Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Chương 53: Chương 53




CHƯƠNG 53

Trên biển cả rộng lớn vô ngần có vô số tòa đảo nhỏ xinh đẹp mà an bình, trong đảo nhỏ cây cối rậm rạp cảnh sắc tú lệ, mà ở một tòa đảo nhỏ trong đó, Vua Người Cá cùng bầu bạn của anh trải qua sinh hoạt hạnh phúc cùng tính phúc.

Mỗi ngày mặt trời mọc cao, Vua Người Cá sẽ mang theo bầu bạn con người của anh du lịch trên mặt biển xanh thẳm hưởng thụ ánh mặt trời chiếu xạ, sau đó thân thể ấm áp rồi lôi kéo bầu bạn của anh tới ba ba ba vui vẻ.

Ba ba ba qua đi, Vua Người Cá sẽ trở lại biển cả, vì bầu bạn con người của anh mang đến sinh vật đáy biển mới mẻ mỹ vị, để tự mình cho ăn bầu bạn anh no.

Mặt không chút thay đổi bị người cá ôm vào trong ngực, Quản Lăng khóe môi run rẩy nhìn thịt cá Prody ngậm trong miệng, ra sức làm giãy dụa cuối cùng.

“Pro, Prody, chờ đã, em kể cho anh một chuyện cười được không!”

Móng vảy cá trơn trợt yêu thích vuốt ve mông trơn bóng của Quản Lăng không buông tay, Prody thân thiết cọ cổ Quản Lăng, lúc gầm ôn nhu hí một tiếng.

Quản Lăng mừng rỡ: “Anh đồng ý, đến đến đến, chúng ta giảng trước, chờ… A! a a a, ưm, ưm ưm…”

Ăn thịt cá mới mẻ bị ăn nát hàm chứa tình yêu dày đặc của người cá, Quản Lăng không khỏi ướt hốc mắt.

Mịa nó cậu thật sự không thích ăn sashimi a a a a!

Hưởng thụ xong ‘Lạc thú’ sau khi ăn cơm, Vua Người Cá còn có thể lôi kéo bầu bạn của anh lại đi vào mặt biển nhìn phong cảnh tráng lệ mặt trời chìm trên mặt biển ở nơi biển trời xa xa, sau đó hưng phấn ấn bầu bạn của mình ở hoàng hôn hết sức lãng mạn ba ba ba.

Vây quanh hai đầu gối yên lặng ngồi ở bờ biển, Quản Lăng hai mắt vô thần nhìn mặt trời chiều Prody hưng phấn bơi tới chỗ mình cùng với vật thể hình cột ngẩng đầu ưỡn ngực chiều dài kinh người diện mạo hiếu kì bảo bạn tính phúc của anh ta ngay cả nước biển cũng không che lấp được mà yên lặng chảy xuống nước mắt.

Mệt mỏi quá, cảm giác sẽ không yêu nữa…

Một ngày nào đó giữa trưa, ba xong rồi Vua Người Cá thỏa mãn hôn hôn khóe môi bầu bạn, vây đuôi ngăn tiến vào trong nước biển chuẩn bị bắt giữ sinh vật biển mới mẻ.

Bầu bạn con người ôn nhu nhìn chăm chú vào thân ảnh Vua Người Cá đi xa, giơ chân lên, một đường chạy như điên vào sâu bên trong rừng rậm!

Buổi chiều bờ cát bị ánh mặt trời chiếu ấm áp mà lại khô ráo, biểu tình dữ tợn tiến vào trong rừng, Quản Lăng run run gạt một mảnh lá cây khổng lồ, rơi lệ đầy mặt mặc quần áo cho Quản Lăng nhỏ của mình.

Ngắm nhìn nước biển quay cuồng xa xa, hồi tưởng mấy ngày nay mình vượt qua trên đảo nhỏ, Quản Lăng quả thực là không nói gì ngưng nghẹn.

Cậu rất hận, hận mình vì sao ngốc như vậy.

Lúc trước cậu đến tột cùng là từ đâu mà tự tin nhận bản tính người cá kỳ thật là đơn thuần?

《 Hướng dẫn chăn nuôi người cá 》 nói một chút cũng không sai, người cá căn bản chính là một chủng tộc tà ác! Tà ác đến làm người ta giận sôi!

Từ khi lên đảo này, Quản Lăng liền phát hiện người cá vốn giả ngốc bán manh tựa như thay đổi một con cá, bắt đầu vô hạn tới gần Prody trước kia.

Anh không chỉ học xong kỹ năng rình coi, đùa giỡn, sắc dụ, cưỡng gian, nhưng lại đột nhiên giống uống mấy trăm bình não bạch kim rồi khôi phục trí nhớ trí lực có thể ghi nhớ, ngắn ngủn vài ngày không chỉ học xong ‘Có thích hay không’, ‘Lớn hay không lớn’ hỏi lại câu yêu cầu cao độ, thậm chí còn có thể vung đuôi kêu lên thân ái.

Càng thêm hung tàn là, đồ cướp biển của Quản Lăng đã sớm bị tan xương nát thịt ở trận trên đảo nhỏ ngày đó, vì thế ngày kế tiếp Quản Lăng cùng Quản Lăng nhỏ của cậu liền như vậy vẫn bị vây trong trâng thái trần truồng, quả thực là còn thô bạo lớn mật hơn cả tuần trong 《 Robinson phiêu lưu kí 》!

Bởi vì người cá không có quần áo, cho nên anh không thích bầu bạn mình có quần áo, thứ Quản Lăng dùng để che đậy mình tất cả đều không ngoại lệ bị ném xác vào biển, mà chỉ cần cậu nghĩ tìm quần cộc cho Quản Lăng nhỏ mặc, ngay sau đó sẽ bị người cá bất mãn ba ba ba trừng phạt.

Nếu như nói này chỉ là làm cho Quản Lăng cảm thấy oán giận nói, như vậy đủ để cho hắn hỏng mất chính là tại đây một ngày một đêm ba ba ba hạ, công lược sổ tay cư nhiên nói cho hắn còn không có đạt tới chứng thực phương pháp?

Quản Lăng cả người đều phải không tốt.

Như vậy đi xuống đừng nói là nhân ngư nước mắt, hắn trên người hơi nước đều phải bị ép khô.

Khi ba ba ba người cá hưng phấn còn không kịp sao lại sẽ có nước mắt, nghĩ có cần thử xem xuống tay ở bộ vị quan trọng của người cá hay không Quản Lăng vào một ngày nào đó thực tiễn qua đi, bị nghĩ lầm là bầu bạn động dục với mình Prody kéo vào trong biển đến một hồi PLAY hít thở không thông.

Sau khi lên bờ Quản Lăng thề cậu đời này đều không muốn nhìn thấy rong biển.

… Ngày này quả thực là không có cách nào khác qua phắc!

Loại ngày mỗi ngày ngoại trừ ăn chính là ba này cậu thật là thừa chịu không nổi a, tuy nói cậu cũng có hưởng thụ, nhưng mấu chốt là không hề tác dụng ba ba ba quả thực chính đang tiêu hao công năng thận của cậu a, cậu tiểu tiện hai ngày này run đến độ có thể sáng tác ra một bức danh họa thế giới có hông có a!

Rốt cục, sau vài ngày ba người cá cuối cùng cũng hơi chút thỏa mãn, mà chết cho có thể sau khi mở mắt nhìn thấy mặt trời Quản Lăng quyết định, không thể cứ như vậy!

Trước không nói phương pháp chứng thực cái gì, nếu mục tiêu công lược là đạt được nước mắt của Prody, như vậy đầu tiên liền không thể phóng túng anh ta ba như vậy!

Dù sao hệ thống cũng không nói nhất định phải muốn ngốc cùng với nhân vật công lược một chỗ phải không, cho dù có trạng thái buộc định, nhưng cậu không muốn mang theo sủng vật được không, cậu chỉ là muốn làm một người chơi im lặng được không!

Vì thế thừa dịp cơ hội người cá mỗi ngày giữa trưa ba xong rồi xác định địa điểm đi tìm thức ăn, Quản Lăng chế định một kế hoạch công lược đơn giản.

Tiến vào cây cối —— tìm quần cộc cho Quản Lăng nhỏ mặc —— trốn đi

Như vậy chờ người cá tìm không thấy người sau đó nói không chừng sẽ lưu nước mắt đâu?

Thật là kế hoạch đơn giản mà thông minh!

Trong thực thi kế hoạch Quản Lăng vừa lòng lui mình vào một sơn động nhỏ.

An tâm ôm hai đầu gối, Quản Lăng cảm động đỏ hốc mắt, đừng quản cậu để cậu lẳng lặng ngồi như vậy liền tốt.

“Quản Lăng… Quản Lăng!”

Trong bầu trời đầy nắng chiều, tiếng sóng biển cùng với tiếng hí trầm thấp xuyên thấu qua không khí loáng thoáng truyền tới, Quản Lăng trong lòng căng thẳng, nhanh chóng trong xê dịch, cũng bắt đầu yên lặng cầu nguyện với Thượng Đế.

Đi săn về lại tìm không thấy bầu bạn người cá lo lắng bồi hồi ở bờ biển, tiếng hí trầm thấp dần dần trở nên khàn khàn, cũng ẩn ẩn lộ ra một cỗ khủng hoảng cùng bi thương.

“Quản Lăng, thân ái —— “

Thanh âm bối rối của Prody cơ hồ muốn xuyên thấu toàn bộ đảo nhỏ tới tìm người yêu lạc đường của anh, trong thanh âm của anh mang theo ý sợ hãi thật sâu, anh sợ hãi đơn độc trên đảo này, bầu bạn của anh sẽ bị thương tổn không biết gì.

Dùng vài loại ngôn ngữ loài người, người cá liên tục không ngừng phát ra tiếng hí thấp, anh tìm kiếm mỗi một nhánh sông trên đảo, thanh âm càng thêm đau cắt.

Trái tim nhỏ vừa kéo vừa kéo, Quản Lăng thật cẩn thận cuộn mình trong động, đôi môi nhếch nhìn chằm chằm lá cây che trước mắt.

Khóc sao? Không khóc sao? Mịa nó rất đau lòng thũng sao bạn!

Không được mình phải kiên cường, không thể sủng anh ta đến già!

Yên lặng đánh tinh thần cho mình, Quản Lăng cố gắng để cho mình tỉnh táo lại, quyết tâm nhất định hôm nay phải làm xong nhiệm vụ vòng công lược này.

Nhân vật công lược vòng này thật sự là manh có chút đáng xấu hổ.

Nhưng vài ngày ba ba ba cư nhiên làm người chơi lâu năm như cậu có cảm giác mềm lòng?!

Cứ đi xuống như thế…

Đi xuống như thế…

Hức hức hức ông rõ ràng là một thẳng nam không thể phản bác a shit!

Ngay khi Quản Lăng vì trái tim lung lay sắp vỡ của cậu làm lần dán cuối cùng, tiếng hí của người cá đột nhiên cao ngang vang lên, nhanh chóng chuyển biến thành một loại tiếng ca thấp mi đáng sợ, từng đợt mặt biển cạnh đảo nhỏ đẩy lên trước.

Quản Lăng sửng sốt, nghiêng đầu dán trên vách đá tinh tế nghe, nghi hoặc chớp mắt.

Cái tình huống gì, chuẩn bị dùng phương pháp ca hát để dụ dỗ mình ra sao?

Hừ, thật là quá ngây thơ rồi ╭(╯^╰)╮.

Kiên định tâm ý Quản Lăng không lay được lui ở trong động, bắt đầu yên lặng đếm kiến từ cửa động bò vào.

Ngay khi Quản Lăng đếm tới con kiến thứ hai trăm hai mươi hai nửa (nửa khác bị tay cậu tiện bóp rớt một nửa ), sơn động chỗ cậu bỗng nhiên kịch liệt lay động một chút, ngay sau đó một tiếng đánh to lớn từ bên tai nổ vang, ngay sau đó, Quản Lăng phát hiện dưới chân cậu cư nhiên tràn vào một tia nước biển lạnh lẽo!

Đờ mờ đã xảy ra chuyện gì! Quái vật biển đến đây sao! Nơi này rõ ràng không phải bờ biển a?!!!

Mắt thấy nước biển một tầng tầng lan tràn vào trong sơn động, Quản Lăng ngao một tiếng dắt lá cây luống cuống tay chân từ trong sơn động chui đi ra.

Bối rối nhìn nước biển còn đang không ngừng dâng lên dưới chân, Quản Lăng ngẩng đầu vừa nhìn, nháy mắt mê muội.

Vốn là rừng rậm mọc thành bụi, cây mây dây leo quấn quanh trên đảo nhỏ đã bị nước biển điên cuồng tràn vào bao phủ hơn phân nửa, chỗ sơn động của Quản Lăng ở trên một chỗ lệch ở đảo nhỏ, theo vị trí cậu nhìn lại toàn bộ đảo nhỏ giống như một hòn đá bị nuốt hết, bị nước biển tăng vọt từng chút chiếm đoạt.

Xa xa tiếng sấm thanh ù ù rung động, sắc trời ảm đạm như là ẩn chứa thâm trầm tức giận, dần dần tới gần trung tâm đảo nhỏ.

Trên mặt biển quay cuồng, một tiếng kêu to sắc bén theo bốn phương tám hướng tụ tập mà đến, mang theo sóng to rít gào, đánh vào trung tâm đảo nhỏ.

Trợn mắt há hốc mồm nhìn đàn người cá tụ tập tới, Quản Lăng nháy mắt liền hiểu được tình huống này hẳn là có liên quan với Prody.

Run rẩy theo nơi còn chưa bị bao phủ một đường chạy chậm, Quản Lăng bị dọa mặt đầy máu.

Bạn trai của tui cư nhiên sợ hãi đến có thể hủy diệt một đảo nhỏ, tui tuyệt đối không kiêu ngạo tự hào thũng sao bạn?

Nói loại kỹ năng nghịch thiên này tồn tại thật sự không thành vấn đề sao?!

Tiếng ca người cá theo sóng biển tới gần càng thêm vang dội lên, mà cùng với đảo nhỏ hoàn toàn bị bao phủ, thanh âm hệ thống trầm trọng vang lên.

“Đinh, cảnh cáo, cảnh cáo, NPC buộc định Prody đang rơi chậm lại độ hảo cảm, độ hảo cảm một khi về không người cá sẽ tự động tiến vào trạng thái cuồng hóa, xon người chơi cẩn thận game, mau chóng làm ra hành vi trấn an hữu hiệu.”

“Quản Lăng.”

Thanh âm trầm của Prody vang lên, dưới chân vừa trợt, Quản Lăng một đầu cắm vào trong nước, lập tức bên hông chợt căng thẳng, truyền đến một trận đau đớn hít thở không thông.

Chóp mũi vô cùng ôn nhu cọ loài người ôm chặt trong lòng, khóe môi người cá cao cao giơ lên, câu ra nụ cười cực kỳ nguy hiểm, “Thân ái, tìm được em…”

Tác giả có chuyện muốn nói: Quản Lăng muốn xong rồi muốn xong rồi, nga cũng! Nói như vậy hố nhi tử có phải hay không có chút không tốt lắm?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.