Thần Y Thánh Thủ

Chương 129: Chương 129: Người nổi tiếng nhất Tam viện




Cuộc họp kết thúc nhanh chóng.

Kết quả cuối cùng nằm ngoài dự kiến của Chu Chí Tường, trước đây ông ấy chưa từng nghĩ sẽ để Trương Dương đến khoa sản, có điều vấn đề ở đó thực sự cũng cần giải quyết rồi, để Trương Dương ra tay xem có hiệu quả gì không.

- Trưởng khoa Vương, lại là anh nhanh chân đi trước một bước!

Vừa bước ra khỏi cửa, Ngô Hữu Đạo cười và nói với Vương Quốc Hải một câu, ông cũng không ngờ rằng ở bệnh viện Trương Dương lại được yêu mến như thế.

Nếu biết sớm, ông đã hành động sớm hơn, ít nhất cũng phải thương lượng với Trương Dương một chút, nếu hắn đồng ý, ông ta lại cố gắng thì khả năng Trương Dương về khoa Trung y là rất lớn.

Dù sao Trương Dương cũng xuất thân từ khoa Đông y.

-Ông Ngô, ai mà không biết phát hiện ra Trương Dương là công lao của ông, sau này vẫn mong ông chiếu cố nhiều hơn!

Giành lấy Trương Dương từ tay bao nhiêu người, Vương Quốc Hải vô cùng vui mừng, nói chuyện với Ngô Hữu Đạo ông ấy cũng vô cùng khách sáo.

Ông ấy nói không sai, Trương Dương có thể vào Tam viện, phần lớn công lao thuộc về Ngô Hữu Đạo, ông ấy cũng giúp đỡ nhưng so với Ngô Hữu Đạo thì còn kém xa.

Chính Ngô Hữu Đạo ra sức gạt bỏ lời khuyên can của mọi người, kiên quyết mời cho được Trương Dương.

- Trương Dương là một hạt giống tốt, ở chỗ các anh không được để cậu ấy bị thiệt thòi, đừng sai khiến cậu ấy như thực tập sinh đấy nhé!

Ngô Hữu Đạo gật đầu, trong lòng ông có chút chua xót, nhưng chuyện đã rồi, kết quả này chỉ có thể chấp nhận mà thôi.

- Điều này thì ông yên tâm, tài năng của cậu ấy không phải là tôi không biết!

Vương Quốc Hải nhếch miệng cười, cũng không nói nhiều với Ngô Hữu Đạo, liền rời đi.

Gía trị của Trương Dương, ông ta hiểu rất rõ, lần này xem như nhặt được ngọc bảo rồi, không nói đến Trương Dương là nhân tài mà bệnh viện phải bỏ ra hơn hai trăm ngàn mới mời về được, chỉ nguyên việc Trương Dương về khoa phụ sản thì lợi ích mang lại cũng không nhỏ.

Có Trương Dương ở đó, thì viện trưởng Chu cũng sẽ thiên về khoa phụ sản, về sau cần sự ủng hộ thì cũng dễ dàng hơn.

Ở cách đo không xa, Chu Chí Tường đang nhìn về phía hai người họ, khẽ thở dài.

Việc Trương Dương về khoa phụ sản Chu Chí Tường cũng chưa từng nghĩ đến, có một điều ông ấy có thể khẳng định, cho dù Ngô Hữu Đạo có cố gắng như thế nào đi nữa, ông ấy cũng sẽ không phân Trương Dương vào khoa Trung y, sức ảnh hưởng của Trung y dù sao cũng không thể so sánh được với Tây y, hơn nữa khoa Trung y đã có Ngô Hữu Đạo rồi.

Ông ấy không thể để hai bác sỹ nổi tiếng nhất được mời về cũng ở một khoa, việc này đối với quản lý bệnh viện cũng không tốt.

Cho nên ông ấy mới đặc biệt sắp xếp cuộc họp này, thông qua phương thức mở cuộc họp để quyết định hướng đi của Trương Dương, cũng là để Ngô Hữu Đạo nếu có ý kiến cũng không thể nói gì được.

-Trưởng khoa Vương, vừa nãy Trương Dương tìm anh, tôi nói với cậu ấy là anh đang đi họp!

Vừa về tời văn phòng, bác sĩ trực liền báo cáo với Vương Quốc Hải.

- Trương Dương cũng ở đây, đúng rồi, người nhà bạn học của cậu ấy đang nằm viện, có lẽ cậu ấy đến thăm bạn!

Vương Quốc Hải vỗ đầu một cái, để đồ xuống rồi chạy ngay ra ngoài.

Trương Dương ở đây thì quá tốt rồi, ông ta không cần gọi điện thông báo, nhân tiện Trương Dương ở đây thì nói luôn, sau này hắn có thể trực tiếp đến khoa phụ sản làm việc.

Còn sắp xếp thời gian làm việc mỗi tuần đều do Trương Dương tự quyết định, hắn ngoài thân phận là một thực tập sinh ra, tất cả những đãi ngộ khác đều là tốt nhất, đây cũng là thuận lợi lớn nhất mà Vương Quốc Hải đã dành cho hắn.

Nhìn thấy Vương Quốc Hải vộ vàng rời đi, bác sĩ trực lại khẽ lắc đầu.

Ở Tam viện nếu nói đến ai nổi tiếng nhất thì đó khôn phải là viện trưởng, cũng không phải trưởng khoa của họ, mà là Trương Dương, thực tập sinh chưa là bác sĩ chính thức.

Tin đồn về Trương Dương ở tam viện có rất nhiều rất nhiều, đều nói tất cả các lãnh đạo trong bệnh viện đều rất coi trọng hắn, bây giờ thì bác sĩ này hiểu rằng đó là sự thật, nhìn biểu hiện của Vương Quốc Hải là biết.

Phòng bệnh của mẹ Nam Nam còn do chính Vương Quốc Hải sắp xếp, ông ta rất nhanh đã tìm đến nơi.

Có rất nhiều người trong phòng bệnh, Trương Dương và tất cả bọn họ vẫn chưa đi, vẫn ngồi đó nghe Hồ Hâm kể chuyện ở trường mấy năm nay, lúc kể chuyện Hồ Hâm rất khoa trương, làm cho mẹ Nam Nam cười suốt.

Những chuyện mà cậu ta kể đa phần là tất cả mọi người cùng trải qua.

Nhưng đó là chuyện “Trương Dương” của trước kia, bây giờ nghe lại Trương Dương có một cảm giác không nói lên lời, hình như bản thân hắn đã từng trải qua những chuyện này, nhưng những chuyện này lại như chuyện trong giấc mơ, có chút hư hư ảo ảo không thực tế.

-Bác sĩ Vương ông đến rồi à!

Nam Nam ngồi đối diện với cửa chính nên là người đầu tiên nhìn thấy Vương Quốc Hải.

- Tôi rảnh rỗi đến xem sao, thấy mọi người sôi nổi quá!

Vương Quốc Hải bước vào, cười ha hả nói, mẹ Nam Nam cũng vội vàng đứng dậy chào hỏi, bà ấy biết đây là trưởng khoa bệnh viện, một người rất giỏi, không có ông ta bà ấy cũng không thể nhận được sự chăm sóc tận tình như vậy.

- Chúng tôi rảnh rỗi nên mấy người bạn học ngồi đây nói chuyện!

Trương Dương cười nói, rồi đứng dậy, sau đó quay đầu lại nói nhỏ:

-Dì Phương, cháu ra ngoài một chút, Hồ Hâm, cậu ở đây tiếp tục kể chuyện cho dì ấy nhé!

Mẹ của Nam Nam họ Phương, tên là Phương Vân, từ nãy đến giờ ở đây mọi người đều thân quen rồi, mấy người họ đều gọi dì Phương.

Trương Dương lúc đầu vẫn có chút ngượng nghịu, giờ thì cũng tự nhiên rồi, hơn nữa hiện tại hắn mới ngoài hai mươi, vẫn còn là một sinh viên, gọi mẹ bạn là dì là rất bình thường.

Nói xong câu đó, Trương Dương đi cùng Vương Quốc Hải ra khỏi phòng bệnh.

- Trương Dương, đi, cùng tôi đến văn phòng!

Văn phòng của khoa phụ sản cách phòng bệnh không xa, vừa đến văn phòng, Vương Quốc Hải liền nhiệt tình mời Trương Dương ngồi xuống, và tự tay rót trà mời Trương Dương.

Thái độ của ông ta làm Trương Dương có chút không hiểu, hình như hôm nay Vương Quốc Hải không giống như mọi khi, lúc chiều đến sắp xếp cho mẹ Nam Nam, Vương Quốc Hải cũng không giống thế này, hay ít nhất cũng không nhiệt tình như vậy.

- Khoa sản của Tam viện chúng ta rất nổi tiếng tại thành phố Trường Kinh này, cũng là một trong những khoa quan trọng nhất của bệnh viên, khoa chúng ta có hơn bốn mươi bác sĩ chính thức, và một đội ngũ y tá!

Vừa ngồi xuống, Vương Quốc Hải liền hào hứng giới thiệu, trong mắt ông ta, Trương Dương đã là người một nhà.

Trương Dương nhíu mày, nói nhỏ:

- Chủ nhiệm Vương, tôi và ông nói chuyện này để làm gì, tôi chỉ muốn biết, cụ thể sắp xếp phẫu thuật cho mẹ bạn tôi như thế nào!

- Phẫu thuật?

Vương Quốc Hải hơi giật mình, lập tức cười nói:

- Việc phẫu thuật thì cậu yên tâm, tôi sẽ đích thân sắp xếp thỏa đáng, đúng rồi, tôi lại quên không nói với cậu, cậu đã được bệnh viện sắp xếp thực tập tại khoa chứng tôi, sau này chúng ta là đồng nghiệp rồi!

Lúc nói Vương Quốc Hải cười rạng rỡ, bao nhiêu khoa đang muốn giành lấy Trương Dương, ông ta có thể giành được thật không dễ dàng.

-Ông nói gì, tôi thực tập tại đây?

Trương Dương đột nhiên kêu lên một tiếng, ở đây là ở đâu hắn đương nhiên rất rõ, khoa phụ sản, hắn cũng không thể ngờ, bệnh viện lại điều hắn vào khoa phụ sản.

Từ trước tới nay, Trương Dương luôn nghĩ hắn nhất định sẽ ở khoa Trung y của Tam viện, bởi vì hắn là một bác sĩ Trung y.

Cho dù là khoa nội, hay khoa ngoại, nhưng hắn chưa từng nghĩ đến phải vào khoa sản, mặc dù đối với khoa sản hắn cũng có trình độ rất cao nhưng điều đó không có nghĩa hắn thích nơi này.

- Đúng, Trương Dương, cậu đừng kích động, cậu là một nhân tài hiếm có, ở đây không có ai đối xử với cậu như một thực tập sinh đâu!

Vương Quốc Hải vội vàng gật đầu, ông ta tưởng rằng Trương Dương đang căng thẳng, vội vàng an ủi hắn một câu, nói thế nào đi nữa, Trương Dương cũng chưa có kinh nghiệm làm việc tại bệnh viên, hiện nay vẫn là thực tập sinh.

Đương nhiên, đó chỉ là kiếp này, kiếp trước, Trương Dương có vị trí đến Vương Quốc Hải cũng phải ước mơ, vào bệnh viện không có chút căng thẳng nào.

- Tôi, tôi không phải có ý này, tại sao lại để tôi đến đây?

Trương Dương cười nhăn nhó, hắn không kì thị bất cứ bệnh nhân nào, nhưng dù sao hắn cũng là một người đàn ông, làm việc ở khoa phụ sản, cảm giác cứ kì kì.

- Trương Dương, cậu là tài năng nổi bật nhất bệnh viện hiện nay, nhưng chỉ có thể là khoa phụ sản, cậu đến đây là điều đương nhiên!

Vương Quốc Hải cười, những lời nói trong cuộc họp tự nhiên anh ta không thể giải thích với Trương Dương, chỉ tạm lấy một lí do.

Trương Dương nghĩ một chút, rồi lại lắc đầu, điều Vương Quốc Hải nói lại là sự thật, người con gái đầu tiên mà hắn cứu bị bệnh phụ khoa, không ngờ vì điều này mà hắn vào khoa phụ sản.

Mặc dù ở đây còn phân khoa phụ khoa và khoa sản, nhưng hắn nhất định sẽ không vào khoa sản, có điều hắn vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Có điều ở thời điểm này Trương Dương cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉ trách bản thân lúc đầu kí hợp đồng không nói rõ ràng, đã kí hợp đồng rồi, bệnh viện sắp xếp công việc hắn phải chấp hành.

Làm người phải giữ chữ tín, đây cũng là một điểm trong giữ chữ tín.

- Trương Dương cậu yên tâm, cậu sẽ không ở đây lâu đâu, có cơ hội cậu có thể đến khoa nội!

Vương Quốc Hải khẽ ho một tiếng, đây là điều ông ta đã dự liệu trước, Trương Dương có chút rối rắm với khoa phụ sản này.

- Vậy thì được, khi nào bắt đầu đi làm ở đây!

Trương Dương vẻ mặt khổ sở, cuối cùng cũng gật đầu.

Còn có thể điều chỉnh, đây là việc tốt, nếu Vương Quốc Hải không nói, hắn cũng sẽ đi tìm Chu Chí Tường đòi điều chuyển, hắn sẽ làm theo sự sắp xếp của bệnh viện, nhưng cũng phải bày tò chủ kiến của mình.

Chỉ là Vương QuốcHải đã nói như vậy, giao tình của hắn và Vương Quốc Hải coi như cũng không tệ, còn việc của mẹ Nam Nam còn nợ người ta một ân tình, lúc này hắn cũng ngại nói ra việc điều chuyển, đành phải làm ở đây một thời gian.

- Thời gian đi làm cậu tự sắp xếp, sau đó báo lại với tôi một tiếng là được, còn nữa, cậu là thực tập sinh, thông thường sẽ không có văn phòng riêng, chỉ có thể sắp xếp cùng với người khác, cậu xem có được không?

Vương Quốc Hải chầm chậm nói, bây giờ ông ta muốn ổn định cho Trương Dương trước, việc bệnh nhân kia, không thích hợp để nói ra lúc này.

- Cũng được, tôi không quan trọng, sau này tôi sẽ đến làm vào chiều thứ tư và sáng thứ sáu!

Trương Dương nghĩ một lát, sau đó gật đầu

Chiều thứ tư bài học ít nhất, không đi cũng được, quá lắm thì xin nghỉ, thứ sáu thì không đi học, nhân tiện bỏ ra nửa ngày đến.

- Không vấn đề, thứ tư, vậy thứ tư tuần này bắt đầu, khi đến cậu trực tiếp tìm tôi, sau đó tôi sẽ sắp xếp cụ thể!

Vương Quốc Hải lập tức gật đầu, trong lòng nghĩ đến bác sĩ phụ trách hai bệnh nhân hiện nay.

Đợi lúc Trương Dương đi làm, sắp xếp họ lại với nhau, sau đó cùng đi thăm bệnh nhân, để Trương Dương phát hiện ra sự có mặt của họ, đến lúc đó bản thân ông ta sẽ đi cùng, cũng để đề nghị Trương Dương có thể ra tay giúp đỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.