Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Chương 68: Chương 68




CHƯƠNG 68

Nhân vật công lược: vật thể thí nghiệm Bộ Thời Nhận của Bạn trai phòng thí nghiệm

Cốt truyện công lược: cậu hoàn toàn sai rồi, lúc vật thể thí nghiệm này sinh ra, cậu nên để nó đi theo bệnh viện cùng nhau hủy diệt, đều là tâm đồng tình dư thừa kia, tất cả tình huống hiện tại sớm không khống chế được, cậu không được khống chế thứ này, chỉ có thể đưa gien của cậu đưa đến nơi có thể hủy diệt nó, để nó vĩnh viễn không thể xuất hiện…

Mục tiêu công lược: thành công bỏ gien bản thể của Bộ Thời Nhận vào trong thiết bị tiêu hủy của trung tâm nghiên cứu.

Phương pháp chứng thực: thu hoạch trái tim của vật thể thí nghiệm Bộ Thời Nhận

Bày tỏ ấm áp: giới hạn thời gian của hình thức chạy trốn là hai mươi bốn giờ, trong lúc vật thể thí nghiệm vì trạng thái cuồng hóa mà không thể công lược, người chơi cần lẩn trốn tránh cho bị vật thể thí nghiệm cuồng hóa bắt giữ, nếu không game sẽ tự động tiến vào trừng phạt đen tối của vật thể thí nghiệm ( bị đánh Mosaic ).

Đếm ngược thời gian: hai mươi ba…

Quản Lăng: “…”

Đánh Mosaic gì đó, thật sự không có vấn đề gì sao?!

Gian nan xê dịch thân thể ngồi chồm hổm có chút tê dại đến chỗ chân tường, Quản Lăng thần kinh buộc chặt nhìn lại sổ tay công lược một lần lại một lần, mới thật cẩn thận tắt đèn pin nhặt được đi, chậm rãi đem ánh mắt tới khe hở mở ra ở cạnh cửa.

Trong bóng đêm yên tĩnh có thể rõ ràng nghe thấy tiếng thở dốc dồn dập vang lên của mình, thậm chí ngay cả trái tim nhảy lên cũng bị vô hạn phóng đại.

Thoáng lấy lại bình tĩnh, Quản Lăng quan sát thật lâu sau, xác định ngoài hành lang không có bất luận ảnh của kẻ nào, này mới nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa ra, từ hành lang tối đen nghiêng ngả lảo đảo chạy như điên về phía trước, ngay cả dũng khí quay đầu nhìn cũng không có.

Hành lang trống trải dài như không có cuối, bóng đèn ken két rung động như có như không lóe ra ánh sáng mờ tối, làm con đường phía trước càng thêm âm trầm vô hạn.

Cố gắng thả nhẹ tiếng bước chân của mình chậm rãi hoạt động trong mờ tối, Quản Lăng thậm chí cũng không dám mở đèn pin ra, sợ hãi tia sáng đột nhiên xuất hiện này sẽ hấp dẫn chú ý của Bộ Thời Nhận không biết tìm ở đâu.

Không sai, Quản Lăng hiện tại đang đứng trong trung tâm nghiên cứu vật thể thí nghiệm ở cục cảnh sát.

Khi thanh âm hệ thống biến mất trong nháy mắt Quản Lăng không hề nghĩ ngợi trực tiếp té từ cửa cầu thang lăn xuống, so với bị Bộ Thời Nhận cuồng hóa bắt được, trung tâm nghiên cứu không biết cái gì đều không phải chuyện tốt sao!

Bị tiếng cười của Bộ Thời Nhận sợ tới mức không nhẹ Quản Lăng còn không kịp điều sổ tay công lược ra coi, dưới chân dừng ổn lại, liền nhanh chóng chạy như điên trong hành lang tối mờ.

Sau khi Quản Lăng tiến vào, chuông cảnh báo của trung tâm nghiên cứu tựa hồ là bởi vì bên ngoài mạnh mẽ xâm nhập mà vang lên, theo sát sau đó Bộ Thời Nhận bị nhân viên nghiên cứu trào ra ngăn cản, mà Quản Lăng thừa dịp loạn trốn vào một nơi có lẽ là kho hàng.

Vốn cảm thấy mình thật vất vả an toàn Quản Lăng ở trong kho hàng đợi còn chưa đến nửa giờ, liền nghe tiếng nổ vang oành một tiếng, ngay sau đó tất cả quanh thân liền lâm vào trong bóng tối, ngay cả hành lang bên ngoài cũng vô pháp tránh khỏi.

Chỉ một cái chớp mắt, Quản Lăng chỉ biết chuyện không tốt.

Bộ Thời Nhận với nhóm nhân viên nghiên cứu trong phòng thí nghiệm quả thực chính là sức chiến đấu tra tra, nhất là lúc Bộ Thời Nhận vẫn là ở trạng thái cuồng hóa.

Nửa ngày cũng không nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, Quản Lăng đã có thể xác định, trung tâm nghiên cứu này tám phần là không thể cứu.

Tìm đèn pin nhìn sổ tay công lược một lần, sau khi xây dựng tâm lý nhiều lần, Quản Lăng mới rốt cục hạ quyết tâm, quyết định đi tìm thiết bị tiêu hủy trong truyền thuyết.

Hệ thống sau khi Bộ Thời Nhận cuồng hóa lại xuất hiện trạng thái bị chặt đứt, nhưng hoàn hảo trong sổ tay công lược viết rõ đại khái hạng mục công việc.

Bộ Thời Nhận trong cuồng hóa không thể công lược, cũng chính là sau khi hình thức chạy trốn kết thúc cậu mới có thể tiến hành hình thức công lược bình thường.

Không thể bị bắt cái gì, chỉ cần tránh thoát hai mươi bốn giờ này không phải là tốt rồi sao, một ngày mà thôi, rất dễ dàng, ha ha QUQ.

Căn bản không thể bình thường tự hỏi gien bản thể trong mục tiêu công lược rốt cuộc là cái gì, Quản Lăng hiện tại chỉ muốn nhanh chóng tìm được thiết bị tiêu hỏi, sau đó an tâm tránh thoát một ngày rồi nói sau.

Trong hành lang loáng thoáng có thể nghe được tiếng cước bộ vang, không biết là vì tác dụng tâm lý hay là vì bước chân thong thả, Quản Lăng vẫn có một loại cảm giác mình đang dậm chân tại chỗ.

Bị suy đoán của mình làm cho sợ nổi da gà, Quản Lăng nhất thời nổi lên một thân da gà.

Mẹ nó, mình vào cái lúc này mở não động tùm lum tùm la gì a phắc!

Hiện tại một chút gió thổi cỏ lay đều có thể làm cho Quản Lăng nháy mắt xù lông, run run nửa ngày đều chậm không đi.

Khẩn trương hoạt động bước nhỏ, Quản Lăng tuy rằng đối với chuyện trong một cục cảnh sát lại có một trung tâm nghiên cứu lớn như vậy cảm thấy rất không khoa học.

Nhưng nghĩ nghĩ là cái game gạt người này đặt ra, Quản Lăng vẫn bình thường trở lại.

So với việc tốt nghiệp nhất định phải ba ba ba cái gì, đây quả thực đặt ra là rất bình thường.

Rưng rưng nguyền rủa nhà sản xuất game gạt người, sau khi đi hồi lâu, cước bộ của Quản Lăng rốt cục dừng ở một cửa ngã ba.

Hơi chút nhẹ nhàng thở ra, nhìn trái nhìn phải, Quản Lăng xoay người trốn vào một cái phòng nhỏ, mở đèn pin ra chuẩn bị nhìn xem bản đồ mà sổ tay công lược đưa.

May mắn mỗi lần mở ra bản đồ mới thì trên sổ tay công lược đều biểu hiện toàn cảnh của bản đồ, bằng không ở cái nơi tối om này đừng nói thiết bị tiêu hủy, không có đi ngược cũng không sai.

Trên bản đồ rõ ràng đánh dấu vị trí của thiết bị tiêu hủy, Quản Lăng nghiên cứu trong chốc lát, vô cùng bi phẫn phát hiện mình quả nhiên đi ngược.

Có cần gạt người như vậy hay không a phắc!

Bị hiện thực quét mặt đầy máu, hu hu hu khép lại sổ tay công lược, Quản Lăng kiên cường lau mặt, chuẩn bị tiếp tục đi.

Đúng lúc này, mùi máu tươi vô cùng nồng rất nhanh vọt vào chóp mũi, theo sau mà đến, là tiếng bước chân chậm chạp nhẹ nhàng, trong vắng lặng, từ xa xa “Lộp bộp” “Lộp bộp” quanh quẩn lại đây.

Trái tim trong nháy mắt nhấc tới cổ họng, Quản Lăng phản xạ có điều kiện tắt đèn pin, cả người cứng ngắc tựa vào cạnh cửa, chỉ cảm thấy tiếng tắt lại rất nhỏ của đèn pin vào lúc này cũng vô cùng rõ ràng.

“Quản Lăng, em ở nơi nào, anh giận rồi đấy…”

Trong thanh âm mang theo ý cười nghe không ra một chút ít tức giận, lại tự dưng làm cho Quản Lăng cả người phát lạnh.

Đưa tay ôm mũi, Quản Lăng nhếch môi, tận khả năng lệch đầu khỏi quỹ đạo cửa, để tiếng hít thở của mình sẽ không xuyên qua khe cửa truyền ra ngoài.

Tuy rằng thanh âm này thật nhỏ đến cơ hồ không có.

Tiếng bước chân ngoài cửa càng rõ ràng, ánh sáng mờ tối ở khe cửa tiếng bước chân dần dần bị bóng ma tiếp cận che lại, sau đó một cái chớp mắt, chợt tạm dừng ở cửa.

Run run nhìn bóng dáng dừng ở trước cửa, nghĩ tới chữ bị đánh Mosaic trong sổ tay công lược, Quản Lăng cơ hồ có chút tuyệt vọng hít một ngụm khí lạnh, hai mắt đẫm lệ rưng rưng buông tay xuống.

Nhưng mà ngay sau đó, tiếng bước chân lại vang lên, từng chút rời xa cửa.

Đi, đi rồi?!!!

Không thể tin được nghe tiếng bước chân rời xa, Quản Lăng vẻ mặt khiếp sợ từ dưới đất đứng lên, cảm giác như trúng xổ số.

Ngoài cửa lúc này đã khôi phục yên tĩnh, chớp mắt, Quản Lăng nháy mắt tâm hoa nộ phóng.

Đờ mờ cốt truyện này có cần như vậy hay không, đến lần nửa trái tim đều chịu không nổi.

Chậm rãi bình phục một chút nội tâm, Quản Lăng nghĩ cũng không biết Bộ Thời Nhận có đi xa hay chưa, liền không tự chủ đưa mắt tiến đến chỗ mắt mèo trên cửa.

Hành lang ngoài mắt mèo như cũ là một mảnh tối đen, nhìn không tới bóng người hoạt động nào.

Phỏng chừng Bộ Thời Nhận trong khoảng thời gian ngắn có thể sẽ không trở về, Quản Lăng vừa mới chuẩn bị dời mắt đi, trong hành lang lại đột nhiên xuất hiện một đôi mắt đen, thông qua mắt mèo trong suốt, thẳng ngoắc ngoắc chống lại hai mắt Quản Lăng.

Đầu ầm chấn động, Quản Lăng không thể nhúc nhích nhìn trong cặp mắt đen kia chậm rãi hiện ra sung sướng, nhìn bóng người quen thuộc kia quay đầu, tựa hồ là nói gì với phía bên kia.

Giây tiếp theo, tiếng bước chân lại lần nữa truyền đến, trong hành lang trống trải vang lên tiếng cười làm người ta da đầu run lên.

“Thấy em rồi… Quản Lăng.”

Da mặt không thể khống chế co rúm lên, Quản Lăng vẻ mặt hoảng sợ trợn to hai mắt, trơ mắt nhìn trong hành lang ngoài mắt mèo, chiếu ra hai thân ảnh giống nhau như đúc.

Quản Lăng: “=A= “

Tác giả có chuyện muốn nói: cuối cùng áo nghĩa, thuật phân thân! Ba ba ba ba ba ba!!! Canh hai phỏng chừng ở mười một điểm sau yêu yêu đát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.