Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 357: Chương 357




Thích phu nhân vội vàng cho người dừng xe: “Này, các ngươi dừng lại trước đã, con đường này sao lại không đúng thế?”

Người đánh xe lại cười một cách dữ tợn, đột nhiên thúc ngựa vài roi. Xe ngựa lập tức chạy càng nhanh hơn!

Thích phu nhân sợ tới nỗi sắc mặt trắng bệch, sau đó lại phát hiện ra, những nhà hoàn đi theo phía sau xe bà đã không thấy bóng dáng đầu nữa. Bà bị người ta bắt cóc sao?

“Ngươi, ngươi là ai? Vì sao lại muốn bắt ta! Ngươi có biết ta là ai không?”.

“Thích phu nhân chê cười rồi, chúng tôi chính vì biết bà là ai cho nên mới đưa bà đi đấy. Muốn trách thì trách con gái bà quá thông minh, làm liên lụy bà phải chịu tội cùng!”

Con gái... Khương Lan? Thích phu nhân sửng sốt.

Vốn dĩ bà còn tưởng là Triệu Đường đắc tội với ai cho nên mới khiến đối phương ra tay.

Người đối phương nhằm vào sao có thể là Triệu Khương Lan chứ? Vậy thì chẳng phải nói Triệu Khương Lan đang gặp nguy hiểm sao! Thần vương phủ.

Chu Khiết đang thương lượng chuyện trồng các loại hoa cho mùa động trong sân cùng với hạ nhân.

Ai ngờ thị vệ lại vội vàng chạy tới: “Quản gia Chu, không hay rồi, xảy ra chuyện rồi”.

Hóa ra là không biết vừa rồi có một mũi tên từ đâu bắn lên tới cổng thần vương phủ.

Mũi tên còn gắn một mảnh vải, trên mảnh vải viết mấy câu.

Nói là Triệu phu nhân mẹ đẻ của vương phi đang ở trong tay kẻ bắt cóc, nếu như vương phi muốn mẫu thân bình an vô sự thì phải một mình đi tới thôn trang để cứu bà ấy.

Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, Chu Khiết nào dám chậm trễ, lập tức đi bẩm báo với Triệu Khương Lan.

Vốn dĩ Triệu Khương Lan đang nghỉ ngơi, đột nhiên lại bị người khác gọi tỉnh dậy.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê nghe được tin dữ, nàng đột nhiên tỉnh táo hoàn toàn.

Nàng miễn cưỡng trấn định lại, ra lệnh cho Dương Khiết: “Đi, bây giờ đi tới nhà họ Triệu hỏi cho rõ ràng, xem xem nương có phải xảy ra chuyện rồi không?”

Nàng vừa dứt lời, bên ngoài lại truyền tới thông báo người nhà họ Triệu tới.

Triệu Khương Lan vội vàng đi ra ngoài. “Vương phi!” Người tới là lão ma ma bên cạnh Thích phu nhân.

“Hôm nay chúng ta cùng phu nhân tới miếu dâng hương, không ngờ nửa đường, xe ngựa của phu nhân lại đột nhiên biến mất. Chúng nô tỳ tìm thế nào cũng không thấy bóng dáng đầu, còn phải người tới miếu tìm, nhưng vẫn không thấy tung tích phu nhân. Triệu đại nhân lúc này vẫn đang phái người truy tìm, nói không chừng còn muốn báo quan”

Triệu Khương Lan nhíu mày, nắm chặt mảnh vải trong tay. Xem ra chuyện viết trên mảnh vải là sự thật. Mẫu thân thật sự bị người ta bắt đi rồi.

Hơn nữa nếu đối phương đã truyền tin tức tới phủ, chứng tỏ nàng nhất định phải đích thân tới.

Là nàng hại Thích phu nhân!

Triệu Khương Lan đành phải trấn an ma ma: “Ngươi quay về nói với phụ thân, chuyện này bản cũng sẽ thương lượng với vương gia, bảo ông ấy trước mắt đừng bao quan, cố gắng áp chế tin tức lại”

Dù sao thì Thích phu nhân cũng là nữ quyến, nếu bị kẻ xấu bắt ra ngoài, sợ là thanh danh sẽ bị tổn hại.

Huống hồ đối phương còn nói, Triệu Khương Lan phải một mình tới đó.

Một khi nàng dẫn theo quá nhiều người tới khiến đối phương không hài lòng, nói không chừng đối phương trong lúc tức giận sẽ lấy mạng Thích phu nhân.

Tiễn người nhà họ Triệu về, Triệu Khương lan lập tức đi tìm Mộ Dung Bắc Uyên thương lượng.

Trước mặt Mộ Dung Bắc Uyên, không biết vì sao, Triệu Khương Lan đột nhiên lại cảm thấy yếu đuối.

Nàng nhịn không được mà đỏ mắt nói: “Vương gia, có lẽ trong lúc vô ý ta đã gây thù chuốc oán với ai, đối phương muốn tìm ta báo thù, cho nên mới làm liên lụy tới nương. Bà ấy là người nhát gan như vậy, chắc chắn đang rất sợ hãi”. Mộ Dung Bắc Uyên thấy dáng vẻ nàng như vậy không tránh khỏi đau lòng.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.