Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 307: Chương 307




Triệu Khương Lan trừng mắt nhìn Mộ Dung Bắc Hải: “Muội mạn phép không muốn chữa khỏi cho huynh, để huynh nhớ thật lâu, xem lần sau còn muốn dùng tay không cản lại đao không! Vương gia đương triều lại không biết bảo vệ mình như thế, tay không cản đao, huynh nghĩ thế nào vậy!“.

Mộ Dung Bắc Hải nhìn nàng, ánh mắt khoan thứ ôn hòa, giống như đang bao dung một tiểu hài tử cáu kỉnh.

Triệu Khương Lan cũng biết không thể nổi giận với hắn, chỉ là nàng phẫn nộ trong lòng.

Giận chính mình, lại càng giận phu phụ nhà họ Liên.

Vì giận dỗi nên ngay cả cửa hàng nàng cũng lười dọn dẹp, sải bước trở về vương phủ.

Vừa rồi, Lâm Gia Uyển có lưu lại một túi bạc, cái gì bị đập thì mua lại là được.

Kết quả lại vừa hay, khi vừa bước vào cổng lớn của vương phủ, Chu Khiết đã đưa tới một tấm thiệp.

“Vương phi, buổi trưa, không lâu sau khi người vừa xuất phủ, nhà họ Liên phải người đưa thiệp mời qua, nói là mời người ba ngày sau tham gia hoa trà yến. Thuộc hạ thay người thu thiệp mời, chỉ nói là người không ở trong phủ, không quyết định thay người được.”

Triệu Khương Lan lúc này nghe được hai chữ “nhà họ Liên” liền phiền long.

“Nhà họ Liên? Nhà bọn họ hơn mười người, không ít người đã đi ra ở riêng, hiện giờ đương gia là ai?”

“Là Liên Khuê Nghiêm, Ngu bộ Lang trung là người đứng đầu trong nhà“.

Triệu Khương Lan quay đầu nhìn Mộ Dung Bắc Hải: “Ngu bộ Lang trung? Là ai?”.

Mộ Dung Bắc Hải day nhẹ mi tâm: “Là người vừa mới đánh nhau với muội“.

Nàng một mực gọi người kia là Liên công tử, ngay cả tên họ cùng chức quan của đối phương cũng không rõ

. Lúc này nghe nói người mình căm ghét nhất vậy mà lại tới cửa đưa thiệp mời, nhất thời cười lạnh một tiếng: “Hoa trà yến, là làm gì?”

Chu Khiết hơi kinh ngạc nhìn nàng một cái, dù sao loại yến hội này đã cử hành nhiều năm rồi, hắn thật bất ngờ khi Triệu Khương Lan không biết.

“Hồi bẩm Vương phi, hoa trà yến là yến hội thiết lập chuyên dành cho nữ quyến trong kinh, hàng năm đều để các thế gia tương đối có thể diện thay phiên tổ chức. Năm nay là thiết yến tại nhà Liên đại nhân, có lẽ chủ sự sẽ là Liên phu nhân mới rước vào cửa”

Chu Khiết nói tới chỗ này thì dừng một chút, trong lòng có chút không yên.

Hắn ta quên mất, vị tiên phu nhân kia cũng không phải người lạ, còn suýt chút nữa kết hôn với Sơn vương.

Triệu Khương Lan mất hứng lên tiếng: “Sao không nói tiếp?”

“Hiện giờ là mùa đông, quý nữ trong kinh có thói quen uống trà thơm, ăn bánh hoa, vậy nên họ sẽ mời nữ quyền có cùng sở thích tới uống trà. nói chuyện phiếm“.

Nghe Chu Khiết nói vậy, Triệu Khương Lan cảm thấy rất không thú vị: “Nữ quyền có cùng sở thích? Bổn cung sợ là đại đa số họ, ta đều chưa từng thấy mặt, nói gì đến có cùng sở thích. Mà ngay cả vị phu nhân kia ta cũng chưa từng gặp“.

Tuy là hôm nay đã gặp, nhưng người gặp là “Triệu Minh” mà không phải “Triệu Khương Lan”.

Chu Khiết khó xử nhìn Triệu Khương Lan: “Theo thuộc hạ biết, Liên phu nhân có quan hệ tốt với Trắc phi”

Giờ thì Triệu Khương Lan đã hiểu, Lâm Gia Uyển muốn mời Thẩm Hi Nguyệt, đương nhiên sẽ đưa thiệp tới.

Nhưng Thần Vương phủ không phải chỉ có một nữ quyến là nàng ta, mà còn có Triệu vương phi Khương Lan đây nữa.

Về tình về lý, đều nên phát thiệp mời Triệu Khương Lan. - Nếu như là lúc bình thường, gặp phải loại chuyện như vậy, Triệu Khương Lan không có nửa điểm hứng thú.

Nàng có thể tưởng tượng ra được tràng cảnh phía sau, đơn giản là một đám nữ nhân nhàm chán vây quanh nói lời khách khí.

Thi thố trượng phu, thi thử đồ trang sức, có con thì lại khoe khoang về con.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.