Thần Y Thánh Thủ

Chương 782: Chương 782: Lửa giận của Đại Viên Mãn




Trương Dương dẫm mạnh vào chân ga, xe Hummer lập tức tăng tốc độ.

Cũng may hiện tại là buổi tối, xe trên đường không nhiều như ban ngày, ngay cả như vậy, trong nháy mắt tốc độ xe của Trương Dương đã lên tới 180, cũng khiến người đi đường hoảng sợ.

- Trương Dương, bọn Uyển Ánh xảy ra chuyện sao?

Ngồi ở vị trí kế bên, sắc mặt Mễ Tuyết có chút trắng bệch, tuy nhiên vẫn hỏi rất lo lắng.

Vừa rồi trong điện thoại giọng nói kia rất lớn, hiện tại thính lực của cô cũng tốt hơn trước kia, tuy không hoàn toàn nghe rõ ràng, nhưng cũng nghe được đại khái.

Điện thoại là Dương Quang gọi đến, điện thoại vừa được kết nối liền truyền đến tiếng khóc nức nở của Dương Quang, chỗ cậu ta đang xảy ra chuyện.

Người xảy ra chuyện hình như không phải cậu ta, là Uyển Ánh, Mễ Tuyết nghe không hiểu lắm, chỉ biết đến đây.

Trương Dương im lặng gật đầu, tất cả tinh thần đều dồn về phía trước, tốc độ của xe đã bị hoàn toàn bị hắn tăng đến mức cao nhất, lúc này đã vượt quá hai trăm.

Đây không phải là đường cao tốc, mà là đầu đường thủ đô, với tốc độ này tuyệt đối khiến người ta sợ hãi.

Xung quanh xe Hummer, còn tràn ngập năng lượng quang đoàn màu trắng, với tốc độ này của Trương Dương tuy không có một chút thả lỏng, nhưng nếu gặp phải tình huống khẩn cấp, chẳng may xe không kịp xử lý, hắn cũng có thể mượn năng lượng thiên địa để xử lý ổn thỏa.

Với tốc độ bão tố, Trương Dương căn bản không quan tâm đến đèn xanh đèn đỏ trên đường.

Một lúc sau, xe của hắn bị cảnh sát chú ý, rất nhanh, một đội xe cảnh sát xuất hiện, chuẩn bị chặn chiếc xe gió bão lao đi Trường Kinh này lại.

Sau khi Trương Dương gật đầu, không nói gì, Mễ Tuyết cũng không hỏi, chỉ ngồi yên lặng.

Cô có thể cảm nhận được, trên người Trương Dương tràn ngập lửa giận, cùng với lo lắng.

Nếu không phải là cô đi cùng, sợ rằng Trương Dương đã vứt chiếc xe này lại chứ không phải là dùng chiếc xe chỉ với tốc độ hai trăm năm mươi này để đi rồi.

Tốc độ chạy trốn của Trương Dương tuyệt đối nhanh hơn chiếc xe này.

Cũng may mà nơi cần đến không xa lắm, chưa đến mười phút xe đã dừng trước cửa một tụ điểm ăn chơi. Nếu không phải trước kia đi cùng Dương Quang qua chỗ này, và lúc đó Dương Quang đã chỉ cho Trương Dương biết, thì có lẽ Trương Dương cũng không chắc có thể tìm thấy nơi này.

Cú điện thoại lúc trước, vừa được kết nối đã truyền đến tiếng la khóc vội vàng của Dương Quang.

Hắn nói với Trương Dương, có người giở trò lưu manh với Uyển Ánh mà hắn không ngăn được, còn bị người ta đánh.

Bất kể là Dương Quang hay Dương Uyển Ánh, đều là người thân của Trương Dương, là người thực sự thân thiết.

Đây là em trai và em gái kiếp này của Trương Dương, trước kia Trương Dương chưa từng có em trai em gái, nên cũng phá lệ với chúng, cũng vô cùng yêu quý chúng.

Qua thái độ mấy ngày này của Trương Dương đối với chúng cũng đủ nhìn ra điểm này.

Nếu như Mễ Tuyết là tình cảm của hắn, là tình yêu của hắn, vậy thì Dương Quang và Uyển Ánh lại là tình thân của hắn, bất kể em trai hay em gái bị kẻ nào sỉ nhục, Trương Dương cũng sẽ không bỏ qua cho kẻ đó.

Xe còn chưa dừng hẳn, Trương Dương liền mở cửa xe.

Mễ Tuyết từ ghế lái phụ theo xuống, cùng Trương Dương chạy vào trong, đây là một nơi tụ điểm ăn chơi, gồm sàn nhảy, quán bar, karaoke, ở thủ đô thuộc vào loại xa hoa bậc trung, cũng coi như là một nơi rất tốt.

Sau khi đi vào, Trương Dương chỉ hỏi đơn giản một câu sau đó trực tiếp đi đến phía sàn nhảy.

Trong điện thoại Dương Quang nói cậu ấy và Uyển Ánh đều ở chỗ sàn nhảy.

Lúc đi, Trương Dương còn gọi cho Dương Quang một cú điện thoại, tuy nhiên điện thoại không kết nối được, chỉ có tiếng nói của nhân viên tổng đài .

Điều này khiến đuôi mày Trương Dương nhăn lại, tốc độ càng được đẩy nhanh.

Sàn nhảy có rất nhiều người, vào trong chỉ nhìn lướt qua, mặc dù nơi này rất tối và u ám, nhưng với nhãn lực của Trương Dương cũng có thể nhìn rõ ràng, rành mạch, hắn phát hiện Dương Quang không có ở đây.

Lỗ tai Trương Dương rung một cái, đột nhiên thân mình trực tiếp đi thẳng về phía sau.

Mễ Tuyết theo sát bên cạnh hắn, không nói gì cả.

Mặt sau có nhà vệ sinh, còn có phòng nghỉ ngơi của nhân viên biểu diễn, Trương Dương trực tiếp đi thẳng vào phòng nghỉ ngơi.

Trên đường đi vốn có người muốn ngăn cản Trương Dương nhưng vẫn chưa tới gần thì thân thể liền cứng ngắc tại đó, trên người Trương Dương phát ra một loại sát khí, khiến bọn họ căn bản không dám tới gần.

Phòng nghỉ ngơi của nhân viên biểu diễn, có hai tác dụng là hóa trang và nghỉ ngơi, xuyên qua nơi này lại là phòng bảo vệ.

Sau khi Trương Dương vào trong phòng bảo vệ, đang có năm tên bảo vệ vây quanh một người trẻ tuổi đánh cậu ta, người trẻ tuổi quỳ rạp dưới đất, trên người còn có chút máu tươi.

- Bịch!

Trương Dương ra tay, trực tiếp túm lấy hai tên, hai tên này đều bị hắn ném vào một bên, ngã đập vào tường.

Nhìn về phía mặt đất, Trương Dương khẽ cau mày, người còn chưa động đậy, ba tên còn lại định hỏi một câu, nhưng lời còn chưa nói, ba tên kia đã cùng bị quẳng bay về phía sau.

Ba tên bị quẳng ngã đều vô cùng nặng, té ngã trên mặt đất liền hôn mê, trên miệng còn phun máu tươi.

- Tiểu Quang?

Trương Dương nâng người trẻ tuổi kia dậy, kiểm tra mạch môn của cậu ấy, lông mày lại nhíu lại.

Chính vì phát hiện Tiểu Quang ở đây, Trương Dương mới căm tức như vậy, lúc trước chỉ là dùng tay, ba tên còn lại là bị Trương Dương sử dụng thiên địa năng lượng trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Thời điểm xuất chiêu, Trương Dương còn giữ lại một tay, bọn họ không chết được, nhưng tội sống thì khó tha, cơ thể mỗi người đều bị gãy ít nhất ba chỗ.

Là gãy chứ không phải dập.

Ngón tay Trương Dương liên tục điểm vài chỗ trên người Dương Quang, lại lấy ra ngân châm đâm cho hắn vài mũi.

Bộ dạng của Dương Quang rất thê thảm, trên mặt toàn làm máu, thân mình cuộn lại, tuy nhiên cậu ta chỉ bị thương ngoài da, chỉ có bắp chân là bị hơi nặng, những chỗ khác thì không sao.

Nếu như Dương Quang có chuyện gì, năm tên bảo vệ kia chắc chắn xong đời, Trương Dương bất kể bọn chúng là ai, cũng sẽ trừng phạt bọn chúng gấp trăm lần.

Dương Quang từ từ mở mắt, nhìn thấy Trương Dương, tay đột nhiên nắm chặt lại.

- Anh họ, cứu Uyển Ánh, Uyển Ánh cô ấy, cô ấy bị bọn lưu manh bắt đi rồi!

Dương Quang nói nhanh, còn có vẻ gấp gáp, nói xong câu này lại thở dốc.

Trương Dương lấy ra một viên thuốc, trực tiếp nhét vào trong miệng cậu ấy.

- Đừng vội, nói cho anh biết Uyển Ánh ở đâu?

Lúc này trong lòng Trương Dương cũng rất sốt ruột, có thể nói hận không thể trực tiếp đập tan nơi này, nhưng hắn hiểu làm như vậy chỉ vô ích.

Năng lực của hắn rất mạnh, đã có được thực lực của Đại viên mãn, nhưng không phải là vạn năng, ở đây người quá hỗn loạn, Dương Quang và Uyển Ánh đều không phải là người tu luyện nội công, không có hơi thở cuả người luyện công.

Nhiều người bình thường như vậy, muốn tìm ra Uyển Ánh, thật không đơn giản.

- Ở tầng năm, chỗ karaoke, là hôm qua, hôm qua gặp mấy người kia!

Dương Quang vội vàng nói, còn giơ tay ra chỉ, bây giờ cậu ấy cũng rất sốt ruột.

- Những người ngày hôm qua, Âu Dương Hiên?

Trong mắt Trương Dương đột nhiên phát ra hàn quang, ngay cả Dương Quang cũng cảm thấy lạnh cả người, không nói ra lời.

Người ngày hôm qua gặp, cũng chính là Âu Dương Hiên, còn lại đều là nhóm bạn của Dương Quang, rất nhiều người đều từng gặp Dương Uyển Ánh, không thể làm ra chuyện như vậy.

- Mễ Tuyết, em chăm sóc Tiểu Quang, anh đi lên trước!

Tiếng nói của Trương Dương còn chưa dứt, người đã biến mất, bây giờ Uyển Ánh đang rất nguy hiểm, cô ấy bị bọn lưu manh bắt đi, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tầng năm rất cao, Trương Dương căn bản không đi thang máy, trực tiếp đi bằng cầu thang, tốc độ của hắn còn nhanh hơn so với cầu thang máy.

Karaoke tầng năm có hơn một trăm phòng riêng, đến tầng năm, tai của Trương Dương đột nhiên lại rung lên.

Lập tức, chân hắn lại gia tăng tốc độ, cấp tốc đi về phía gian phòng xa hoa ở sâu trong cùng.

Đó là một gian phòng riêng, xa hoa bậc nhất ở đây.

Cửa bị đóng, khi Trương Dương đến cửa, cửa trực tiếp bị đánh văng ra, lập tức Trương Dương xuất hiện ở bên trong.

Bên trong tổng cộng có mười mấy người, nam nữ đều có, nam có 6 người, nữ có bốn người đều là người gặp ngày hôm qua, cũng là người đến cùng Âu Dương Hiên.

Ngoài 6 người nam ra, còn có 9 người phụ nữ, trong đó tám người đều tỉnh táo.

Một người duy nhất không tỉnh, đang nằm trên ghế sô pha, những người này đang vây quanh cô ấy, hơn nữa quần áo trên người cô ấy cũng bị cởi ra rất nhiều, chỉ còn lại nội y.

Vài người còn lại vẫn đang cười lớn ở kia, cùng nhau uống rượu đoán quyền, nói người nào thắng thì có thể cởi bớt một ít quần áo trên người cô gái kia.

- Mày là ai?

Mấy người này đã uống không ít, nhìn thấy Trương Dương đến, có một người mơ mơ màng màng đi đến, lớn tiếng hỏi.

Trương Dương không để ý đến hắn, trực tiếp đi thẳng về phía trước.

- Mẹ kiếp, ông đang hỏi mày đấy, mày…!

Hắn còn chưa kịp nói xong, cả người đã bay ra ngoài, một tiếng bịch vang lên, cả người lăn từ trên tường xuống, té trên mặt đất, không ngừng nôn mửa.

- Ai ?

- Rầm rầm rầm!

Liên tiếp vài âm thanh tương tự vang lên, toàn bộ những người này đều bay ra ngoài, tất cả đàn ông đều nằm trên mặt đất, miệng không ngừng kêu gào thống khổ, bọn họ khỏe hơn đám bảo vệ, ít nhất cũng không bị hôn mê.

Trương Dương cởi áo trên người ra, trùm lên người cô gái kia.

Cô gái này chính là Uyển Ánh, Trương Dương kiểm tra mạch trên tay cô ấy, lập tức thả lỏng người.

Uyển Ánh đang hôn mê, nhưng là bị người ta hạ thuốc, ngoài ra cũng không sao, trên người cô ấy đều ổn, bọn lưu manh này bắt cô ấy về đây cũng chưa xâm hại gì đến cô ấy, ngược lại đang ngồi chơi uống rượu.

Người nào thắng thì có thể cởi bớt một y phục trên người cô.

Đây là suy đoán trước mắt của Trương Dương, vẫn may là hắn tới sớm, nếu muộn một bước, cho dù Uyển Ánh không bị xâm phạm nhưng cũng bị cởi sạch quần áo trên người.

Không để ý tới những người đang nằm kêu rên dưới mặt đất, Trương Dương lập tức lấy điện thoại gọi vào một dãy số.

- Tôi là Trương Dương, tôi cần Âu Dương Hiên nhà các người lập tức cho tôi một lời giải thích!

Nói xong câu này, Trương Dương trực tiếp cúp điện thoại, cú điện thoại này hắn gọi cho Âu Dương thế gia.

Âu Dương Hiên không có trong phòng riêng này, đây là nguyên nhân khiến hắn gọi điện thoại, nếu như Âu Dương Hiên có ở đây, sau khi dạy dỗ bọn chúng, hắn sẽ trực tiếp giết Âu Dương gia tộc.

Buổi sáng còn tìm hắn kết minh, buổi tối lại tới xâm hại em họ hắn, cho dù Âu Dương gia tộc là nội kình thế gia, Trương Dương cũng sẽ không tha cho bọn chúng.

Bây giờ Trương Dương đã là Đại viên mãn, một nội công thế gia không có đại viên mãn, căn bản không thể ngăn cản được lửa giận của Đại viên mãn.

Uyển Ánh bị bỏ thuốc mê, bây giờ vẫn đang ngủ, Trương Dương cũng không làm cô tỉnh lại, lúc này khiến cô tỉnh chẳng bằng cứ để cô ngủ.

Sau khi gọi điện thoại, Trương Dương ngồi trực tiếp lên ghế sô pha, cửa vẫn mở, vừa vặn có một người phục vụ đến cửa, thò đầu vào bên trong, nhìn thấy mọi thứ bên trong, anh ta liền sững sờ khoảng chừng nửa phút, lúc này mới kinh hoàng kêu lên một tiếng, vội vàng chạy ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.