Hô Diên Phong hoàn toàn nhìn thấy sự do dự trong mắt của Trương Bình Lỗ.
Trong lòng của lão đã mừng hơn một chút, sở dĩ lần này có thể khiến cho Trương Bình Lỗ khó quyết định, quan trọng nhất vẫn là biểu hiện của Trương Dương.
Bất cứ chuyện gì cũng đều có tính hai mặt của nó, Trương Dương thể hiện thực lực có thể thực thể hóa năng lượng khiến cho người ta phải khiếp sợ, đã có hy vọng tiến lên ngũ tầng, khiến cho Trương Bình Lỗ vui mừng khôn siết, nhưng sự bộc lộ đó cũng có nghĩa khiến cho bản thân hắn nguy hiểm hơn trước.
- Trương lão đầu, lần này chúng ta hòa giải, tôi muốn bù đắp cho những hiểu nhầm trước đó, ông xem thế nào?
Thừa lúc Trương Bình Lỗ còn đang do dự, Hô Diên Phong vội vàng nói tiếp.
Nếu không phải do Trương Dương có hy vọng tiến lên ngũ tầng, thì có lẽ Trương Bình Lỗ sẽ không do dự, dù có bị thương thì cũng phải thanh toán sòng phẳng món nợ lần này.
Cho dù ông ta bị thương, tương lai thì Trương Dương cũng có thể trưởng thành, trở thành đại viên mãn, Trương gia vẫn không thiếu đi người bảo vệ đại viên mãn.
Nhưng tình hình bây giờ xảy ra rất nhiều thay đổi, hy vọng của Trương Dương không phải là trương thành lên đại viên mãn, mà là có khả năng rất lớn để trưởng thành lên ngũ tầng, đại viên mãn và ngũ tầng chỉ có một khoảng cách rất mong manh, nhưng chênh lệch lại là rất lớn, Hô Diên Phong bầy giờ đến một chiêu cũng không đỡ nổi thì có thể nhận ra sự chênh lệch đó.
Đây cũng là nguyên nhân do dự của Trương Bình Lỗ, trưởng thành lên ngũ tầng và trưởng thành lên đại viên mãn là hai quan niệm hoạt toàn không giống nhau, tình cảnh của Trương Dương càng trở nên nguy hiểm, là một người bảo vệ cũng có áp lực không hề nhỏ.
Mà tất cả những điều này cũng đã trở thành niềm hy vọng mới của Hô Diên Phong.
- Lão già, vừa rồi ông nói sẽ giết cả nhà bọn ta, chó gà cũng không tha.
Trương Dương đột nhiên mở miệng nói, sát ý trên người hắn không nặng, nhưng lại nhẹ nhàng bay giống như một mũi kiếm đâm vào tim của Hô Diên Phong.
Trương Dương nói như vậy rõ ràng từ chối hòa giải.
- Chó gà không tha?
Trong mắt Trương Bình Lỗ chợt lóe lên hàn quang, nhắc lại bốn chữ, trên người ông ta cũng dần dần có một luồng sát khí.
Bây giờ ông ta đã phản ứng trở lại, những lời Hô Diên Phong nói trước đó cũng có thể xem đó là sự hiếp, đưa ra cái giá hy sinh mạng sống khiến cho mình bị thương để uy hiếp.
Sống đã lâu như vậy, Trương Bình Lỗ thực sự không còn sợ bất kỳ sự uy hiếp nào. Tất cả những gì ông ta lo lắng chỉ là Trương Dương.
Trương Dương chính là sự quật khởi mới quan trọng của Trương gia, thậm chí là hy vọng của đỉnh cao huy hoàng. Tất cả lo lắng của ông ta cũng là về Trương Dương, sợ mình không bảo vệ được sự trưởng thành của hậu bối này.
Còn hiện tại, lời của Trương Dương lại đã nhắc nhở ông ta.
Cần phải đề phòng với những đại viên mãn của các gia tộc khác. Nhưng sự uy hiếp lớn nhất thực sự vẫn là Hô Diên Phong trước mặt.
Hận bọn họ nhất chính là Hô Diên gia, muốn báo thù Trương Dương nhất cũng chính là gia tộc này, sở dĩ đích thân lão ta đến đây chính là vì báo thù cho Trương Dương.
Bị Hô Diên Phong uy hiếp, thiếu chút nưa thì quên mất mục đích ban đầu này.
Bị thương thì đã làm sao, ông ta là Trương Bình Lỗ, là truyền nhân của Y Thánh Nhất Mạch. Cho dù vết thương có không thể hồi phục, ông ta cũng có thể điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Nếu thực sự có người còn dám không biết sống chết thì ông ta cũng không ngại phải đại sát giới một lần.
Hoa Phi Thiên rất lợi hại, nhưng đó đã là gì, cùng lắm thì ông ta đưa Trương Dương trốn vào trong núi Dẫn Long. Ở đó luyện lên đến đại viên mãn mới ra, còn ông ta một khi giận dữ thì bất kỳ đệ tử nào của Hoa gia cũng không thể ngăn nổi ông ta.
Nếu bất chấp thân phận đi báo thù, e rằng cũng sẽ trở thành ác mộng của bất kỳ gia tộc, môn phái nào.
Thực sự như vậy thì đáng phải lo lắng chính là bọn họ mới đúng. Đây mới chính là mục đích thực sự để ông ta giết Hô Diên gia, chỉ cần hoàn thành mục đích này, Trương Dương mới thực sự an toàn, ông ta mới có thể thể hiện được uy lực lớn của mình, càng bảo vệ Trương Dương tốt hơn.
- Trương lão đầu, hôm nay ông thực sự muốn tiêu diệt Hô Diên gia chúng tôi sao?
Nhìn thần sắc của Trương Bình Lỗ rất lạ, sát ý rất lớn, Hô Diên Phong lại vội vàng hỏi, lúc này lão ta thực sự có chút lo lắng.
Lão phát hiện mình đã phạm phải sai lầm lớn, coi thường Trương Dương, không để ý đến thái độ của Trương Dương.
Lão vốn đã thuyết phục được Trương Bình Lỗ, nhưng một câu nói của Trương Dương đã làm thay đổi tất cả.
- Ông, đừng phí lời với lão nữa, người này không chết thì Trương Dương cháu sẽ mãi mãi không yên, ông và cháu liên thủ, đối phó với lão đã bị thương cũng dễ dàng hơn một chút.
Trương Dương lại nói, thực ra sau khi Hô Diên Phong nói ra bốn chữ “chó, gà không tha”, thì hắn đã không có ý định bỏ qua cho người này.
Bất kể lão nói gì, dù Trương Bình Lỗ không ra tay, nhưng hôm nay hắn cũng phải chiến đấu với người này, hắn sẽ không để cho người thân bên cạnh mình gặp nguy hiểm, càng không cho phép bọn họ vì mình mà bị thương tổn.
- Liên thủ?
Trương Bình Lỗ hơi thảng thốt, lập tức mỉm cười, rồi gật đầu rất mạnh:
- Được, hôm nay chúng ta liên thủ, hãy giết lão khùng này trước đã, rồi mới đến tàn sát toàn bộ Hô Diên gia.
Đề nghị liên thủ của Trương Dương rất không tồi, Trương Dương chỉ có tứ tầng sơ kỳ, nhưng lại có thể chiết xuất được năng lượng tự nhiên, có những đòn tấn công của cao thủ ngũ tầng mới có.
Điều này dường như giống với Vô Ảnh khi ở tam tầng có thể phóng nội kình ra ngoài.
Đòn tấn công này, nếu đối phó với cao thủ ngũ tầng thực sự thì chắc chắn không thành công, nhưng đối phó với ngũ tầng trở xuống hay đại viên mãn có sự uy hiếp không nhỏ thì sợ gì, vừa rồi hắn đã có thể một mình quần chiến với Hô Diên Phong, nếu thực sự hai người liên thủ thì Hô Diên Phong chỉ lại càng thêm thảm hại hơn.
Tính cách Trương Bình Lỗ rất lạnh lùng, cho dù là cao thủ đại viên mãn, từ trước đến giờ ông ta chưa từng nghĩ đến việc liên thủ với người khác, hay là liên thủ với vãn bối của mình.
Tuy nhiên bây giờ, vì Trương Dương, vì khả phát triển tốt hơn sau này của hắn, ông ta bỏ qua tất cả, đồng ý liên thủ, lấy thân phận là cao thủ đại viên mãn liên thủ với Trương Dương đối phó với Hô Diên Phong đã bị trọng thương.
Đã quyết định, Trương Bình Lỗ không kéo dài thời gian thêm nữa, một luồng năng lượng tự nhiên ngưng tụ quanh người ông ta, hai luồng nội kình rất mạnh gào thét bay ra.
- Vô liêm sỉ!
Hô Diên Phong lại một lần nữa bắt đầu dẫn động năng lượng, tuy nhiên năng lượng tự nhiên mà lão dẫn động rõ ràng ít hơn nhiều so với Trương Bình Lỗ, thực lực của lão đã bị ảnh hưởng sau khi lão bị thương nặng.
Bây giờ lão đã không còn là đối thủ của Trương Bình Lỗ nữa rồi, Trương lão đầu đã liên thủ với người khác đối phó với lão, khiến cho bụng của lão thiếu chút nữa thì không còn khí nữa.
Những lời sau cùng của Trương Bình Lỗ, giết lão khùng này trước đã, rồi tiêu diệt toàn bộ Hô Diên gia, Hô Diên gia thực sự đang đối mặt với một nguy cơ rất lớn.
Trương Bình Lỗ vừa cử động, cơ thể dã biến thành tàn ảnh, nội kình và trọng quyền không ngừng hướng về Hô Diên Phong.
Cao thủ đại viên mãn lại được thể hiện. Trương Dương phát hiện, cho dù hắn thực thể hóa năng lượng, thực lực có tiến bộ hơn, nhưng cũng không phải là đối thủ của một đại viên mãn với trạng thái khỏe mạnh.
Trước đó hắn có thể kịch chiến với Hô Diên Phong, cũng là vì Hô Diên Phong bị thương quá nặng mà thôi.
- Xẹt, xẹt.
Hai luồng kiếm quang sáng trắng chém qua cánh tay và chân của Hô Diên Phong, phía chính diện Hô Diên Phong phải đối phó với Trương Bình Lỗ, lão bị trọng thương căn bản không còn là đối thủ của Trương Bình Lỗ nữa. Bây giờ lại có kiếm quang rất mạnh của Trương Dương uy hiếp lão, thực sự lão không xong rồi.
- Chít, chít, chít!
Đứng trên người của Truy Phong, Vô Ảnh đột nhiên kêu lên, Truy Phong cũng từ từ bước đi. Hô Diên Phong thất thế, đây thực sự là thời cơ đánh cho………..
Lúc trước bọn chúng không có cơ hội tham chiến, nhưng bây giờ chúng cũng đã là linh thú tứ tầng, đã có thể giúp sức rồi.
- Xèo, xèo, xèo.
Ngay cả Tia Chớp cũng nhảy lên kêu to, tốc độ của Hô Diên Phong quá nhanh, nó không thể nào tiếp cận được, chỉ có thể đứng đó kêu to ra oai.
- Phì, phì.
Liên tiếp hai luồng nội kình của Vô Ảnh phun ra, bây giờ uy lực nội kình của nó đã mạnh hơn trước gấp 10 lần, một cao thủ đại viên mãn nếu bị đánh trúng thì cũng không dễ chịu đựng.
Những luồng nội kình này đều uy hiếp Hô Diên Phong.
Thân mình Truy Phong biến thành một bóng màu trắng, căn bản không nhìn thấy được sự tồn tại của nó, chỉ có thể cảm nhận được bóng trắng đó không ngừng chuyển động. Nó đang tìm cơ hội, chỉ cần có cơ hội sẽ lập tức đạp cho lão già độc ác này một cái.
Nó rất nhớ rất rõ Hô Diên Phong đã truy đuổi nó rất ác liệt, cuối cùng bây giờ đã có cơ hội để báo thù rồi.
Trương Đạo Phong đứng ở một bên cũng muốn lên giúp sức, tuy nhiên Hô Diên Phong đã rất thảm hại rồi, trên người không chỉ bị kiếm quang của Trương Dương chém cho mấy nhát, mà còn bị nội kình của Vô Ảnh đánh trúng hai phát, rồi lại bị Trương Bình Lỗ đánh bay đi hai lần nữa.
Lúc này đã không cần ông ta giúp sức nữa. Nếu lên rất có thể lại thêm loạn.
- Ông nội.
Phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng thét rất bi thương, một bóng người phi đến với tốc độ rất nhanh.
Cơ thể Trương Đạo Phong cũng cử động, trực tiếp nghênh tiếp, ngăn người này lại.
- Trương Đạo Phong, quả nhiên là các người.
Nhìn Trương Đạo Phong trước mặt, người chạy đến dừng lại, ánh mắt đỏ rực, nghiến răng nói, thỉnh thoảng lại lo lắng nhìn Hô Diên Phong đang bị bao vây cách đó không xa.
- Hô Diên Minh, ta và ngươi ba mươi năm trước đã có một trận chiến, bất phân thắng bại, hôm nay cừa khéo chúng ta tỷ thí lại một trận.
Trương Đạo Phong ngăn Hô Diên Minh lại. Sau khi sắp xếp ổn thỏa việc trong gia tộc xong, Hô Diên Minh cảm thấy tình thế của ông nội mình không tốt liền chạy đến đây, xem xem có cơ hội giúp sức hay không.
Chỉ là vừa đến nơi thì dã bị ngăn lại ở bên ngoài.
- Lần trước ta đã không giết ngươi, là việc ta hối hận nhất trong đời.
Ánh mắt của Hô Diên Minh lại chuyển sang nhìn Trương Đạo Phong, oán hận nói, ân oán giữa ông ta và Trương Đạo Phong đã có mười mấy năm rồi, trước kia cũng chưa từng có sự hòa thuận.
Nói tóm lại, quan hệ giữa Trương gia và Hô Diên gia luôn không tốt, Hô Diên gia chưa từng mời người của Trương gia giúp họ điều chế thuốc, hai nhà cũng chưa từng có qua lại tốt đẹp trên phương diện nào.
Đây cũng là nguyên nhân Hô Diên gia luôn nhắm vào Trương Dương.
- Lần trước ngươi không giết ta? Vậy lần này ta cho ngươi cơ hội.
Trương Đạo Phong cười khinh miệt nói, thân mình cũng cử động, hai cao thủ tứ tầng trung kỳ giao đấu vơi nhau, cây cối, đất cát xung quanh cũng bị họa lây.
Bên kia, Hô Diên Phong cũng đã rất nguy kịch.
Lão ta thiếu một cánh tay, ngón tay của cánh tay còn lại cũng đã bị tàn phế, thực lực đã giảm đi rất nhiều so với trước, đối phó với Trương Bình Lỗ còn khỏe mạnh căn bản là lực bất tòng tâm, càng không phải nói Trương Bình Lỗ lại đang có sự giúp sức lớn như vậy.
Lúc này lão lại thương không nhẹ, khóe miệng tóe ra máu tươi.
- Đi chết đi!
Hô Diên Phong đột nhiên hét lên giận dữ, cơ thể dường như mạnh, năng lượng trên người lão cũng mở rộng rất nhanh.
Bàn tay tàn phế còn lại của lão đang múa lung tung trong không khí, khi múa tay của lão cũng mang theo một mùi tanh hôi.
Sắc mặt của lão cũng trở nên rất dữ tợn, bộ dạng giống như ma quỷ dưới địa ngục vậy.
- Phệ Hồn? Hô Diên Phong, không ngờ ngươi lại tu luyện ma công độc ác này, ngươi không sợ Đại viên mãn trong toàn thiên hạ đến bay vây tiêu diệt ngươi sao?
Trong nháy mắt Trương Bình Lỗ nhảy lùi về phía sau một bước, sắc mặt tỏ ra kinh hãi, hét lên, Trương Dương và Truy Phong cũng cảm thấy được sự thay đổi, đều lùi lại phía sau một chút, nhìn Hô Diên Phong từ phía xa chưa vội vàng tấn công.