Edit + Beta: Vịt
Lúc Thiệu Tử An về nhà Hàn Mạc đang dẫn hai đứa con trai tắm, kể từ sau khi sinh con, trách nhiệm nặng nề tắm cho hai bảo bối liền bị một tay cậu ôm đồm, thuận tiện còn có thể tự mình ngâm nước nóng.
Thiệu Văn Phong ở trong thư phòng làm việc, Thiệu Tử An chào hỏi với cha Hàn và dì Khương sau đó liền đi tìm anh, dù sao cũng là ngày đầu tiên đi làm, vẫn là phải nói với anh trai một tiếng, còn có chỗ không hiểu muốn hỏi.
“Anh, anh bận không?” Gõ gõ cửa, Thiệu Tử An thò đầu vào hỏi một tiếng.
Thiệu Văn Phong đang nghe điện thoại, nhìn thấy cậu vào cửa giơ tay lên vẫy vẫy bảo cậu tiến vào, sau đó nhanh chóng gọi xong điện thoại với Ngải Văn.
“Ngày đầu tiên đi làm cảm thấy thế nào?” Ra hiệu cậu ngồi xuống nói chuyện, thân thể Thiệu Văn Phong dựa vào lưng ghế nhìn cậu.
Thiệu Tử An bĩu môi, từ trong túi lấy ra 50 báo cáo câu hỏi điều tra, sau đó đi tới đặt trên bàn của Thiệu Văn Phong, vẻ mặt đau khổ.
“Quản lý phòng thị trường hôm nay bảo em làm một phần báo cáo cho hắn, nhưng...... Em không quá biết.” Cậu nhíu nhíu mày, rất khiêm tốn mở miệng.
Thiệu Văn Phong gật gật đầu, lấy tới lật lật, sau đó ra hiệu cậu đến bên cạnh, chỉ vào một vài nội dung bên trong giải thích với cậu báo cáo này phải làm thế nào.
Thiệu Tử An một bên nghe một bên ở bên cạnh ghi chép, tới lúc Hàn Mạc đến gõ cửa mới lấy lại tinh thần.
“Mấy cái này gần đủ rồi, sẽ không chỉ có một mình mày đi làm điều tra, không cần nghĩ quá nhiều, chờ mày quen thuộc hoàn cảnh công ty sau đó tiếp tục tới phòng khác học tập.” Thiệu Văn Phong vỗ vỗ vai cậu, sau đó đứng lên nhìn về phía Hàn Mạc đứng ở cạnh cửa vẫn không nói chuyện, khơi mi cười hỏi: “Làm gì thế, Mạc Mạc.”
“Em đang suy nghĩ có cần gọi các anh ăn cơm không, nhìn bộ dáng các anh rất chăm chú.” Hàn Mạc cười cười với Thiệu Tử An, sau đó ôm lấy Húc Húc vẫn luôn níu chân mình, “Làm xong liền ra, bọn Trương Mạo đến rồi.”
“Ừ, lập tức.” Thiệu Văn Phong gật gật đầu, đứng lên cùng Thiệu Tử An cùng nhau đi ra thư phòng.
Trong phòng khách rất náo nhiệt, Trương Mạo và Tống Tân Nghiệp dẫn theo con trai Trương Cảnh Hạo của bọn họ ngồi trên ghế salon, Duệ Duệ vểnh mông nằm nhoài trên đùi Trương Mạo, sau đó duỗi tay thịt nhỏ sờ mặt Tiểu Cảnh Hạo, “Cha Trương, Hạo Hạo không nói chuyện.”
Trương Cảnh Hạo có chút xấu hổ, cứ trốn trong ngực Tống Tân Nghiệp, mắt to thẳng tưng nhìn Duệ Duệ, dẩu dẩu miệng vẻ mặt không vui.
Cũng khó trách, lúc nhóc bị mang đến đang ở nhà ngủ, còn chưa tỉnh ngủ đã bị đánh thức, đương nhiên sẽ không vui.
Hàn Mạc ôm Húc Húc đi tới, Húc Húc âm thanh mùi sữa chào hỏi Trương Mạo và Tống Tân Nghiệp, dáng vẻ ngoan ngoãn làm cho Trương Mạo thích không thôi.
“Húc Huc, tới cha Trương ôm ôm.” Vỗ vỗ tay, Trương Mạo từ trong ngực Hàn Mạc nhận lấy nhóc.
“Hạo Hạo, chào cha Hàn.” Trương Mạo xoay mặt nhìn về phía con trai vẫn cứ dẩu miệng, lườm cái.
Trương Cảnh Hạo nhìn Hàn Mạc, dẩu miệng nhỏ giọng nói: “Con chào cha Hàn.”
Duệ Duệ ở một bên đưa tay kéo tay nhóc lắc lắc, cười ha ha nói với nhóc: “Hạo Hạo, anh là ca ca, gọi ca ca.”
“Ca ca!” Âm thanh giòn tan này là của Húc Húc được Trương Mạo ôm trong ngực vọng lại, nhóc vỗ tay nhỏ, mắt to cong cong nhìn Duệ Duệ, đá đá chân nhỏ vừa vặn đá vào trên mông Duệ Duệ, thích thú gọi, “Ca ca, ca ca.”
Trương Cảnh Hạo nghe Húc Húc gọi vui vẻ như vậy cũng không khỏi mở miệng nhỏ ra, cùng lúc gọi, “Ca ca.”
Duệ Duệ vui sướng lắc lư đầu, mông thị bị Hàn Mạc vỗ một cái, niết niết, “Dẫn các em đi rửa tay, lát nữa ba ba lớn của con ra ngoài thấy con như vậy nhất định mắng con.”
“Ba ba không để cho ba ba lớn mắng.” Duệ Duệ ngửa đầu nhìn Hàn Mạc, dẩu dẩu miệng hừ hừ hai tiếng.
Ba ba về rồi, có người làm núi dựa cho nhóc, nhóc mới không sợ ba ba lớn đâu! Thật đấy, một xíu cũng không sợ......
Mới là lạ!
Hai chân nhỏ duỗi nhanh chóng, Duệ Duệ một tay kéo Húc Húc một tay kéo Hạo Hạo, đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm.
Thiệu Văn Phong và Thiệu Tử An lúc đi tới vừa lúc Đổng Dịch vào cửa, lúc Đổng Dịch nhìn thấy Thiệu Tử An liền câu lên khóe miệng cười xấu xa, Thiệu Tử An nhìn hắn một cái, khơi lông mày.
“Đổng Dịch! Nghe nói anh đang đánh chủ ý với Tử An?” Hàn Mạc từ phòng khách đi tới, câu lên khóe miệng cười hỏi.
Đổng Dịch thoải mái gật đầu, giơ tay lên nắm vai Thiệu Tử An, cười ha ha nhìn Hàn Mạc, “Anh thật sự rất thích Tử An, cái gì gọi là đánh chủ ý, anh đây là đang rất nghiêm túc theo đuổi cậu ấy.”
Thiệu Tử An nghiêng đầu nhìn hắn một cái, sau đó duỗi tay đẩy mặt hắn ra, tiếp đó nhìn Hàn Mạc nói: “Anh Hàn Mạc, em mang quà cho anh.”
Hàn Mạc có chút ngoài ý muốn, bất quá quả thật gật gật đầu, “Chờ ăn cơm xong đưa anh, đi thôi, làm xong rồi.”
Trên bàn ăn hôm nay đặc biệt náo nhiệt, bởi vì người trong nhà nhiều, cho nên Thiệu Văn Phong cố ý mời một đầu bếp hỗ trợ bảo mẫu nấu cơm, dù sao anh và Hàn Mạc cũng không thể nào ra ngoài xã giao, cho nên bình thường đều là các bạn tới nhà liên hoan, có một đầu bếp cũng thuận tiện.
“Cha, cha không phải định cùng mẹ con ra nước ngoài du lịch sao? Làm sao còn chưa đi.” Hàn Mạc đút Húc Húc ăn miếng cháo thịt, sau đó quay đầu nhìn về phía cha Hàn không hiểu hỏi, cậu nhớ trước khi mình đi công tác ông cụ đã đề cập tới, làm sao cậu đi một tuần rồi ông cụ vẫn ở nhà.
Thiệu Văn Phong cũng ở một bên gật gật đầu, còn lườm Duệ Duệ đang lựa nấm hương trong đĩa ra.
Duệ Duệ dẩu miệng, ngoan ngoãn nhét nấm hương trong muỗng nhỏ vào trong miệng, bất đắc dĩ ăn.
“Cha và mẹ con ngày mai bay, đây không phải chờ con về gặp mặt sao.” Ông cụ trừng Hàn Mạc một cái, sau đó gắp miếng thịt đặt trong bát Duệ Duệ, nhìn về phía Thiệu Văn Phong, “Nó không thích ăn thì không ăn nữa, Mạc Mạc hồi bé cũng kén ăn.”
“Cha, chiều nó quá không được, này không ăn kia không ăn thiếu chất.” Thiệu Văn Phong thở dài, lại trừng Duệ Duệ đang nhét thịt vào miệng, nhóc thối này chỉ biết ăn thịt.
Húc Húc nghiêng đầu nhìn về phía Hạo Hạo được Trương Mạo ôm vào trong ngực, thấy nhóc ăn cơm từng miếng nhỏ không khỏi lắc lư đầu lắc lắc muỗng nhỏ trong tay, “Hạo Hạo ăn chậm chậm, Húc Húc nhanh.”
“Ừ, con ăn nhanh.” Hàn Mạc nhéo má nhóc, lại đút một miếng cháo thịt vào trong miệng nhóc.
Húc Húc phồng má, nhìn chằm chằm Hạo Hạo, bất quá cũng không quên há miệng ăn cơm, khẩu vị khá tốt, một bát cháo thịt không đầy một lát đã ăn xong, còn tự mình cầm cánh gà gặm.
“Tử An, sao cậu không ăn?” Đổng Dịch ngồi ở đối diện Thiệu Tử An, thấy cậu không có tâm tình gì ăn cơm, không khỏi lo lắng hỏi.
Thiệu Tử An lắc lắc đầu, ôm Duệ Duệ đã ăn no nằm nhoài trên đùi cậu ngồi lên đùi, sau đó nói: “Tôi chỉ đang nghĩ lát nữa viết báo cáo thế nào.”
Hai cụ ăn cơm tối về phòng rồi, bọn họ phải dọn dẹp đồ sáng mai bay, trong nhà có bảo mẫu, cho nên không cần lo lắng cái gì.
Đổng Dịch khơi mi, nhìn về phía Tống Tân Nghiệp, sau đó nói với Thiệu Tử An: “Có cần tôi giúp cậu không?”
“Không cần, anh tôi dạy tôi làm thế nào rồi.” Thiệu Tử An một hơi cự tuyệt, cậu không muốn một mình ở cùng phòng ngủ với thằng cha này, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đấy.
Đổng Dịch chậc một tiếng, rất đáng tiếc.
Hắn còn tưởng rằng có thể lại một thân dầu thơm chứ, không nghĩ rằng, Thiệu Tử An không mắc mưu.
Trương Mạo nhìn Đổng Dịch một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Tống Tân Nghiệp, giơ tay lên vỗ đùi hắn, “Em sao không nói chuyện với anh họ?”
Tống Tân Nghiệp nhún vai, bĩu môi một cái, “Có gì mà nói, từ nhỏ đến lớn quan hệ của hai bọn họ đều bình thường, anh ấy và anh em quan hệ tốt.”
Huống chi Đổng Dịch còn từng thích Trương Mạo, hắn vẫn nhớ đấy.
Trương Mạo khơi mi, giơ tay lên đặt Hạo Hạo đang ôm trên mặt đất, vỗ vỗ mông nhỏ của nhóc, “Đi chơi với ca ca.”
Con trai nhà mình tính cách quá mềm yếu, giống như tiểu cô nương, sợ người lạ không thích nói chuyện. Hắn và Tống Tân Nghiệp đều không phải loại tính cách này, làm sao sinh con trai lại biến dạng.
Hạo Hạo nằm nhoài trên đùi hắn, sau đó dẩu miệng, không muốn.
Duệ Duệ ánh mắt phát sáng, từ trên đùi Thiệu Tử An vặn vẹo đi xuống, lạch bạch chân nhỏ đi tới, đưa tay kéo tay nhỏ của Hạo Hạo, cười híp mắt nhìn nhóc, “Anh dẫn em đi chơi, có xe xe, còn có gấu gấu.”
Hạo Hạo vẫn là túm quần Trương Mạo không buông tay, nói rõ không muốn rời ba ba.
Húc Húc ngồi ở trên đùi Hàn Mạc nhìn anh trai, dẩu dẩu miệng, hừ một tiếng.
Hàn Mạc vừa nghe, cúi đầu nhìn nhóc, “Êu, thấy anh chơi với Hạo Hạo con không vui?”
Mấy người lớn đều quay đầu nhìn nhóc, mặt nhỏ của Húc Húc đỏ lên, chôn đầu tới trong ngực Hàn Mạc, lẩm bẩm mở miệng: “Anh, anh không chơi với Húc Húc.”
“Chậc chậc, may mà bọn mày chỉ có hai đứa, nếu thêm đứa nữa, Duệ Duệ đều không đủ phần.” Đổng Dịch nhéo chân nhỏ của Húc Húc, bị nhóc duỗi chân đạp một cái.
Thiệu Tử An cười nhìn hắn, ngáp.
“Anh, các anh tiếp tục, em đi làm báo cáo.”
“Ừ.” Thiệu Văn Phong gật đầu một cái, ôm Húc Húc làm ổ trong ngực Hàn Mạc xuống đặt trên mặt đất, vỗ vỗ mông, “Đi theo anh với Hạo Hạo xem hoạt hình đi.”
Húc Húc hừ hừ hai tiếng, mặc dù không mấy vui vẻ, cũng đi tìm Duệ Duệ.
Mắt Đổng Dịch theo động tác Thiệu Tử An rời đi di động, sau đó tới lúc không nhìn thấy, hắn mới quay đầu nhìn về phía Tống Tân Nghiệp, khơi mi nói: “Mày thằng nhóc thối này một câu cũng không nói với anh, anh trêu chọc mày thế nào?”
Tống Tân Nghiệp nhìn hắn một cái, hừ một tiếng, khinh thường nói: “Anh thật sự là không phải hoa tâm bình thường, em lần trước lúc gặp anh anh còn anh anh em em với một tiểu soái ca, thế nào, nhanh như vậy đã thay lòng?”
Trương Mạo ở một bên nghiêng đầu nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
Hắn cũng cảm thấy Đổng Dịch như vậy không tốt, người tuổi không nhỏ, đừng gieo họa Tử An. Dù sao hắn và Tử An rất hợp ý, không muốn thấy cậu thương tâm.
“Em nói anh còn không đáng tin bằng Văn Phong, anh còn không không thừa nhận, chỉ với lăn qua lăn lại hai năm qua của anh, Tử An có thể coi trọng anh cũng quái.” Hàn Mạc lắc lắc chén rượu, uống ngụm nhỏ, sau đó nhìn về phía Thiệu Văn Phong khơi mi, “Em nói đúng không?”
“Đúng, em nói cái gì cũng đúng.” Thiệu Văn Phong giơ tay lên nhéo cằm cậu, ghé tới liếm sạch vết rượu khóe miệng cậu.
“Hmm.” Hàn Mạc lườm anh một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Trương Mạo: “Hạo Hạo nhà anh gan quá nhỏ, sau này đi nhà trẻ còn không phải bị bắt nạt.”
“Anh cũng buồn chuyện này đây, càng ngày càng nhát gan.” Trương Mạo thở dài, quay đầy nhìn ba bảo bối ở phòng khách chơi, liền thấy Duệ Duệ đang uốn éo mông học bác gái trên TV múa ương ca, Húc Húc ở một bên vỗ tay nhỏ vỗ tay vì anh trai, chỉ có Hạo Hạo, trong ngực ôm gấu bông, ngây ngốc nhìn Duệ Duệ ở đó vặn vẹo mông, cười cũng không cười.
“...... Con trai nhà anh mặt liệt.” Hàn Mạc cũng quan sát một lát cho ra kết luận như vậy, có chút bất đắc dĩ.
Trương Mạo nhìn cậu, trợn mắt trắng.
Con trai nhà hắn không mặt liệt!
Đổng Dịch cùng Thiệu Văn Phong uống hai chén rượu, sau đó lấy cớ đi phòng vệ sinh, lén lút chạy đến phòng Thiệu Tử An, cũng không gõ cửa, chỉ là mở cửa thò đầu vào, liền thấy Thiệu Tử An đang đưa lưng về phía cửa, căn bản không chú ý động tác của hắn.
Tiếng gõ bàn phím cạch cạch cạch cho thấy cậu nghiêm túc cỡ nào, Đổng Dịch rón rén đi tới phía sau cậu, chỉ là nhìn cậu không lên tiếng.