17.
Trở mình.
Đến khi Khang Kiều hoàn hồn, Lý Tùng Nhất bèn lấy giả thuyết “tài liệu giảng dạy tiêu cực” của Thai Hành ra hỏi.
“Chắc không đ...” Khang Kiều chưa kịp nói hết câu đã trông thấy hai cái đầu lởm chởm chen chúc trước mặt. Bụng hắn thon thót. E rằng dù bên Ủy ban không hề có ý tưởng này, nhưng khi trông thấy tạo hình của Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu cũng đột nhiên cảm hứng bùng nổ quyết định thay đổi kế hoạch.
Khang Kiều sâu sắc hiểu rõ như thế nào gọi là số con rệp.
“Nói đi nói lại, rốt cuộc tại sao bên kia mời tôi và Tùng Nhất đóng phim tuyên truyền chống ma túy? Mấy người đó không biết trên người tụi tôi có vết nhơ hả?” Châu Gia Mậu thắc mắc. Hắn cứ tưởng một khi dính dáng đến ma túy thì kiếp nghệ sĩ xem như chôn vùi tại đây. Hoặc ít nhất phải im lìm chừng hai năm, chứ không hắn đã chẳng sa đọa đến mức biến mình thành con cá khô.
Khang Kiều ưu tư nói: “Mấy cậu nghĩ xem, tin tức hai cậu bị nghi ngờ tụ tập hít ma túy đứng đầu báo giấy đến báo mạng, chả lẽ cảnh sát không điều tra? Nếu là thật, cảnh sát đã bắt hai cậu từ đời nào rồi.”
“Ừ nhỉ! Chú cảnh sát luôn sáng suốt nhất!” Lý Tùng Nhất tán thưởng. Dáng vẻ cậu xun xoe hệt như phạm nhân lao động trong trại cải tạo, hơn nữa kiểu tóc còn giống như đúc.
Châu Gia Mậu gật đầu, nhưng vẫn khó hiểu lắm: “Dù kết quả điều tra chứng minh tụi tôi vô tội, nhưng tại sao mời tụi tôi đóng phim tuyên truyền? Dầu gì hình tượng của hai đứa tôi có tốt đẹp gì đâu?”
Khang Kiều cũng không tìm ra câu trả lời, nhưng thôi kệ đi. “Quay rồi biết. Hai cậu chỉ cần hiểu, một khi Ủy ban tung ra phim tuyên truyền thì bao nhiêu nỗi oan dù nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa được, tất cả đều rửa trôi hết. Đây là Quốc gia đóng dấu hai cậu vô tội! Đáng lẽ vết nhơ phải theo hai cậu suốt đời. Bây giờ xem như mặc Thiết Bố Sam*, mai mốt đừng hòng có ai tung tin hai cậu hít ma túy.”
[1] Thiết Bố Sam: là công phu thuộc 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm. Thiết Bố Sam nghĩa là “Áo giáp sắt“. Đây là môn ngạch công (công phu chuyên luyện sức mạnh dương cương, dương lực, dương công) với tác dụng khiến vai, ngực, lưng cứng như sắt, đao thương khó nhập.
Lý Tùng Nhất nhướng mày: “Tôi rất muốn biết, các bạn trẻ trên mạng từng chửi tụi tôi có cái nhìn thế nào khi thấy tin này.”
Châu Gia Mậu tưởng tượng viễn ảnh sắp tới rồi bật cười he he, mới nghĩ thôi cũng làm người ta sảng khoái.
Ngày hôm sau, Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu cố hết sức ăn vận như thanh niên năm tốt. Sau đó hai người hệt như học sinh ngày đầu tiên đi học, được phụ huynh Khang Kiều dẫn đến Ủy ban Kiểm soát ma túy Quốc gia.
Trưởng Ban tuyên truyền, đồng thời là người lên kế hoạch cho bộ phim này vô cùng hài lòng với hình tượng sáng sủa và khỏe khoắn của họ. Đầu tóc gọn gàng, làn da rám nắng, không hề mang cảm giác bóng bẩy ẻo lả.
Phim tuyên truyền phòng, chống ma túy tương đối dễ quay, không có bối cảnh hay âm mưu. Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu chỉ cần ăn mặc nghiêm chỉnh đứng trước màn xanh, hô lên khẩu hiệu tuyên truyền với thái độ thẳng thắn và ngạo nghễ. Hậu kỳ sẽ chỉnh sửa và lồng ghép một số tài liệu xã hội chống ma túy vào đó.
Trong thời gian chuẩn bị, Khang Kiều đưa hai người đến gặp Trưởng Ban tuyên truyền thoạt trông khá tử tế. Hắn lấy danh nghĩa cảm ơn cốt hỏi thăm về nguyên nhân chính mời họ tham gia đóng phim.
Trưởng ban nở nụ cười sâu xa: “Hai cậu đọc kịch bản tuyên truyền chưa?”
Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu gật mạnh đầu: “Thuộc làu làu rồi ạ.”
Trưởng ban hỏi: “Chủ đề là gì?”
Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu thoáng nhìn nhau, ngập ngừng thưa: “Tuân theo pháp luật của Quốc gia, chống lại sự cám dỗ của ma túy, không được lầm đường lạc lối vì ý nghĩ muốn thử?”
“Đúng rồi.” Trưởng ban càng nhìn hai người càng thấy hài lòng. “Mấu chốt là ở “ý nghĩ muốn thử“. Hiện nay xã hội phát triển mỗi lúc một nhanh. Rào cản không gian sinh hoạt của mọi người đã bị phá vỡ. Thông tin lan truyền nhanh chóng, không còn gì là bí mật. Đây là chuyện tốt, nhưng nó cũng khiến chúng ta ngày càng tiếp cận với ma túy. Sự cám dỗ của ma túy đã ở khắp mọi nơi. Ma túy đối với mọi người chẳng còn là một cái hộp khép kín. Nhiều người vì một phút bốc đồng; hoặc bị người khác dụ dỗ; thậm chí có thể vì tò mò mà chạm vào ma túy. Sai một li, đi một dặm.”
“Anh nói đúng lắm ạ!” Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu gật đầu lia lịa.
Trưởng ban nói tiếp: “Đặc biệt là hiện nay, làng giải trí bùng nổ vô số sao hút ma túy. Dù dư luận đang lên án nhưng tôi sợ một số thanh thiếu niên chưa chín chắn lầm tưởng việc sử dụng ma túy là phổ biến, không có gì to tát. Tôi mời hai cậu đóng phim tuyên truyền cốt vì khoảng thời gian trước, hai cậu là diện tình nghi tụ tập hút chích. Tin đồn này gần như càn quét tất cả các trang mạng xã hội. Và đương nhiên, chúng tôi biết hai cậu vô tội. Thế nên chúng tôi muốn mượn mức độ phủ sóng của lần đó nhằm thực hiện công tác tuyên truyền phòng, chống ma túy. Các bạn là một kết quả khác cho “ý nghĩ muốn thử”, kết quả của một tương lai tươi sáng.”
Lý Tùng Nhất, Khang Kiều và Châu Gia Mậu nghiệm ra: Chà, cao tay thật.
Ủy ban mời hai người tham gia phim tuyên truyền không phải vì sức ảnh hưởng và độ nổi tiếng của họ, mà vì thân phận đặc biệt trong sự kiện tụ tập hút ma túy.
Lý Tùng Nhất, Châu Gia Mậu và bảy người nhóm Trần Thiên Nhiên đều có mặt ở cùng một ổ buôn ma túy đội lốt nhà hàng karaoke. Các ổ buôn ma túy dưới vỏ bọc là tụ điểm giải trí như karaoke hay quán bar tượng trưng cho “Dụ dỗ“. Hơn nữa, xã hội khó đề phòng chúng và ngay cả người qua đường cũng dễ lạc vào những nơi này. Giả sử đối mặt với “Dụ dỗ”, họ nên làm gì?
Hãy xem kết quả.
Sử dụng ma túy, chẳng hạn như những người thuộc nhóm Trần Thiên Nhiên —— Bỏ tù, hình tượng bị hủy hoại, tương lai đang tươi sáng bỗng lụi tàn trong tích tắc.
Không sử dụng ma túy, chẳng hạn như Châu Gia Mậu và Lý Tùng Nhất —— Cuộc sống vẫn theo đúng quỹ đạo, họ vẫn là những ngôi sao sáng chói.
Hai nhóm người là hai hướng đi hoàn toàn khác nhau cho “ý nghĩ muốn thử“.
Trước đây, các biện pháp tuyên truyền phòng, chống ma túy thường tập trung vào hậu quả như nhà tan cửa nát, vợ con ly tán... Tuy nhiên những ví dụ đó còn quá xa vời với nhiều người và họ chưa có cơ hội tận mắt chứng kiến, vì vậy tác động không lớn. Nhưng lần này thì khác. Trước đó có bảy người nhóm Trần Thiên Nhiên tụ tập hút chích dấy lên cơn địa chấn, sau thì có Châu Gia Mậu và Lý Tùng Nhất bị tình nghi dùng ma túy khiến dư luận liên tục đồn đoán. Đây là một chủ đề phủ rộng trên phạm vi cả nước, phần lớn người dân đều từng mắng nhiếc dưới Weibo của hai người. Đúng lúc này, đoạn video tuyên truyền chống ma túy của đương sự Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu lại tung ra. Trong đó khẳng định rằng hai người không sử dụng ma túy, và Chính phủ còn ưu ái họ. Có lẽ cư dân mạng kinh ngạc đến mức rớt cằm, để rồi dấy lên một đợt thảo luận mới khiến người dân chú ý và suy ngẫm về hậu quả của việc dùng ma túy. Cư dân mạng phải trải qua những lần xoay vần với nhiều tin tức kịch tính, từ đó nội dung tuyên truyền sẽ khắc sâu trong tâm trí mọi người suốt thời gian dài.
Đây cũng là mục tiêu cuối cùng mà Ủy ban hướng đến.
Trưởng ban khai sáng cho Lý Tùng Nhất và Châu Gia Mậu, còn đồng thời gián tiếp củng cố niềm tin cho hai người. Họ như lấy được Thượng Phương Bảo Kiếm*, và rồi ngay lập tức đứng về phía đối lập của ma túy. Họ ôm cõi lòng căm phẫn và thái độ quyết liệt như thế xuyên suốt quá trình quay phim.
[2] Thượng Phương Bảo Kiếm: là loại kiếm tượng trưng cho hoàng quyền với “Phượng thương” có nghĩa là đồ dùng hoàng gia. Thanh kiếm này còn xuất hiện trong loạt phim “Bao Thanh Thiên” với chi tiết Bao đại nhân được vua Tống ban cho một thanh Thượng phương bảo kiếm có thể “tiền trảm hậu tấu“.
Hiệu quả phim ảnh xuất sắc khiến Trưởng Ban tuyên truyền rất hài lòng, sau đó ông phổ biến sơ lược về kế hoạch quảng bá sắp tới.
Trưởng ban vỗ vai Châu Gia Mậu: “Lúc trước khi điều tra hai cậu, chúng tôi đã hỏi cụ thể ông trùm đứng đầu đường dây buôn lậu ma túy. Ừ, chủ karaoke đó. Nó nói thường thấy cậu ra vào nhà hàng, tưởng cậu nắm tin gì tới thử nó. Nó còn cố tình tìm cậu, ám chỉ cậu có thể lấy ma túy bất cứ lúc nào. Nhưng cuối cùng, cậu lại quả quyết từ chối. Chàng trai trẻ, giữ vững tinh thần này, không ngừng phát huy nhé.”
Trưởng ban vừa rời đi, Lý Tùng Nhất và Khang Kiều đã kẹp cổ Châu Gia Mậu: “Có vụ này nữa hả? Sao không nói cho tụi tôi biết?”
Châu Gia Mậu ngẩn người, cố gắng nhớ lại: “Hình như... Hình như có ông chủ nào đó đưa thẻ VIP giảm giá, tôi thấy hời thì cầm thôi. Ổng nói xàm xàm ba láp, gì mà có phải cậu đang chịu áp lực công việc không? Muốn tới chỗ tôi thư giãn à? Tôi có cách giúp cậu giải tỏa cảm xúc... Kiểu kiểu thế. Tôi nói đúng vậy, đóng phim áp lực lắm nên muốn hát hò. Âm nhạc có thể giúp tôi thư giãn. Rồi tự nhiên ổng xáp lại gần, cứ luôn miệng giúp tôi giải tỏa quần què gì đó. Tôi thấy ổng nói nhiều làm lãng phí thời gian ca hát của mình, nên đuổi ổng đi.”
Lý Tùng Nhất và Khang Kiều trao đổi ánh mắt, lần đầu tiên thật lòng cảm kích trước chỉ số thông minh và EQ của Châu Gia Mậu.
Đương lúc chờ video tuyên truyền ra mắt, Lý Tùng Nhất suýt thì chết ngạt.
Khang Kiều ra lệnh cho cậu và Châu Gia Mậu không được tiết lộ chuyện này, Ủy ban đột ngột tung tin mới có thể đưa hiệu quả tuyên truyền đạt mức cao nhất. Hắn còn chi tiền nhằm bảo đảm cái tên hai người luôn xuất hiện trên các trang mạng xã hội, nhưng tần suất vừa đủ để khiến người ta không hề phản cảm.
Khang Kiều thường nói với Lý Tùng Nhất rằng: “Thằng nhóc nhà cậu ăn may lắm đó. Đáng lẽ là một vô danh tiểu tốt, vậy mà hot lên nhờ scandal. Hot đến nỗi ai ai cũng biết. Chả có ai trong cái giới này dám đi theo con đường nổi tiếng nhờ scandal đâu. Vì sao hả? Vì đâu dễ xóa bỏ vết nhơ. Dù thế nào chăng nữa thì vết nhơ vẫn còn đó, lâu lâu cư dân mạng cứ đào lại. Cậu thì hay rồi, không chỉ xóa sạch hoàn toàn mà còn hot rầm hot rộ. Ai cũng phải gato hết.”
Lý Tùng Nhất cảm tưởng như đang bay lơ lửng trên trời: “Nếu chuyện tốt như này đến vài lần...” Chợt, cậu giật bắn người. “Thôi. Trải nghiệm cảm giác mạnh cỡ đó, một lần là đủ. Nhiều quá, tôi chịu không xuể. Làm người ấy à, chậm mà chắc vẫn tốt hơn.”
Lý Tùng Nhất kiềm chế và nhịn nhục suốt vài tháng, cuối cùng đã chờ đến ngày diễu võ dương oai. Cậu thiếu điều đăng hẳn cả bài diễn văn ở khắp mọi nơi. Nhưng vì sự nghiệp khiến cư dân mạng kinh ngạc đến mức chết đi sống lại, Lý Tùng Nhất chỉ có thể nhịn. Điều “thái quá” nhất mà cậu làm là nhấn theo dõi kênh Weibo của Ủy ban Kiểm soát ma túy Quốc gia, còn cài chế độ ưu tiên. Hễ có bất kỳ tin tức nào, cậu đều có thể vào kiểm tra ngay lập tức.
Kỳ thực vẫn có vài anti-fans không biết mệt mỏi trên con đường bôi xấu thần tượng đã phát hiện tài khoản Weibo mà cậu vừa theo dõi, thế là họ cười nhạo: Kẻ hít ma túy theo dõi Ủy ban chống ma túy, vừa đánh trống vừa la làng ư?
Lý Tùng Nhất nở nụ cười hiền từ, cóc thèm so đo với cư dân mạng. Đồng thời cậu tự hỏi, cớ sao mấy người kia khoái rình trộm mình vậy? Nghĩ xuôi nghĩ ngược, có lẽ do sức hút của cậu quá khủng bố khiến người ta vừa thương vừa ghét.
Vào thời điểm Ủy ban phát hành video tuyên truyền, Lý Tùng Nhất cố tình tỏ vẻ bản thân chẳng hề hấp tấp. Cậu còn chờ mười phút sau mới chia sẻ về trang cá nhân với dòng chữ ngắn gọn súc tích: Phòng, chống ma túy là trách nhiệm của mọi người.
Làn sóng đầu tiên ùa vào vẫn là anti-fans. Bởi họ là những kẻ nhất định không xem video trước, mà thay vào đó làm anh hùng bàn phím trước: Ôi chao ôi, còn bày đặt share video chống ma túy. Dạo này biết giả đò gớm nhỉ? Đây là giấu đầu lòi đuôi, lạy ông tôi ở bụi này hả!?
Nhưng trước khi họ gõ tiếp những dòng xỉa xói khác thì bình luận trả lời đã tràn ngập Weibo.
Anti-fans sửng sốt, chả nhẽ họ vào nhầm chỗ? Đáng lẽ những câu từ sỉ vả của họ phải xuất hiện trong Weibo của Lý Tùng Nhất, mà nay đã gửi nhầm đến bên thần tượng khác? Chứ tại sao lại xuất hiện nhiều tài khoản thực ở đây? Đã vài tháng kể từ khi tin đồn tụ tập hút ma túy tràn lan trên mạng xã hội, ngoài những người hâm mộ đích thực thì chỉ còn đám anti-fans đích thực là họ thôi.
“Đóng lại Thiên Nhãn, mở mắt chó của mày lên đi. Nhìn xem người trong video là ai nhé