giải thích cái gì chứ?
Hoa Tranh sắc mặt tỏ ra hơi bất mãn, Hoa gia cũng như Lý gia, Hô Duyên gia bọn họ đều giống nhau, đều là thế gia ngàn năm chứ đâu phải tuỳ tùng của bọn họ, loại khẩu khí chất vấn này của Lý Lương khiến trong lòng ông ta rất không thoải mái.
- Giải thích cái gì ư? Lần này ba nhà chúng ta liên hợp, tự nhiên là một thể thống nhất, các người tại sao phải nhường nhịn Trương gia, chỉ là vì đột nhiên ở đâu ra tên tiểu tử Trương gia này sao? Hay là bọn họ cho các người lợi ích gì!
Hô Duyên Bằng không nhịn được kêu lên, lời này của y cơ bản đã xem như là đã nói trắng ra.
Bọn họ hoài nghi Hoa gia bị Trương gia mua chuộc, chính là vì lần này muốn tạo thế cho Trương gia nên tam đại gia tộc nhọc nhằn khổ sở đánh lâu như vậy mà cuối cùng Trương Dương vừa lên đã trấn áp được tất cả mọi người, tên tuổi Trương Dương thế tất sẽ được ai nấy nhớ kỹ.
Ngày hôm nay được danh tiếng to lớn nhất cũng không phải là Hoa Thiên, mà đã biến thành Trương Dương.
- Lợi ích?
Hoa Tranh không nhịn được phá lên cười, ông ta không ngu ngốc, lập tức rõ ràng Hô Duyên Bằng đang ám chỉ chính là cái gì.
Muốn nói lợi ích, Trương gia vẫn đúng là có thể cho bọn họ, thuật phối thuốc của Trương gia được công nhận là số một, hơn nữa Trương Dương trong tay có linh dược, cho bọn hắn một ít linh dược liền có thể mua chuộc được.
Ý tứ của Hô Duyên Bằng, chính là nói người nhà ông ta đã nhận linh dược của Trương gia.
- Không có chứng cứ, sau này xin chớ nên nói lung tung, chớ tổn thương hòa khí mấy nhà chúng ta!
Hoa Tranh lại nhàn nhạt nói một câu, ngữ khí rất bình tĩnh, nhưng ai cũng nghe ra sự tức giận của ông ta, bị người ta vô duyên vô cớ đổ oan, coi như là người tính khí tốt thì lúc này cũng không chịu nổi.
- Chứng cứ, Hoa Thiên chính là chứng cứ tốt nhất, hắn có nội kình tam đẳng, làm sao có khả năng không phải đối thủ của tiểu tử đó?
Hô Duyên Bằng lần thứ hai lên tiếng, Lý Lương một bên cũng chầm chậm khẽ gật đầu.
Kỳ thực duyên cớ ở đây cũng là Trương Dương cùng Hoa Thiên giao thủ trong thời gian quá ngắn, hai người cũng chỉ có một thoáng tiếp xúc như vậy, cũng không phải là đấu đá kịch liệt, khiến mọi người căn bản không cách nào nhìn ra thực lực của Trương Dương, chỉ có thể thông qua biểu hiện của Hoa Thiên mà tiến hành suy đoán.
Sau lại là được Hoa Thiên yêu cầu, Trương Dương mới chính mình thừa nhận hắn là tam đẳng hậu kỳ.
Nói một cách nghiêm túc, hiện tại vẫn đúng là không có chứng cứ trực quan chứng minh thực lực của Trương Dương.
- Ha ha ha!
Hoa Tranh lần thứ hai cười to, cười xong thì lạnh lẽo liếc nhìn Hô Duyên Bằng, trong mắt còn mang theo một tia cười nhạo.
- Các người nói tới những chuyện này, điểm căn bản chính là nói Trương Dương thực lực không có cao như thế, muốn biết Hoa gia chúng ta có nhường nhịn hay không thì tự mình phái người đi so tài là được!
Lúc nói chuyện, Hoa Thiên đã đi trở về chỗ ngồi của mình, vẻ mặt y có chút không đúng, ánh mắt có hơi trống rỗng, trong đó vẫn mang theo vẻ u ám, ủ rũ và đố kị.
Hoa Tranh không lo được cùng mấy người này đi tranh chấp, đã trực tiếp gọi Hoa Thiên ra, ông ta muốn hỏi riêng Hoa Thiên.
Hoa Thiên chính là hi vọng lớn cho tương lai của Hoa gia bọn họ. Thấy bộ dạng này của y khiến Hoa Tranh cực kỳ đau lòng, ông ta cũng không thể để Hoa Thiên bởi vì trận tỉ thí này mà lưu lại khúc mắc gì trong lòng, cứ như vậy sau này Hoa Thiên có muốn tiến bộ thêm cũng sẽ rất khó khăn.
Cho dù tiến bộ, cũng có thể sẽ lưu lại tâm ma, chờ khi thực lực càng mạnh thì nguy hại của tâm ma cũng là càng lớn.
Nhưng ông ta ngược lại vẫn thấy là nên nhắc nhở Hô Duyên Bằng, Hô Duyên Bằng cùng Lý Lương nhìn nhau. Hai người đều đang do dự xem có nên phái người lên đài hay không, bọn họ phái người của mình lên thì nhất định có thể điều tra rõ ràng về thực lực của Trương Dương.
- Hai vị muốn biết Trương mỗ thực lực rốt cuộc như thế nào, có thể tự mình lên đài đánh một trận. Không cần phiền toái như vậy?
Đứng ở trên đài, Trương Dương đột nhiên nở nụ cười lên tiếng, lúc nói chuyện có vẻ nhẹ nhàng vô cùng.
Hai người này vừa bắt đầu đã nhằm vào chính hắn. Bọn họ cùng Hoa Tranh nói những gì Trương Dương cũng đều nghe được, hai người này nếu đã hoài nghi, Trương Dương đơn giản liền trực tiếp khiêu chiến bọn họ, nói thật nếu bọn họ phái tới những đệ tử nội kình nhị đẳng kia thì Trương Dương vẫn đúng là không có bất kỳ hứng thú nào.
Tam đẳng hậu kỳ đối chiến nội kình nhị đẳng, thuần túy là bắt nạt người ta.
Hắn coi như bình thường cùng Long Phong luận bàn, cũng đều sẽ mang theo Thiểm Điện, thuần túy đối chiến với Long Phong thì y tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn.
Lý Lương, Hô Duyên Bằng đều hơi kinh hãi. Hai người trong mắt còn lấy làm kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ tự Trương Dương lại nghiễm nhiên trực tiếp khiêu chiến với bọn họ, nếu không phải Trương Dương thật sự có thực lực tam đẳng hậu kỳ, đó chính là hắn đang vờ làm kẻ ngớ ngẩn.
Từ biểu hiện của Trương Dương có thể thấy, hắn cũng không giống như một kẻ ngu si. Hai người lúc này đều có một tia hoài nghi, hoài nghi Trương Dương thực sự là đại cao thủ tam đẳng hậu kỳ.
Chỉ là mối hoài nghi này mới vừa sản sinh đã bị bọn họ mạnh mẽ xua tan, bọn họ tự đáy lòng không muốn tin rằng Trương Dương còn trẻ như vậy mà đã lợi hại đến thế.
Chúng đệ tử trẻ tuổi của tứ đại gia tộc cũng đều kinh ngạc nhìn Trương Dương.
Trương Dương vẫn một mặt mỉm cười đứng ở trên đài, lẳng lặng nhìn Hô Duyên Bằng.
Kẻ mà hắn muốn khiêu chiến, kỳ thực chính là Hô Duyên Bằng, Lý Lương thực lực cũng không tầm thường, nhưng dù sao cũng chỉ là tam đẳng trung kỳ, chỉ có tam đẳng hậu kỳ như Hô Duyên Bằng mới có thể đáng là đối thủ của hắn.
Trương Dương từ khi sau khi đột phá vẫn chưa từng giao thủ với kẻ có cùng cấp độ, hắn cũng mong có thể cùng cao thủ đồng cấp đánh nhau một trận ra trò.
Trừ thứ này ra, hắn đưa ra khiêu chiến còn có một nguyên nhân trọng yếu.
Lần này năm gia tộc lớn tụ hội tại Long gia là lần đầu tiên trong một trăm năm qua, có thể nói phần lớn sức mạnh của người tu luyện các thế gia đều đã ở đây.
Trương Dương muốn thừa cơ hội này, triệt để giương oai cho Trương gia, để những kẻ khinh thị Trương gia nhớ kỹ bốn chữ “y thánh Trương gia” này.
Nếu muốn giương oai thì đơn giản phải chọn đối thủ có sức nặng, đối thủ càng có sức nặng mới càng thể hiện ra thực lực của hắn.
Người tu luyện nội kình, tất cả đều lấy thực lực mà suy tôn, không có thực lực mà chỉ có cái tên gọi thế gia ngàn năm thì cũng vô dụng.
- Trương Dương, như vậy hình như không hợp quy củ, đại khảo hạch của Long gia đều là cho người ba mươi tuổi trở xuống tham chiến!
Long Chính nhíu nhíu mày, khẽ nhắc nhở Trương Dương một câu, Trương Dương có thực lực tam đẳng hậu kỳ cũng đã hù dọa được y, lúc nói chuyện ngữ khí cũng đã khác, so với vừa nãy thì đã càng tăng thêm vài phần tôn kính.
Y không giống với Hô Duyên Bằng, y tin là Trương Dương có thực lực tam đẳng hậu kỳ, cũng chỉ có như vậy mới có thể một chiêu đánh bại Long Cửu, lại trực tiếp khiến Hoa Thiên chịu thua.
Lúc này Long Cửu ngồi trên đài cao sắc mặt càng phức tạp hơn, lại còn mang theo vài phần cay đắng.
Nếu y sớm biết người ta có thực lực tam đẳng hậu kỳ thì sao có khả năng vẫn đần độn hung hăng khiêu chiến chứ, xem ra trước đó y thua cũng không oan, chuyện này đối với y mà nói cũng là một bài học.
- Long Chính tiền bối. . .
- Trương Dương, cậu có thực lực tam đẳng hậu kỳ, thực lực của chúng ta ngang nhau,cậu cũng không cần xưng hô ta là tiền bối nữa rồi!
Trương Dương mới vừa mở miệng, Long Chính đã vội vàng cướp lời, Trương Dương hai mươi tuổi đã là tam đẳng hậu kỳ, đây không chỉ là thiên tài trăm năm khó gặp một lần, đây phải là yêu nghiệt ngàn năm cũng chưa chắc đã có một.
Người như vậy, hầu như có thể khẳng định tương lai nhất định có thể đạt đến tứ đẳng, hắn cũng không dám để cao thủ như vậy cả ngày gọi mình là tiền bối.
- Được ạ, cháu với Long Phong là bằng hữu, vậy cháu cũng gọi là chú Chính như cậu ấy vậy!
Trương Dương khẽ mỉm cười, gật đầu một cái, lại nói tiếp:
- Chú Chính, cuộc tỷ thí ngày hôm nay vẫn còn tính là đại khảo hạch của Long gia hay sao? Nghiêm ngặt mà nói đã ra khỏi phạm trù khảo hạch của Long gia rồi, đã như vậy thì sao còn phải câu nệ nữa chứ? Ai không tin thực lực của tôi, hoàn toàn có thể lên đài, tôi muốn cho bọn họ rõ ràng, y thánh Trương gia không chỉ là mạnh về y thuật và thuật phối thuốc!
Trương Dương nói xong, lại ngẩng đầu thản nhiên nhìn Hô Duyên Bằng phía dưới, ý tứ của hắn đã rất rõ ràng.