Thần Y Thánh Thủ

Chương 881: Chương 881: Một trăm triệu, chỉ nhiều không ít




Ngoại trừ Quách Dũng, trong đại sảnh bệnh viện rất nhiều người đều đang nhìn Hồ Đào.

Những người này phần lớn đều là vô tình đi ngang qua, vào thăm bệnh nhân, bọn họ không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tuy nhiên, có náo nhiệt thì tụ tập lại xem là bản tính của người trong nước, ngoại trừ số ít người nhát gát ra, rất nhiều người đều ở lại.

Lúc này họ cũng đang nhìn Hồ Đào.

Mặc dù bọn họ không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng nghe một hồi, cũng biết được đại khái, đặc biệt là Lưu Sảnh Sảnh lớn tiếng càng khiến họ hiểu rõ rất nhiều.

Hồ Đào ngẩng đầu, lại liếc nhìn Lưu Sảnh Sảnh một cái.

Cái liếc mắt này còn mang theo sự chán ghét, anh ta không biết trước khi anh ta đến đã xảy ra chuyện gì, nhưng theo lời của Tiêu Tiểu và Mễ Tuyết, anh ta cũng đoán được đại khái.

Người phụ nữ này, không chỉ có thành kiến rất lớn với Trương Dương, mà còn vu cáo hãm hại Tiêu Tiểu, điểm này càng khiến anh ta không thể chấp nhận.

Hồ Đào vừa muốn tiếp tục mở miệng, Tô Kỳ Phong vẫn luôn bên cạnh Lưu Sảnh Sảnh đột nhiên bỏ lại bạn gái, trực tiếp đi tới trước mặt Hồ Đào, trên mặt còn mang theo điểm bối rối.

- Hồ chủ quan, anh đừng giận, Sảnh Sảnh cô ấy không có ý này!

Tô Kỳ Phong lúc này quả thật có chút luống cuống, anh ta không ngờ lời nói của Lưu Sảnh Sảnh lại khiến Hồ Đào có phản ứng lớn như vậy.

Nếu biết trước, anh ta sẽ không gật đầu, tán thành tất cả mọi việc bạn gái làm, phải biết rằng anh ta chỉ là đơn giản ký tên vào hiệp nghị, cũng chỉ mới lấy được năm vạn tiền đặt cọc, khoảng cách cho anh ta trên trăm vạn vẫn còn rất xa.

Sau khi biết tất cả, anh ta còn muốn Hồ Đào giúp anh ta tiếp tục thương lượng với công ty đầu tư kia.

- Cô ta không phải ý này, là có ý gì?

Hồ Đào thản nhiên liếc nhìn Tô Kỳ Phong một cái, khiến trong lòng Tô Kỳ Phong rơi lộp bộp một cái.

Lúc trước hai người từng nói chuyện với nhau, Hồ Đào cũng không che dấu biểu đạt tán thưởng Tô Kỳ Phong, cũng chính bởi vậy, Hồ Đào mới đem phần mềm trang web của anh ta giới thiệu cho ông chủ của anh ta, và thông qua ông chủ của anh ta cho mình tranh thủ nhận được một cơ hội đầu tư mạo hiểm.

Cơ hội này khó khăn bao nhiêu, Tô Kỳ Phong vô cùng hiểu.

Lúc trước anh ta đã từng mang phần mềm của mình và trang web của mình đi tìm nhà đầu tư, bây giờ rất nhiều công ty đầu tư đều xem trọng inte tương lai, nhưng những công ty đầu tư này cũng không phải là tùy tiện có thể đầu tư, nếu họ không nhìn thấy hy vọng, căn bản sẽ không tung tiền ra.

Lúc trước, anh ta đã từng tìm qua ba công ty đầu tư, chỉ có một công ty hứng thú đối với trang web của anh ta, nhưng điều kiện cho anh ta quá hà khắc, nếu nhận lời, tương lai chỉ có thể là một người làm công, điều này khiến anh ta không thể chấp nhận.

Cũng chỉ có công ty Hồ Đào, cùng với sự giúp đỡ của Hồ Đào đã giới thiệu công ty đầu tư cho anh ta, còn làm cho anh hài lòng và thích đầu tư, nếu như anh ta gia nhập công ty Hồ Đào, chẳng khác nào là cổ phần kỹ thuật, so với làm thuê là hoàn toàn khác nhau.

Cũng có thể nói, vận mệnh của anh ta có thể thay đổi hay không, hoàn toàn phải trông vào cơ hội này.

- Hồ chủ quản, Sảnh Sảnh thật sự không có ý này, cô ấy chỉ là trong này có một thực tập sinh tên là Trương Dương ức hiếp cô ấy, cho nên tôi mới cùng cô ấy đến đây, chúng tôi thật sự không có ý gì khác!

Tô Kỳ Phong cấp bách, cuống quít giải thích, Hồ Đào không phải hoàn toàn có thể quyết định vận mạng của anh ta, nhưng ít nhất trong tay Hồ Đào có chìa khóa mở ra cánh cửa của công ty đầu tư kia, lần này anh ta tuyệt đối không thể đắc tội với Hồ Đào.

- Trương Dương ức hiếp cô?

Thanh âm của Hồ Đào có chút sắc nhọn, trực tiếp hỏi ngược lại một câu.

Tô Kỳ Phong lúc này cũng không biết vì sao Hồ Đào lại phản ứng mạnh như vậy, chỉ gật đầu theo bản năng.

- Kỳ Phong, tuy rằng tôi không biết cô ta rốt cuộc là người như thế nào, nhưng tôi rất rõ ràng, Trương Dương tuyệt đối không thể nhìn trúng cô ấy, càng không thể nào đi ức hiếp cô ta!

Hồ Đào cười nhạo một tiếng, nhìn Lưu Sảnh Sảnh nhẹ nhàng lắc đầu.

Lưu Sảnh Sảnh có vài phần sắc đẹp, nhưng cũng chỉ là vài phần mà thôi, đừng nói không thể sánh bằng Mễ Tuyết, trong mắt Hồ Đào ngay cả Tiêu Tiểu cũng còn thua kém.

Công việc về sau, thời gian ở trường học của Hồ Đào ít đi rất nhiều, nhưng không có nghĩa là anh ta không biết tình hình Trương Dương ở trường học.

Sau khi Trương Dương rời khỏi hội sinh viên, tên tuổi của hắn không có bất kỳ giảm sút nào, đặc biệt là mấy hạng mục đề tài hắn chủ trì, đã mang lại vinh dự rất lớn cho trường học, cũng đem tên tuổi của Trương Dương đẩy cao lên một bậc.

Lúc trước khi Hồ Đào trở về trường học, không chỉ một lần nghe nói, trong trường học cô nào, mỹ nữ nào có ý tứ với Trương Dương, thậm chí có một số mỹ nữ còn chủ động đưa thư tình, yêu thương nhung nhớ.

Tuy nhiên tất cả những việc này, đều bị Trương Dương cự tuyệt.

Những việc này quả thực đã từng xảy ra, Trương Dương lại đẹp trai, bởi vì là người tu luyện nội công, trên cơ thể hắn mang theo một mùi hương rất nam tính, càng thêm hấp dẫn người khác.

Lái xe Benz trị giá hai triệu, lại chủ trì hạng mục đáng xem nhất, ngay cả lãnh đạo trường học cũng đều phải nhìn sắc mặc của hắn.

Sinh viên như vậy, trong trường tuyệt đối là Bạch Mã Vương bán chạy nhất, nếu không phải rất nhiều người đều biết hắn và Mễ Tuyết có quan hệ, người chủ động theo đuổi hắn sẽ càng nhiều.

Ngay cả như vậy, trong trường học Trương Dương cũng nhận được không dưới một trăm bức thư tình, thổ lộ trước mặt, nữ sinh nguyện cùng hắn ở chung một chỗ không dưới mười người, hơn nữa rất nhiều đều là hoa khôi của lớp, hoa khôi của cấp bậc mỹ nữ.

Căn cứ theo hiểu biết của Hồ Đào, những cô gái kia trước giờ đều không có được hồi âm của Trương Dương, càng không cần phải nói đến Lưu Sảnh Sảnh này, chỉ là cô gái có chút nhan sắc mà thôi.

- Là thật đấy, tên Trương Dương kia rất đáng ghét, có quan hệ với cô gái khác, còn giằng co với Lưu Sảnh Sảnh, hôm nay tôi đến là để giúp Sảnh Sảnh giáo huấn tên này!

Tô Kỳ Phong dường như không cảm giác được khinh thường của Hồ Đào, vẫn giải thích như cũ ở kia, lúc này Lưu Sảnh Sảnh cũng đi lại, gật đầu theo.

Cô không biết Hồ Đào là ai, nhưng thấy thái độ của Tô Kỳ Phong thì cũng hiểu được, người này tuyệt đối rất quan trọng.

- Đủ rồi!

Hồ Đào đột nhiên quát một tiếng, dùng sức lắc đầu, vừa lắc đầu vừa than thở.

Tô Kỳ Phong thật sự có điểm tài hoa, anh ta làm phần mềm cũng tốt, vừa vặn hợp với khẩu vị của công ty họ, lúc trước Hồ Đào cũng vì nghĩ đến quan hệ không đến nỗi nào của hai người, nên muốn lôi kéo anh ta.

Nói thật, phần mềm của anh ta cũng chỉ là hợp khẩu vị công ty họ, trang web cũng chỉ là có chút hy vọng, nếu không phải mấy ngày này bản thân luôn phải chạy khắp nơi giúp anh ta, thì đầu tư mạo hiểm này cũng không chắc chắn là có được.

Chỉ là Hồ Đào thật không ngờ, Tô Kỳ Phong lại có thành kiến sâu sắc đối với Trương Dương như vậy, thậm chí đến cả bệnh viện tìm Trương Dương gây phiền toái.

Tô Kỳ Phong cũng thuộc loại thư sinh ngốc nghếch, tận đến bây giờ cũng chưa phát hiện thái độ của Hồ Đào với Trương Dương rất không bình thường, cho nên lúc này vẫn đả kích đi đả kích lại Trương Dương với Hồ Đào.

- Kỳ Phong, anh ta rốt cuộc là ai?

Lưu Sảnh Sảnh cuối cùng cũng phản ứng lại, kéo Tô Kỳ Phong lại, nhỏ giọng hỏi một câu.

- Hồ chủ quản, chính là người xem phần mềm của anh, là công ty của anh ấy muốn mua lại phần mềm của anh, còn có, đầu tư trang web của anh, cũng là Hồ chủ quản chỉ đường cho anh!

Tô Kỳ Phong nhỏ giọng nói, chỉ là ngữ khí thoáng có chút khổ sở.

Lưu Sảnh Sảnh thì sững sờ tại đó, cô ta đối với sự nghiệp của Tô Kỳ Phong cũng không phải đặc biệt hiểu biết, nhưng cũng biết bởi vì có người yêu thích mạng của anh ấy, đồng ý mua phần mềm của anh ấy, đầu tư trang web cho anh ấy, mới cho anh ấy hy vọng rất lớn này.

Không có những thứ này Tô Kỳ Phong chỉ là một anh chàng nghèo, và lúc trước người nghèo cô chưa bao giờ để vào mắt.

Lúc này cô ta cũng hiểu được vì sao Tô Kỳ Phong luôn giữ thái độ tốt như vậy với người thanh niên này, mà có thể nói, người này nắm giữ một nửa vận mạng của Tô Kỳ Phong, rõ ràng lại là đứng về phía Trương Dương.

Lúc này Lưu Sảnh Sảnh cũng có chút mơ hồ.

Hồ Đào nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt đáng tiếc.

Hồ Đào quả thật xem trọng Tô Kỳ Phong, đây cũng là nguyên nhân anh ta dùng điều kiện của mình để trợ giúp Tô Kỳ Phong, đáng tiếc lần này Hồ Đào không còn ý nghĩ như lúc trước nữa.

Anh ta rất rõ ràng, bất kể là vì sao, vì ai, Tô Kỳ Phong đắc tội với Trương Dương, cũng giống như đắc tội với Hồ Đào.

Tính tình ông chủ của nhà mình anh ta vô cùng hiểu rõ, cũng vô cùng hiểu thái độ của anh ta đối với Trương Dương.

Lắc đầu, trong lòng tuy có chút đáng tiếc, Hồ Đào vẫn là lấy điện thoại ra, đi đến một góc gọi điện thoại.

Điện thoại là công ty mua cho anh, từ điểm này cũng có thể nhìn ra công ty coi trọng anh ta như thế nào, bất luận là anh ta tán thưởng Tô Kỳ Phong bao nhiêu, hoặc là quan hệ bạn học của họ tốt thế nào, chuyện lần này anh cũng khó có thể giấu diếm.

- Hồ, Hồ tiên sinh, vừa nãy anh nói, khi Trương Dương đi học liền kiếm được hai ngàn vạn, vậy anh ấy bây giờ thì sao?

Đợi Hồ Đào gọi điện thoại xong quay lại, một y tá trực ban đột nhiên lên tiếng hỏi, cô y tá trực ban này mắt còn tròn xoe, vẻ mặt rất tò mò.

Trên thực tế, vấn đề cô hỏi là Quách Dũng vụng trộm ra hiệu cô đi hỏi, Hồ Đào mới nói một chút cũng không nói tiếp nữa, thực khiến Quách Dũng ngứa ngáy trong lòng, hiện tại Quách Dũng rất muốn biết, Trương Dương rốt cuộc có của cải như thế nào.

Nhìn cô y tá trực ban kia, Hồ Đào mỉm cười, cười rạng rỡ hơn rất nhiều.

Đây là bạn của Tiêu Tiểu, lúc trước vẫn luôn nói hộ Tiêu Tiểu, điểm này Hồ Đào vô cùng rõ ràng.

- Kỳ thật tôi cũng không biết nhiều, tôi chỉ nghe nói, lần trước sau khi Trương Dương kiếm được hai ngàn vạn, lại chữa bệnh cho người ta được mấy ngàn vạn, còn mở Phỉ Thúy kiếm được mấy ngàn vạn, ngoài ra còn có đầu tư khác, cụ thể Trương Dương có bao nhiêu tiền tôi cũng không biết, nhưng ít nhất cũng phải có trên một trăm triệu, hơn nữa đều là tự bản thân kiếm được!

Hồ Đào chầm chậm nói, cô y tá trực ban kia lại há to miệng lần nữa.

Một trăm triệu, còn là tự mình kiếm được, chỉ riêng con số một trăm triệu đã khiến đầu óc cô mê muội, càng không dám tưởng tượng tuổi tác của cô với Trương Dương cũng không kém nhiều lắm, rốt cuộc làm sao có thể dựa vào bản thân mà kiếm được nhiều tiền như vậy.

- Một trăm triệu, chỉ nhiều không ít, tôi đây cũng là hiểu rõ!

Hồ Đào lại giơ một ngón tay ra, khẳng định một câu, mà Mễ Tuyết ở bên cạnh, khóe miệng cũng thoáng mỉm cười.

Một trăm triệu, quả thực Trương Dương có, tuy nhiên không chỉ có chừng này, những cái khác không nói, chỉ riêng cổ phần khách sạn cũng có giá trị lên đến mấy cái trăm triệu, càng không cần nói đến của cải trước kia giành được từ Hô Diên gia.

Nếu Trương Dương thật sự cần tiền, vung ra một ít linh dược, các loại dược vật Trú Nhan Đan, cho dù là một tỷ, mười tỷ cũng có người mua, chỉ là trước nay Trương Dương chưa từng có ý nghĩa kiếm tiền như vậy, cho đến nay, Trương Dương chỉ cần đủ tiền dùng là được rồi, chưa từng nghĩ muốn có nhiều của cải hơn nữa.

Những thứ tiền vàng của cải kia đối với Trương Dương chỉ là con số

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.