Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Chương 47: Chương 47




CHƯƠNG 47

Chỗ tốt của thành công liên hệ với NPC cốt truyện quan trọng là —— ở trong bản đồ chỉ định có thể hoành hành mà không bị ngăn cản.

Nhanh chóng biến thành thanh niên nhỏ mất trí nhớ tinh thần và thể xác đều bị tổn thương nghiêm trọng, Quản Lăng cứ như vậy bị Lý cảnh quan người tốt trong lơ đãng cứa vớt, sau đó an toàn tiến vào nơi của Lý cảnh quan.

Dắt thanh niên tay chân lạnh như băng tiến vào chỗ trong phòng y tế, Lý cảnh quan rót ly nước đưa cho Quản Lăng, có chút không được tự nhiên nhấp nhấp môi, “Cậu trước tiên ở chỗ này của tôi vài ngày đi, chờ tôi xong xuôi mọi nguyện, cậu liền theo tôi cùng nhau rời đi.”

Yên lặng đang cầm ly nước, còn không quá xác định Lý cảnh quan hiện tại đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, Quản Lăng hợp thời lộ ra biểu tình có chút mê mang.

Thở dài một tiếng, ý bảo Quản Lăng uống nước trước, Lý cảnh quan trầm giọng nói: “Tôi không biết bọn họ làm gì với cậu mà làm cho cậu mất đi trí nhớ, nhưng có thể khẳng định là, một khi cậu bị phát hiện chạy trốn, vậy bọn họ sẽ không cho cậu có mạng mà đi ra ngoài, không có chỉ thị của tôi nơi này sẽ không có ai vào, cho nên mấy ngày nay cậu an tâm ngốc ở trong này, nghỉ ngơi cho tốt một chút.”

Thấy biểu tình Quản Lăng dần dần có xu hướng dại ra, Lý cảnh quan nhíu mày chà sạch vết bẩn trên mặt Quản Lăng, lộ ra một chút xin lỗi, “Tuy rằng cậu đã quên, nhưng tôi còn muốn nhận lỗi với cậu, tôi không có chút ý muốn thương tổn cậu, nhưng mà còn trách nhiệm, tôi nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ của tôi.”

Mặt 囧 囧 nghe Lý cảnh quan sám hối một loạt, Quản Lăng nhanh chóng chỉnh sửa lại tin tức thu thập được trong đầu, cuối cùng ra một cái kết luận.

Chẳng lẽ Lý cảnh quan là người nằm vùng ẩn nấp trong căn cứ loài người?

Theo trình độ chán ghét với ‘Bọn họ’ từ trong miệng Lý cảnh quan để xem, anh ta với đám người này rõ ràng không phải một nhóm, hơn nữa Lý cảnh quan cho rằng bọn họ từ trong ngục giam mang mình đi ra, như vậy nói cách khác, bác sĩ trong ngục giam cùng viện điều trị trong căn cứ loài người nhất định là có quan hệ.

Lý cảnh quan chán ghét người trong viện điều trị, lại muốn làm việc trong này, hơn nữa Lý cảnh quan còn không ngừng nói chuyện mình có nhiệm vụ…

Mắt sáng lên, càng kiên định suy đoán trong lòng, Quản Lăng chớp mắt, uyển chuyển ám chỉ với Lý cảnh quan, “Tôi tin tưởng anh cùng đám người kia không phải cùng một nhóm, chỉ là tôi bây giờ, căn bản nghĩ không ra chuyện trước kia.”

Đau khổ nhíu mày lại, Quản Lăng thật cẩn thận bay qua biểu tình của Lý cảnh quan, không ngừng cố gắng nói: “Những người đó giống như đang làm thí nghiệm đáng sợ gì đó, tôi vừa mới nhìn thấy trong bình hình như có thứ gì vậy… Anh là người tốt, tôi có thể giúp đỡ anh.”

An tâm ở trong này đợi tất nhiên là không được, thật vất vả bước vào địa điểm nhiệm vụ công lược cuối cùng, đều nhìn thấy mục tiêu của nhiệm vụ, ông sao lại có khả năng cái gì cũng không làm.

Thoát khỏi bệnh xà tinh cửa lớn đã mở ra với tui, ông chỉ còn nửa bước đã đạp ra ngoài, còn kém nhào tới cửa!

Nội tâm càng kích động, hình tượng của Lý cảnh quan trong mắt Quản Lăng đã chói lọi có thể so với mặt trời.

Lý cảnh quan mặt trời yên lặng chống lại tiểu nhãn thần chờ mong của Quản Lăng, sau đó thờ ơ cự tuyệt cậu.

“Không được, chuyện này cậu không thể nhúng tay.” Trong đôi mắt mang theo một chút nghi hoặc, Lý cảnh quan lạnh mặt nói: “Cậu đợi là được, tôi sẽ đúng giờ đến đưa cơm cho cậu.”

Thất vọng ngậm miệng lại, đoán chừng nếu nói tiếp Lý cảnh quan chỉ sợ cũng muốn nảy sinh hoài nghi, Quản Lăng quyết đoán bắt đầu nói sang chuyện khác, “Đúng, còn không biết tôn tính đại danh của anh hùng anh…”

“Tôi họ Lý…” Hơi hơi dừng một chút, Lý cảnh quan cả người tựa hồ là sinh ra hộp băng trong nháy mắt, sau một lúc lâu, mới thong thả nói: “Cậu gọi tôi Lý cảnh quan là tốt rồi.”

Cho nên nói Lý cảnh quan anh đến bây giờ ngay cả cái tên cũng không có sao?

Đây nhà sản xuất game lười về nhà…

Đem một loạt phản ứng của Lý cảnh quan xem ở trong mắt, Quản Lăng mắt mang thương hại vỗ vỗ bả vai của Lý cảnh quan, trịnh trọng nói: “Lý cảnh quan anh yên tâm, ta sẽ ở trong này thật tốt”… Ha ha.

Gật gật đầu, ánh mắt Lý cảnh quan hơi hơi nhu hòa, khóe môi mơ hồ để lộ ra một chút tươi cười, “Vậy là tốt rồi, tôi còn có một số việc muốn làm, cậu nghỉ ngơi trước một chút đi.”

An phận ngồi bên giường, nhìn chăm chú vào Lý cảnh quan rời khỏi phòng, Quản Lăng nghiêm túc tự hỏi một phen, vén chăn ngủ nhanh chóng ngáy o o nhỏ.

Quản Lăng cùng Lý cảnh quan ở chung có thể nói là hài hòa vô cùng, mỗi ngày ngoan ngoãn ở trong phòng chờ Lý cảnh quan đến đưa cơm, sau đó dưới lời kể của Lý cảnh quan bắt đầu làm bộ như dần dần khôi phục trí nhớ, sau khi hai người tiến hành đối thoại thông suốt thông minh một đoạn thời gian ngắn, Quản Lăng lại cung tiễn Lý cảnh quan rời đi.

Tuy rằng đối với vì sao Lý cảnh quan chưa bao giờ ngủ ở trong này có chút nghi hoặc, nhưng mà Quản Lăng xem ra, không thể không nói là một chuyện tốt.

Quả thực là ngay cả NPC đều theo bản năng giúp cậu.

Không tới vài ngày, Quản Lăng có thể rõ ràng cảm giác được cảnh giác của Lý cảnh quan đối với cậu đã thấp đến gần như không có, cùng lúc đó, Quản Lăng cũng thành công từ trong miệng Lý cảnh quan moi ra tin tức có liên quan với vật thể không rõ trong khoang dinh dưỡng kia.

Nghe nói đó thật là nghiên cứu cơ thể mẹ tất cả virus tang thi, cơ thể mẹ này chẳng những có năng lực khép lại rất mạnh giá trị sinh mệnh lại siêu trường, đồng thời nó cũng là mục tiêu Lý cảnh quan ở căn cứ loài người.

Cao tầng căn cứ loài người bởi vì nguyên nhân nào đó mà nghiên cứu chế tạo ra virus tang thi, mà nhiệm vụ của Lý cảnh quan là mang cơ thể mẹ về thế lực chỗ của mình.

Cậu chỉ biết, thân phận của Lý cảnh quan quả nhiên không bình thường.

Đối với phỏng đoán của mình cảm thấy vô cùng đắc ý, Quản Lăng he he he trèo lên giường.

Trầm ổn nhu thuận nghe lời gì đó, quả thực dễ như trở bàn tay a có hông có.

Lý cảnh quan yêu thích thật đúng là đã hình thành thì không thay đổi.

Đánh giá có thể chuẩn bị hành động bước tiếp theo, Quản Lăng vào buổi tối một ngày nào đó sau khi đưa Lý cảnh quan đi, lén lút mở ra cửa phòng.

Đối với phòng y tế buổi tối liền một mảnh tối ôm hơn nữa không khí trở nên rất âm trầm không hiểu đã nhìn như không thấy, mấy ngày nay luôn luôn dò đường vẫn là có chút hiệu quả, Quản Lăng tìm tòi từ trong hành lang chạy ra, thuận lợi vào trong phòng nghiên cứu cậu từng đến qua.

Trong phòng nghiên cứu có hơn rất nhiều thứ Quản Lăng chưa gặp qua, so với lúc trước mà nói, không chỉ dụng cụ tăng nhiều, chất lỏng màu xanh trong khoang dinh dưỡng cực lớn kia tựa hồ cũng có giảm bớt.

Nghi hoặc nhìn chung quanh khoang dinh dưỡng đột nhiên nhiều thêm bản điện tim, Quản Lăng ực một tiếng, kiễng mũi chân từng bước một dời qua.

Bản điện tim còn nhảy lên có quy luật, Quản Lăng giương mắt nhìn về khoang dinh dưỡng đã giảm bớt gần một nửa chất lỏng phía trước, căn thẳng gõ xao thủy tinh ngoài khoang dinh dưỡng.

Kinh hãi run sợ nhìn chất lỏng màu xanh bên trong dần dần có gợn sóng, bắp chân Quản Lăng đều nhịn không được mà run rẩy.

Đờ mờ ông chưa từng xem qua điện cảnh liên quan tới tang thi, cứ như vậy đột nhiên cùng cơ thể mẹ tang thi sống giao tiếp thật sự được sao?

Động tĩnh trong khoang dinh dưỡng càng ngày càng lớn, Quản Lăng hai mắt mở to, cố gắng khống chế mình không cần lộ ra biểu tình sợ hãi chán ghét với thứ trong khoang dinh dưỡng, dù sao cậu còn cần hảo cảm của tiểu thư tang thi đến giúp đỡ mình hoàn thành nhiệm vụ.

Lỡ như còn chưa cứu nó ra đã bị một móng vuốt cong chết, nhiệm vụ trong thế giới trừng phạt thất bại, hình ảnh này thật đẹp cậu không dám tưởng tượng!

Hai tay chống mí mắt của mình, Quản Lăng khô cằn nhìn chằm chằm một đoàn đen thui dần dần lộ ra trong chất lỏng màu xanh, nước mắt đều nhanh bị dọa ra.

Run lập cập nhìn thứ dần dần nổi lên trong chất lỏng, Quản Lăng gian nan kéo kéo khóe miệng, run run nói: “Tang, tang thi tiểu thư, tui, tui là tới cứu cô…”

Lời im bặt, Quản Lăng ngớ ra nhìn gương mặt trồi lên chất lỏng, nhất thời như bị sét đánh.

Sau khi thấy rõ khuôn mặt chui ra từ trong chất lỏng, toàn bộ mặt của Quản Lăng đều trở nên bá trắng bá trắng.

Dại ra nhìn chằm chằm hai tròng mắt phỉ thúy cơ hồ hòa hợp nhất thể với màu sắc mặt nước trong lồng thủy tinh, Quản Lăng trong lòng nháy mắt trào ra một cỗ lửa giận không thể ức chế, bối rối va vào ngoài lồng thủy tinh.

Đờ mờ Celd vì sao lại bị giam ở trong này, không phải nói cơ thể mẹ tang thi sao? Em trai cậu từ trên xuống dưới sao lại nhìn giống tang thi chớ phắc!!!

Bóng người trong chất lỏng màu xanh chậm rãi tới gần vách ngoài, lông mi nhợt nhạt như quạt che lấp cặp mắt xanh thâm thúy như trước, chỉ là khi nhìn hướng Quản Lăng, đôi mắt kia cũng là lạnh như băng không có tiêu cự.

“Đờ mờ cái game này quả thực không có nhân tính a, đem người làm cơ thể mẹ tang thi cái gì, cũng quá phát rồ đi!” Bang bang bang va bên ngoài thủy tinh, Quản Lăng cắn chặt răng, cũng bất chấp nguy hiểm, trực tiếp đưa mặt gần sát khoang dinh dưỡng, thấp giọng kêu lên, “Celd? Celd?!”

Mí mắt hơi hơi vừa động, Celd thong thả đưa con ngươi chống lại Quản Lăng, tựa hồ là có chút nghi hoặc vươn bàn tay, chậm rãi trùng hợp chỗ Quản Lăng gõ.

Gõ nửa ngày cũng không thấy lồng thủy tinh có tổn hại gì, cố gắng để cho mình tỉnh táo lại, phỏng chừng chung quanh đây khẳng định máy móc mở ra khoang dinh dưỡng, Quản Lăng thở sâu, bắt đầu vòng quanh khoang dinh dưỡng tìm kiếm.

Đối với Quản Lăng rời đi tựa hồ là có phản ứng, Celd bắt đầu có chút vội vàng cuống lên đánh vánh ngoài, trong con ngươi phỉ thúy hiện ra tối tăm chợt lóe rồi biến mất.

Đúng lúc này, chỗ cầu thang thình lình xuất hiện tiếng bước chân đánh gãy Quản Lăng tìm kiếm, ngay sau đó, âm báo hệ thống đột nhiên vang lên.

“Đinh, cảnh cáo, cảnh cáo, xin người chơi rời xa NPC cốt truyện, cảnh cáo, xin người chơi rời xa NPC cốt truyện!”

Tiếng đánh trong khoang dinh dưỡng càng ngày càng lớn, chậm rãi dừng lại động tác, Quản Lăng run rẩy nhìn chằm chằm chỗ cầu thang, quả nhiên, chỉ chốc lát sau, hai bóng người quen thuộc lần lượt xuất hiện trước mắt Quản Lăng.

Thần sắc lạnh như băng nhìn chăm chú vào khoang dinh dưỡng phía sau Quản Lăng, Prody nhếch môi nhìn về phía Quản Lăng, híp mắt nói: “Quản Lăng, em không có mất trí nhớ, em gạt anh?!”

Cong lên khóe môi, ánh mắt Bộ Thời Nhận âm lãnh vô cùng, khẽ cười nói: “Tôi sớm đã nói qua phải nhìn em ấy cho tốt.”

Mặt không chút thay đổi nhìn hai người chậm rãi đến gần, Quản Lăng bi phẫn trừng liếc nhìn Bộ Thời Nhận một cái, lại trong nháy mắt bị ánh mắt bao hàm âm lãnh của Bộ Thời Nhận làm sợ tới mức run run một cái.

Tiếng đánh phía sau không biết khi nào thì dừng lại, phía sau lưng Quản Lăng kề sát lồng ngoài thủy tinh lạnh như băng, yên lặng cảm thấy quần áo mình mặc hôm nay tựa hồ mặc có chút thiếu, phía sau lưng dán trên thủy tinh thũng sao lạnh vù vù.

Nhìn ra Quản Lăng không đúng lúc thất thần, sắc mặt Prody càng thêm âm trầm, cười lạnh tiến lên từng bước, Prody trầm giọng nói: “Quản Lăng, em vì sao muốn gạt anh.”

Tui là bị bức a đại ca, trước khi chưa đi vào cái game này tui ngay cả hai chữ gạt người cmn cũng không biết viết như thế nào!

Hai mắt đẫm lệ rưng rưng ưỡn ngực của mình, Quản Lăng cố nén chột dạ, vừa mới chuẩn bị mở miệng xoay chuyển một chút, nhưng mà ngay sau đó, tiếng bước chân ồn ào liên tiếp từ chỗ cầu thang vang lên.

Cơ hồ là đồng thời, phía sau chợt truyền đến tiếng vỡ vụn kịch liệt, Quản Lăng trợn mắt há hốc mồm nhìn một mảng lớn chất lỏng màu xanh ùn ùn vọt tới chỗ cậu, theo sát sau đó, là một thanh niên toàn thân trơn bóng.

Loại cảm giác Hollywood này, nhà sản xuất thường vốn gốc đi?

Một tay ôm Quản Lăng lăn đến bên cạnh, Celd vô cùng tham luyến ngửi sâu mùi cần cổ Quản Lăng, thở dài thì thào, “Anh trai, em rốt cục tìm được anh, em rất nhớ anh.”

Mơ mơ màng màng chôn trong ngực Celd, giữa mũi loáng thoáng hít vào thứ gì không biết tên, Quản Lăng chóng mặt nâng tay sờ sờ tóc Celd, “Ân, anh trai cũng nhớ em.”

“Mau rời khỏi nơi đó, chất lỏng kia có độc!”

Thanh âm Lý cảnh quan xa xa truyền vào trong tai hai người, mê mang nhìn sắc mặt Celd nháy mắt trắng bệch, Quản Lăng tựa hồ là hiểu ra cái gì.

Prody cùng Bộ Thời Nhận còn vẻ mặt lo lắng tới gần bên này, nhưng giây lát lại bị Lý cảnh quan ngăn cản bên người, mơ mơ hồ hồ ở trong nhóm người kia lại thấy bóng người quen thuộc nào, Quản Lăng giật giật mũi, có chút đau lòng sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệnh của Celd.

Mịa nó vừa gặp mặt liền chết, Celd em phải ngoan ngoãn chờ anh nha, chúng ta có duyên gặp lại a.

Trấn an Celd xong, Quản Lăng dời đôi mắt chuyển hướng đám người hỗn chiếu bên kia, sau khi vừa tìm đến thân ảnh hai người kia liền dần dần mất đi ý thức.

“Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ đầu mối chính của thế giới trừng phạt 1 《 Chạy trốn khỏi mạt thế 》, cơ chế trừng phạt đã giải trừ, người chơi sắp trở về thế giới game bình thường.”

Chờ đã, cái 1 kia là có ý gì, cùng với lúc trước nói thì không quá giống nhau a.

“Đinh, người chơi tôn kính, thế giới 《 Cướp biển nam Caribbean 》 chuẩn bị xong, truyền tống game bắt đầu, mười, chín, tám… ba, hai, một…”

Yên lặng nghe âm báo nhiệm vụ hoàn thành vang lên, một khắc cuối cùng đếm ngược thời gian hoàn thành, Quản Lăng rốt cục vẫn nhịn không được biểu đạt một chút cảm xúc bi phẫn của mình với hệ thống.

Con mịa mày game bệnh xà tinh phát rồ!

Ông mà ra ngoài tuyệt đối sẽ kiện chúng bây!!!

Trong nháy mắt Quản Lăng hoàn toàn mất đi ý thức, không gian toàn bộ phòng y tế chậm rãi bắt đầu vặn vẹo, ôm cơ thể Quản Lăng vào lòng, Celd thở dài thổn thức, lạnh như băng nhìn về phía Bộ Thời Nhận ở phía xa.

Híp híp mắt, Bộ Thời Nhận câu môi, nở nụ cười nhẹ bỗng, “Ai cũng không chiếm được tiện nghi.”

Hừ lạnh một tiếng, Prody đứng thẳng một bên như có suy nghĩ nhìn móng tay sắc nhọn của mình, khóe môi tươi cười ý tứ hàm xúc không rõ.

Buông mắt xuống, trầm mặc nhìn vật thể bốn phía chậm rãi biến mất, Celd nhếch môi, cười lạnh nói: “Là anh phá hư quy củ trước.”

Hơi híp hai tròng mắt, Bộ Thời Nhận không chút để ý cười cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Ngay sau đó, toàn bộ thế giới trừng phạt hóa thành từng chùm chùm mảnh nhỏ chương trình, biến mất trong game.

Tác giả có chuyện muốn nói: đã sắp bị bài tập chuyên ngành bức điên, các anh hùng đừng vội, chờ quốc khánh về nhà ta sẽ mãnh liệt đổi mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.