CHƯƠNG 41
Chính mắt chứng kiến một hồi sự kiện dán JJ Quản Lăng cảm thấy tam quan của mình gặp đả kích tính vỡ nát.
Hai mắt hiện đen nhìn Bộ Thời Nhận cầm quần rách tung tóe lên, không biết sao lại cứng rắng từ trên thi thể một con tang thi thấy được loại khí chất tao nhã này, toàn bộ mặt của Quản Lăng đều cứng ngắc đến chết lặng.
Cười như không cười quan sát biểu tình của Quản Lăng, Bộ Thời Nhận ôn nhu sờ sờ sau tai Quản Lăng, nhẹ giọng nói: “Được rồi, nhớ rõ đừng tìm người nước ngoài.”
Có chút không hiểu nhìn thần sắc lóe ra đáy mắt Bộ Thời Nhận, Quản Lăng ngốc hồ hồ chớp chớp mắt: “Vì sao?”
Đôi mắt hơi hơi nhíu lại, Bộ Thời Nhận cười khẽ về phía trước đến gần, không thể kiềm chế dọc theo viền tai Quản Lăng tinh mịn liếm lên, thẳng đến trên làn da trắng nõn kia nổi lên đỏ ửng.
Vừa lòng nhìn Quản Lăng xù lông trợn tròn ánh mắt, Bộ Thời Nhận hôn hôn lưu luyến không thôi, cố nén lui từng bước, thanh âm khàn vô cùng: “Cơ thể không quá phù hợp, nhưng em nguyện ý thì cũng có thể, sợ em sẽ chịu không nổi.”
Mặt cứng ngắc nhìn đáy mắt Bộ Thời Nhận hiện lên ám sắc, Quản Lăng nơm nớp lo sợ cuộn mình trong bóng của Bộ Thời Nhận, trên khuôn mặt không chút thay đổi lần đầu xuất hiện thần sắc hoảng sợ.
Hẳn là không phải bộ dáng tui lý giải kia đi, người nước ngoài gì đó, thật ra rất đơn thuần, đúng không QUQ.
Ôn nhu nhéo nhéo vành tai Quản Lăng, Bộ Thời Nhận hiển nhiên biết rõ ràng suy nghĩ trong lòng Quản Lăng, cũng chỉ cong khóe môi lên, vẽ ra nụ cười ý tứ hàm xúc không rõ.
Từ khi nhìn thấy nụ cười này của Bộ Thời Nhận Quản Lăng liền bắt đầu căng thẳng thần kinh, trái tim nháy mắt lại run hai run, sắc mặt trắng xanh trắng xanh nhìn Bộ Thời Nhận, Quản Lăng muốn nói lại thôi nhìn nửa ngày, cuối cùng cũng không dám hé miệng.
Vẫn cứ cảm thấy sau khi hỏi sẽ có chuyện không tốt gì xảy ra.
Đột nhiên nảy sinh lo lắng với tương lai của bản thân trước nay chưa từng có, Quản Lăng mặt ưu sầu nhìn Bộ Thời Nhận tựa hồ là rất thích ứng với thân phận mới của mình, nhất thời cảm thầy nghi hoặc.
Vì sao hàng này một chút không thấy ngạc nhiên với việc mình xuất hiện ở thế giới này, chẳng lẽ là năng lực tiếp nhận của quỷ tương đối mạnh hơn tí.
Càng nghĩ, không thể kiềm chế ngứa trong lòng Quản Lăng rốt cục muốn chết hỏi ra, “Bộ Thời Nhận, ngươi không biết tình huống bây giờ, có chút không đúng sao?”
Ngón tay khẽ nhếch, Bộ Thời Nhận thần sắc khó lường nhìn làn da hư thối trên người mình, mím môi cười cười, “Là có chút không đúng, anh còn cho rằng sau khi chúng ta bên nhau thì sẽ không tách ra nữa.”
Mặt cứng đờ, Quản Lăng có chút chân mềm chống lại ánh mắt Bộ Thời Nhận nhìn về phía mình, nháy mắt dâng lên xúc động vả miệng.
Quả nhiên câu không muốn chết sẽ không phải chết này lời lẽ chí lý là khiêu khích không dung tha người, hợp thể gì đó quả thực chính là cực độ hủy diệt với tinh thần.
Quản Lăng rơi lệ đầy mặt.
Sắc mặt âm trầm giật giật ngón tay, Bộ Thời Nhận nhìn nhìn chung quanh, híp mắt nói: “Vốn em là thuộc về anh, đều là tên cảnh quan kia nhiều chuyện, dẫn em ra ngoài.”
Giọng nói vừa chuyển, Bộ Thời Nhận bỗng liếc nhìn Quản Lăng, cúi đầu cười ra tiếng: “Nhưng như vậy cũng tốt, dù sao có thể tự tay chạm vào chung quy vẫn không giống nhau.”
Thì ra là thế, cho nên nói cậu cái gì cũng không biết sao thiếu niên.
Tinh thần nháy mắt chấn động, trực tiếp xem nhẹ câu sau Quản Lăng thật sâu mừng thầm.
Tán thưởng vô số vì Lý cảnh quan làm việc vì chính nghĩa giúp bạn không tiếc cả mạng sống, trong lòng Quản Lăng thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần không biết mình bị hệ thống mang đi là tốt, về phần thay đổi thế giới gì, loại chuyện lừa dối này với cậu mà nói hoàn toàn không nói chơi!
Suy nghĩ vừa chuyển, Quản Lăng nhấc chân tiến lên, đưa tay kéo lấy ống tay áo rách nát của Bộ Thời Nhận.
“Xin lỗi.”
Bộ Thời Nhận sửng sốt, trong mắt đen kịt hàm chứa một chút thần sắc không rõ chậm rãi nhìn về phía Quản Lăng.
“Xin lỗi.” Ánh mắt không có chút do dự, Quản Lăng nghiêm túc nói: “Xin lỗi, là em hại anh.”
“Đó là cảnh sát, em không thể, không thể mặc kệ anh thương tổn anh ta, nhưng em cũng không hy vọng anh bị phát hiện, không hy vọng anh biến mất.”
Có chút run run nhìn Bộ Thời Nhận, Quản Lăng chua sót toét toét khóe môi, “Nhưng em không thành công, em vào lúc thế giới này hủy diệt mới tỉnh lại, toàn bộ thế giới đều thay đổi, nhưng mà em vẫn không thể tìm được anh.”
“Giờ đây anh xuất hiện, tuy rằng anh biến thành tang thi, cũng không sao.” Hít sâu một hơi, Quản Lăng mím môi nói: “Em sẽ bảo vệ anh, chỉ là thế giới này rất nguy hiểm, em sợ không cẩn thận…”
Trong đôi mắt đen kịt nhìn không đến chút cảm xúc, biểu tình Bộ Thời Nhận mang theo thương yêu làm người ta sợ hãi, trìu mến ôm chặt Quản Lăng trong lòng.
“Không sao cả.” Khóe môi câu lên, Bộ Thời Nhận nhắm mắt than nhẹ: “Anh không quan tâm Quản Lăng, anh nếu có thể cùng bên em thì tốt rồi.”
Trong đầu nháy mắt sửng sốt, Quản Lăng không hiểu sinh ra một chút cảm giác chua xót, thậm chí là do dự trong nháy mắt, muốn bày tất cả toàn bộ ra.
Nhưng chỉ dưới một cái chớp mắt, Quản Lăng vì suy nghĩ này của mình mà nảy sinh một loại khủng hoảng thật sâu.
Có chút chột dạ oa trong lòng Bộ Thời Nhận, Quản Lăng nhấp nhấp môi, kiên định nói: “Không được, em sẽ biến anh thành con người, anh nghe em nói, trận biến hóa này là có âm mưu, chỉ cần chúng ta có thể điều tra ra, anh có thể khôi phục.”
“Cho nên đâu?”, Sắc mặt trầm xuống, đáy mắt Bộ Thời Nhận một mảnh âm lãnh, thong thả hỏi, “Em muối rời khỏi anh sao?”
Tui ở trong lòng anh đến tột cùng là cái loại hình tượng gì, tui rõ ràng là ước gì anh lưu lại a đại ca, tui đi một hai bước sẽ bị tang thi cong thành tra a!
Đánh giá hình tượng hoàng tử nhỏ chạy trốnc ủa mình có thể quá mức xâm nhập lòng người, Quản Lăng vắt hết óc nghĩ làm sao để có thể trấn an tiểu tâm linh bị thương của Bộ Thời Nhận một chút.
Nhưng là Bộ Thời Nhận vừa mở miệng, Quản Lăng đột nhiên liền hiểu được có thể cậu vẫn là trấn an bản thân thì có vẻ tốt hơn ha ha.
“Quản Lăng, em không thể rời khỏi anh nửa bước.” Trong mắt hàm chứa tràn đầy chiếm hữu, Bộ Thời Nhận mỗi một câu đều mang theo mê luyến làm người ta sợ run, nỉ non dựa vào bên tai Quản Lăng: “Bởi vì, anh sợ anh lần này thật sự sẽ nhịn không được, nhịn không được ăn em luôn, sau đó…”
Khóe môi câu ra nụ cười vô cùng sung sướng, Bộ Thời Nhận chậm rãi đứng thẳng dậy, cười đến thoải mái, “Sau đó, làm em triệt triệt để để, vĩnh viễn thuộc về anh.”
Quản Lăng: “…”
Dại ra nhìn điên cuồng ở đáy mắt Bộ Thời Nhận, Quản Lăng ha ha ha đến gần Bộ Thời Nhận, quyết đoán biểu lộ quyết tâm của mình, “Em sẽ không đi, thật sự, anh đuổi em em cũng không đi!”
Mặc kệ Bộ Thời Nhận có tin tưởng lí do thoái thác của Quản Lăng hay không, tóm lại, cả người đã sắp bị dọa choáng váng Quản Lăng rốt cục như nguyện, đi theo Bộ Thời Nhận an an toàn toàn rời đi cái phòng nhỏ tan tành đó.
Vì không để cho Bộ Thời Nhận nảy sinh loại suy nghĩ yêu em liền muốn ăn em hủy tam quan này, Quản Lăng mấy ngày nay quả thực an phận thủ thường đến cực điểm, mỗi ngày một tấc cũng không rời dán bên người Bộ Thời Nhận, tiến hành một loạt hành vi trấn an.
Hai người lúc ở trên đường đi qua một cửa hàng gặp một người phương Đông cầm súng, người kia rõ ràng là đã bị tang thi cắn, khi nhìn thấy Quản Lăng thì cả người đã bắt đầu tang thi hóa.
Nhiều ngày trôi qua như vậy cuối cùng cũng tìm được người thích hợp, Bộ Thời Nhận không chút xoi mói liền dời qua, mà kỳ quái là, trong nháy mắt Bộ Thời Nhận dời đi, biến hóa của người này cũng dừng tại nơi đó.
Theo lý thuyết rõ ràng biến thành tang thi, nhưng vẫn duy trì bộ dạng con người, hơn nữa còn tinh xảo hơn trước một ít, ngoại trừ làn da tái nhợt có chút quỷ dị kia, căn bản không nhìn ra chút khác biệt.
Đây quả thực chính là cao phú suất (đẹp trai cao ráo giàu có) trong tang thi a, tuyệt đối sẽ đưa tới cừu hận đi.
Nhưng mà mấy ngày kế tiếp, Quản Lăng âm u phát hiện, cậu sai rồi.
Mặt không chút thay đổi nhìn một đống tang thi lớn lớn nhỏ nhỏ xếp hàng cho Bộ Thời Nhận ngược, hơn nữa sau khi bị phân thây còn không biết mệt tru lên vui vẻ đưa tiễn hai người, cơ hồ hoàn toàn xem nhẹ Quản Lăng thân là con người.
Nháy mắt, trong lòng Quản Lăng nảy sinh một loại cảm giác vi diệu.
Đây chẳng lẽ là đùa vui mà game đưa tới?
Nghĩ nghĩ, thừa dịp lực chú ý của Bộ Thời Nhận tạm thời không đặt trên người cậu, Quản Lăng yên lặng kêu gọi hệ thống.
Mà lần đầu tiên, hệ thống cư nhiên không đáp lại cậu gì cả.
Trong lòng chợt lạnh, Quản Lăng lặp lại gọi mấy lần, nhưng vẫn như cũ không nghe thấy tiếng máy móc.
Cả người một thoáng kinh hoảng lên, cũng bất chấp có thể bị Bộ Thời Nhận phát hiện hay không, Quản Lăng đưa tay điều ra sổ tay công lược, thẳng đến khi nhìn thấy phía trên còn biểu hiện nhiệm vụ vẫn chưa xong, mới thoáng có chút thả lỏng.
Đờ mờ cả đời vây trong game cái gì, ngẫm lại đều bị dọa tè ra quần luôn.
Nhìn nhìn Bộ Thời Nhận dò đường ở phía trước, thu hồi sổ tay công lược, Quản Lăng cũng không miệt mài theo đuổi vì sao hệ thống không có tin tức, chỉ là nghĩ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sớm thoát khỏi cơ chế trừng phạt, trở về thế giới game bình thường.
Đờ mờ thế giới này quả thực là rất quỷ dị, tất cả chuyện không khoa học cứ như đều tụ tập chen vào đây!
Hạ quyết tâm, Quản Lăng đưa tay lấy ra ống tiêm mang ra từ trong ngục giam, chạy chậm đến trước mắt Bộ Thời Nhận quơ quơ.
Bị Quản Lăng hấp dẫn lực chú ý, Bộ Thời Nhận nhẹ nhàng sờ sờ sợi tóc Quản Lăng, ôn nhu nói: “Ngoan, lại muốn rồi đúng không?”
Muốn cái phắc a!!!
Mặt đầy máu giơ cao ống tiêm, thấy ánh mắt Bộ Thời Nhận cuối cùng cũng dời lên ống tiêm, Quản Lăng mặt thâm trầm quơ quơ chất lòng lưu lại bên trong, “Chính là thứ này làm cho con người tang thi hóa, mà thứ này cũng được phát hiện trong phòng y tế ở ngục giam.”
“Đầu tiên là dùng tội phạm tử tù (tội phạm bị phán chết) để làm thí nghiệm sao?” Thoáng nghĩ liền hiểu được, Bộ Thời Nhận đưa tay tiếp nhận ống tiêm, đem chất lỏng bên trong lộn sạch sẽ.
“Thứ này đặt ở chỗ anh.” Thân thiết cọ xát hai má Quản Lăng, Bộ Thời Nhận ôn nhu nói: “Chất lỏng này dễ dàng xúc phạm tới em, anh cầm có vẻ tốt.”
Vựng vựng hồ hồ bị Bộ Thời Nhận đè xuống hôn một cái thông suốt, Quản Lăng không chút nhận thấy được, nếu như tính thương tổn của chất lỏng lớn, như vậy so sánh, Bộ Thời Nhận thân là tang thi chẳng phải còn thương tổn cậu lớn hơn nữa?
Vô cùng mê luyến hôn môi Quản Lăng, Bộ Thời Nhận híp lại con ngươi như một cái đầm nước lạnh không thể nhìn rõ, tràn đầy ngăm đen sâu không lường được.
Tác giả có chuyện muốn nói: bởi vì mạng mới của ký túc xá còn không thể dùng, cho nên chương này là dùng di động vọng lại, nếu có sai lầm gì còn hi vọng mọi người có thể vạch, về phần hai ngày này ta sẽ biến thành song càng bổ đi lên, cuối cùng cho mọi người một cái đoạn ngắn, mọi người tháng chín vui vẻ a.
Quản Lăng: hức hức hức lại bị biến thái bò lên.
Bộ Thời Nhận: ngoan, hôm nay ba ba ba còn chưa xong.
Quản Lăng: dừng tay, anh đồ cầm thú, buông em ra, ông thà chết chứ không chịu khuất phục.
Bộ Thời Nhận: …
Quản Lăng: đừng nghĩ rằng anh có thể, ưm, câu dẫn ông…
Bộ Thời Nhận: ba ba ba ba ba
Quản Lăng: ông, a, hưm, thật, thật thoải mái… đi xuống chút
Bộ Thời Nhận: ngoan