Thằng Hề Của Em

Chương 38: Chương 38: Ngày 2




Em có ngờ đâu cái công cuộc trả nợ nó lại vất vả vậy. Mới sáng sớm chưa kịp ngủ dậy đã thấy điện thoại “cục nợ calling” mà còn trước cả báo thức nữa. Uể oải nghe máy:

- Oài, cái gì gọi sớm thế?

- Gọi ck dậy.

- Vậy thôi hả? Dậy rồi đó. Bye nhá.

- Á, không được tắt.

- Gì nữa thế?

- Thì lát ck qua đưa vk đi ăn sáng cùng nha nha nha nha....

- Vậy thôi hả, dễ ợt... Để lần khác nhá.

- Không đi cùng vk đi mừk. Đi cùng đi vk muốn được ăn sáng cùng ck cơ.

- Ăn cùng hả, qua nhà nấu cho tôi đi là ok. Éo hiểu sao nói thế.

- Vậy qua đón vk đi.

- Xe đâu. Tự sang, nhà ở xyz ý.

- Vâng vk qua liền.

Dậy tập tành tý rồi tắm, xong ra đợi D. Vừa ra đến cổng khu trọ thì thấy D đến, mà vòn đi xe ôm, đồ giở người này.

- Hì ck đợi vk à?

- Không. Ra tập thể dục thôi.

- Hì.

- Bảo sang nấu cho tôi mà?

- Dạ.

- Đây là phở mua ngoài đầu ngõ mà.

- Thì vk không biết nấu nên mua tạm thôi. Hì hì

- Thôi lấy ra bát đi rồi ăn. Bó tay

- Dạ.

Ăn xong quay ra nhìn D vẫn còn gần nguyên bát phở và đang chống cằm nhìn mình. Mặt thì nhìn vui thôi rồi.

- Có chuyện gì vui vậy?

- Hì vk thích lắm. Muốn ngồi ăn sáng cùng ck lâu lắm rồi ý.

- Đồ dở. Ăn nhanh còn đi học.

Ăn xong dọn dẹp rồi chỉnh đốn tác phong xong ra đưa cục nợ kia đi học. Lại lấy con “giấc mơ tàu khựa” ra. Lại như hôm qua, D lại kêu xuông ở chỗ cũ, vào lớp thì vẫn vậy D vào sau một lúc và cư xử bình thường. Còn lại thì cũng lại bị cô em gái Vi vịt hành.

Trưa học về vẫn vậy, vẫn đợi D rất lâu và về sau gần như cả trường. Yêu tôi em khổ vậy có đáng không?

- Mai không cần phải nén lút thế nữa đâu.

- Lén lút gì đâu ck?

- Còn cãi à?

- Không sao đâu ck.

- Không phải có sao hay không sao. Chỉ là không cần như vậy.

- Vk sợ ck ngại thôi.

- Không sao đâu. Chỉ là tôi không muốn làm to chuyện, mà như vậy chỉ khổ D thôi.

- Hì vậy là giờ vk thoải mái luôn hả?

- Tuỳ cô.

Chở D về mà cứ thấy ngồi sau cười mãi. Nhưng liệu nụ cười ấy có còn khi hết một tháng và tôi lại xa em. Yêu tôi chỉ làm khổ em thôi. Thôi thì đành bù đắp vậy.

- Chiều đi chơi với tôi không?

- Hả dạ.

- Chiều, đi chơi với tôi. Đi không?

- Có chứ, vk đi chứ. Hì. Nhìn mặt phởn vler

- Sao vậy, đâu cần phải thế chứ?

- Thì ck rủ đi mà.

- Đến mức vậy cơ à?

- Vâng vk thích lắm ý. Mà sao lại rủ vk vậy?

- Thì có hứng, chiều nhá.

- Dạ.

Về đến cửa nhà D thì cô nàng đã tháo mũ rồi, vừa dừng xe thì xuông đưa mũ luôn, nhân lúc em đang cất lại mũ thì nhón chân hôn trộm em rồi chuồn thẳng. Em chỉ kịpgoij với theo:

- Chiều 3h tôi qua.

- Dạ vâng ạ.

Trưa ăn qua loa rồi đi ngủ. 2h dậy tắm rửa rồi qua đón D. Qua tới nơi thì đã thấy D ngồi đợi ở chiếc ghế đá trước cửa nhà. Vẫn ăn mặc như vậy, vẫn xinh đẹp hút hồn, người con gái như vậy sao lại yêu tôi cơ chứ.

- Ngồi làm gì ở đây thế?

- Thì chờ ck qua rước nè.

- Vậy ngồi lâu chưa.

- Cũng mới à.

- Mới mà hết cả túi hạt này à? Chỉ xuông túi vỏ hạt dưới chân D, chấc vừa ăn vừa ngồi đợi đây mà.

- Thì vk háo hức quá. Ck rủ đi chơi mừk.

- Thì cứ chờ ở trong nhà, tôi qua thì gọi mà.

- Dạ biết rồi. Nhìn như trẻ con yeu vler

- Thôi đi thôi.

- Dạ.

Vào rạp mà cứ lăng xăng như trẻ con kéo em chạy cùng đi mua vé.

- Phim này nha ck. Em chả buồn để ý là cái phim gì luôn.

- Xem gì thì tuỳ, miễn không bị cấu véo và cắn là được rồi

Xem phin éo gì mà Hàn với chả xẻng, em xem được 15' đầu mà đã ngáp ngắn ngáp dài, cố gắng mãi mà chỉ tầm 5' sau đã lăn ra ngủ rồi. Lúc ngủ dậy thì đã là hết phim, thấy D đã ngon lành dựa vai em ngủ, còn em thì dựa đầu D ngủ. Lay D dậy.

- Này dậy nhanh, xem phim thế này hả?

- Thì ck còn ngủ trước vk mà.

- Vậy ai đòi xem phim này?

- Thì vk thích xem, nhưng...

- Nhưng gì?

- Tại sáng dậy sớm, mà lúc trưa có ngủ đâu.

- Ai bảo không ngủ. Giờ là lỗi của ai.

- Thì được đi chơi với ck nên vk không ngủ được. Hì hì

- Rồi, tôi ạ cô. Lần sau ăn ngủ hẳn hoi vào nhá.

- Ck lo cho vk à?

- Thôi đi, cô cứ như thế thì khổ ai nữa?

- Hì hì. Yêu quá cơ.

- Thôi không đùa nữa. Giờ làm gì.

-Thì qua khu vui chơi chơi tiếp.

Vậy làlaij kéo nhau qua khu vui chơi, chơi gì đâu toàn trò trẻ con, lại còn dừng lại tô tượng nữa chứ. Em thì nhuộm luôn con voi thành 7 màu, còn D tô con xìtrum gì ấy, em nghe D nói vậy chứ cũng éo biết nhìn cẩn thận nên đẹp ra phết, toàn xanh với trắng.

Chơi mãi cũng chán mà làm thân trâu ngựa từ sáng tới giờ rồi nên em kêu D về luôn.

- Thôi về nghỉ đi.

- Đi chơi thêm một lúc đi ck.

- Không tôi mệt lắm rồi.

- Đi mà, vẫn còn sớm mà.

- Nhanh không lần sau nghỉ luôn này. Lại lạch bạch lên xe, nhìn dáng đi ngộ ngộ y chang con vịt Vi. Em tý thì phì cười nhưng kệ, giờ cười là bị bắt thóp rồi lại kéo đi thì khổ. Ngồi lên xe, em nhìn qua gương trông mặt xụ ra đến tội, nhưng em đang mệt vler ra, nên vẫn cố giữ vững ý định.

Lại vừa xuống xe bỏ mũ thì định nhón chân cắn trộm má em cái nữa nhưng đâu có dễ, em vừa thấy D định quay người lại thì đưa tay bóp luôn mũi làm cho D la oai oái.

- Á đau. Ck ơi tha cho vk đi mừk.

- Thế đang định làm gì?

- Thì chào ck thôi mừk.

- Vẫn cố cãi, cho vẹo mũi luôn.

- Thì người ta hun mà người yêu người ta thì làm sao, mấy người không thích thì kệ mấy người.

- Á gan nhỉ? Vậy tôi véo mũi người yêu tôi thì mấy người có ý kiến gì không?

- Ck chịu nhận vk là người yêu rồi hả? Ệt, câu này ngu vler, giật mình bỏ tay ra.

- Thì người yêu tôi, còn người tôi yêu khác.

- Xì, vk hiểu khác á.

- Thích khác không? Đưa tay bẹo luôn hai má của D là lắc.

- Hu hu tha cho vk đi mừk. Lần sau vk không dám cãi nữa.

- Biết thế là tốt. Thôi về nghỉ đi.

- Dạ, ck về cẩn thận nhá. Xong vẫn nhón chân hôn trộm em một cái rồi ù té chạy vào nhà.

Về nhà ăn uống tắm rửa xong vừa lăn vào giường ngủ thì có số lạ gọi.

- Lô.

- Alo, anh có phải anh P không ạ?

- Ai ý nhờ? Nghe qua giọng là em biết là D rồi, nhưng thích chơi số lạ với em thì.

- Đoán thử xem?

- À Lan à.

- Gì vậy?

- Yến.

- KHÔNG.

- Quỳnh.

- KHÔNG.

- Thế thì chắc chắn là Ngọc rồi.

- Á không trêu vk nữa mừk, vk D đây.

- Cho chừa, lại còn gọi số lạ à?

- Thì...thì.....

- Thì gì? Giờ này gọi cái gì nữa thế?

- Thì gọi nói chuyện với ck.

- Không ngủ đi, cả ngày nay chưa mệt à?

- Không, có ck bên cạnh làm vk không thấy mệt gì hết á.

- Chị không mệt thì em mệt này, tha cho em đi.

- Đi mừk nói chuyện với vk đi.

- Thế nãy giờ làm gì đây? Thôi ngủ đây ngủ ngon.

- Vâng ck ngủ ngon, mơ về vk nhá.

- Thôi ạ, tôi sợ ác mộng lắm.qu

- Xí. Ngủ ngon.

Vậy là đã qua được 2 ngày, còn hẳn 28 ngày nữa, mà ngày nào cũng mệt vậy thì khổ cái thân tôi. Nhưng hôm nay không cần coffe với thuốc lá mà em vẫn ngủ được, phải chăng D đã xoá bớt giúp em đi phần nào cái kí ức ấy. Hay chỉ là vì một ngày mệt mỏi mà như vậy. Thôi cứ kệ nó thôi, chuyện gì tới thì cũng là tương lai, cái cần quan tâm là thực tại đã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.