"Cá heo rất xinh đẹp! Chúng là bạn của chúng ta."
Kha Âm chớp mắt: "Nhưng những năm gần đây cá heo bị mắc cạn rất nhiều, chúng ta phải biết bảo vệ môi trường, thì sẽ bảo vệ được chúng, các em hiểu chưa?"
Hai đứa bé nghe không hiểu lắm, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ!"
Khán giả trên khán đài reo hò, hai nhóc con cũng mong chờ, Kha Âm liền nắm tay hai đứa cho chúng cảm nhận da cá heo, nhìn cá biểu diễn ở gần, bọt nước văng tung tóe xuyên qua ánh mặt trời, như vầng hào quang bao quanh người.
Nhìn Kha Âm như thế, mới đầu Dạ Dung Lâm cũng thấy khiếp sợ, nhưng sau đó liền bình thường, có lẽ đây là thiên phú?
Anh không mang theo máy ảnh, liền lấy di động chụp ảnh ba người, còn có cá heo vây quanh, đẹp đến nỗi anh nhìn không muốn rời mắt.
Nếu trước đấy anh chỉ muốn cùng Kha Âm yêu đương, thì giờ không chủ động ảo tưởng, về sau họ có con, sẽ như thế nào.
Khi đó anh sẽ sắp xếp công việc, để dành thời gian làm bạn cùng con, tốt nhất là sinh hai đứa một nam, một nữ ừm, giống như Tiểu Đào và Tiểu Hàm.
Có Kha Âm ở đây, huấn luyện viên cơ hồ không phải làm gì. Cô cùng hai đứa bé chơi cùng đến màn biểu diễn cuối cùng. Đến lúc phải đi làm, cô cũng hai đứa bé tạm biệt.
Đợi mọi người tản ra, Dạ Dung Lâm mới cùng Kha Âm và hai nhóc rời đi. Hiện giờ, hai nhóc đều chính là fan của Kha Âm, nhìn đến hai mắt sáng lóng lánh. Đối với ánh mắt này, Dạ Dung Lâm quá quen thuộc, fans gửi video cho anh cũng y như thế.
Dạ Tiểu Hàm không muốn tạm biệt Kha Âm, nhưng nhóc là bé ngoan, không thể cản trở công việc của chị Kha Âm được, liền hỏi Kha Âm: "Chị Kha Âm, buổi tối hôm nay chị có đến nhà chú xem mèo không ạ?"
Kha Âm gật đầu, cô cần đến xem Kim Giác cho nó uống liều thuốc cuối cùng.
Dạ Tiểu Hàm hô lên: "Tốt quá! Em ở biệt thự chờ chị."
Kha Âm cũng cười: "Được."
Vốn dĩ Dạ Tiểu Hàm chỉ ở chỗ của Dạ Dung Lâm tối thứ bảy, nhưng giờ nhóc luyến tiếc, quyết định chủ nhật cũng ở lại.
Tiểu Đào không giống nhóc, không thể ở qua đêm nhà Dạ Dung Lâm, cho nên chờ ba người luyến tiếc không rời, Dạ Dung Lâm mới mang Dạ Tiểu Hàm và Tiểu Đào ra về. Đến cổng sở thú liền nhìn thấy xe nhà họ Cung.
Dạ Dung Lâm còn định gọi điện thoại xác nhận, không nghĩ tới trong xe lại là mẹ Tiểu Đào. Sở dĩ nhận ra Cố Miên Miên, vì cô quá nổi tiếng. Từ hồi học cao trung đã nổi tiếng đến tận bây giờ.
Tiểu Đào cũng là tiểu công chúa, có rất nhiều fan, mọi người còn gọi cô bé là con gái quốc dân.
Dạ Dung Lâm cũng không chú ý nhan sắc của Cố Miên Miên, lần đầu tiên gặp, phản ứng chính là không hổ danh sinh ra Tiểu Đào xinh đẹp như vậy.
Cố Miên Miên đi tới chào hỏi Dạ Dung Lâm: "Hôm nay, Tiểu Đào lại làm phiền anh rồi."
Tiểu Đào thấy mẹ đương nhiên là vui mừng, dang tay về phía mẹ nhào tới: "Mẹ ơi!"
Cố Miên Miên lên tiếng rồi ôm cô bé. Cô còn hướng Dạ Dung Lâm giải thích: " Hôm nay tôi có việc, không thể đi cùng Tiểu Đào. Nhưng thấy con bé vui vẻ như vậy, thật sự phải cảm ơn anh."
"Không cần cảm ơn."
Dạ Tiểu Hàm cũng thích Cố Miên Miên, đây cũng là một mỹ nữ nha! Vì thế, nhóc ngoan ngoãn trả lời: "Con chào cô Cố."
"Cô chào Tiểu Hàm." Cố Miên Miên nhìn Dạ Tiểu Hàm, như mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt.
Tiểu Đào ôm cổ mẹ kể chuyện hôm nay. Cố Miên Miên nghe cũng thật ngạc nhiên, chẳng lẽ trên thế giới này có người có thể điều khiển động vật? Cô liền như thế mà tò mò Kha Âm là người như thế nào.
Dạ Dung Lâm cũng phải đi làm, Dạ Tiểu Hàm đã có dì giúp việc, Tiểu Đào cùng mẹ ngồi trên xe ríu rít: "Chị Kha Âm còn phải làm búp bê của con, đến ở phòng của con! Mẹ, khi nào chúng ta đón chị Kha Âm về."
Cố Miên Miên vừa lái xe vừa nghĩ, Kha Âm cũng chỉ dỗ con thôi, cái phòng bé như thế ai mà ở được. Nhưng cô cũng nghiêm túc đề nghị: "Hay chúng ta mua căn hộ bên cạnh, xong mời chị Kha Âm đến."
Tiểu Đào dẩu miệng, cực kì đáng yêu: "Trước đấy chúng ta có mời cô giáo Vân, cuối cùng cô giáo lại trở thành dì của Dạ Tiểu Hàm nha."
Tất nhiên, Cố Miên Miên đâu biết Dạ Dung Lâm muốn tán tỉnh Kha Âm, nếu biết cô cũng sẽ hỏi lại con: Chẳng lẽ, ai mình muốn mời, sẽ đều trở thành dì của Dạ Tiểu Hàm?
Công việc buổi chiều của Kha Âm tuy nhiều nhưng cũng rất thuận lợi, chủ yếu là mấy con thú nhỏ đều thích cô, cứ vào tay cô là phối hợp ngay.
Cô thích nhất bầu không khí này, mãi đến khi trời tối mới dừng lại. Cảnh Thư Dung mới tốt nghiệp, còn chưa có xe, cho nên cô đưa cậu về trước, sau đó trở về phòng.
Cơm tối cũng tìm đại một chỗ, Cảnh Thư Dung hỏi Kha Âm: "Chị, chị có thể dạy em làm sao để mấy con thú nhỏ ngoan ngoãn không?"
Câu hỏi này, Kha Âm đã bị hỏi từ hồi học đại học, mỗi lần nghĩ đến mấy em thú nhỏ, Kha Âm đều ôn nhu trả lời: "Chỉ cần em đối xử với chúng thật lòng, bọn chúng cũng như thế với em."
Cảnh Thư Dung có điểm không hiểu: " Đem chúng đối xử như chúng ta?"
"Cũng gần như thế. Tôn trọng chúng, bảo vệ chúng, chúng mới đối xử tốt với em."
Lái xe đến biệt thự của Dạ Dung Lâm cũng gần 8h tối, cô đứng ở cổng nhắn tin cho Dạ Dung Lâm: "Công việc chiều nay kết thúc hơi muộn, hiện tại tôi tới có phiền gì không?"
Tâm trạng Dạ Dung Lâm như nào? Chiều nay đi làm, hồn vía trên mây, trong đầu toàn nhớ đến hình ảnh Kha Âm chơi đùa cùng cá heo.
Nhiều năm rồi, đi thu âm rất ít khi mắc lỗi, mà chiều nay anh lại mắc lỗi mấy lần. Đạo diễn còn quan tâm hỏi han có phải tâm trạng anh không tốt, có cần nghỉ ngơi chút không?
Vật vã đến lúc tan tầm, anh đều chờ tin tức của Kha Âm, cũng may người lái xe không phải anh, bằng không có khi nhìn điện thoại nhiều quá mà còn tông vào cây.
Chiều tối, Dạ Tiểu Hàm cầm bài tập đến cầu Dạ Dung Lâm dạy dỗ, nghiêm túc đọc, ừm Dạ Tiểu Hàm tự viết rất tốt, anh thực lòng khích lệ: "Cô giáo các con dạy không sai."
Lúc sau, hai chú cháu bắt đầu ngồi chờ, sô pha ở biệt thự rất lớn, mới đầu hai người còn hưng phấn bàn bạc tối nay Kha Âm đến sẽ thiết đãi món gì, còn gọi dì giúp việc chuẩn bị.
Trong nhà lâu rồi không có náo nhiệt, dì giúp việc cũng rất vui vẻ, đều đem tên món ăn nhớ kỹ, để chuẩn bị.
Kết quả chờ đến lúc hai chú cháu đói đến bụng dán vào lưng, mà Kha Âm vẫn chưa đến, Dạ Dung Lâm thì không sao cả, nhưng không thể để trẻ con nhịn đói, vì thế họ ăn trước.
Ăn xong, hai chú cháu lại ra sô pha đợi, liền nằm ườn như Cát Ưu*. Quan hệ giữa Dạ Dung Lâm và Dạ Tiểu Hàm so với Dạ Vạn Nham thì còn gần gũi hơn. Ba Dạ Tiểu Hàm Dạ Dung Dữ với Dạ Dung Lâm là anh em ruột, còn Dạ Vạn Nham là anh em họ.
Nằm ườn như Cát Ưu/ 葛优瘫* Trong một show truyền hình nổi tiếng của Trung Quốc là gia đình là số 1 我爱我家, nhân vật hài Cát Ưu đã nằm như thế này.
Cho nên cái tư thế này, nhìn hai chú cháu giống hệt nhau. Hai con mèo ăn no, xong giờ bắt đầu chạy nhảy, thấy chủ nhân đều nằm rồi, hai đứa cũng nằm lên thảm bắt chước mà nằm.
Dì giúp việc đã nghỉ sớm, trước khi đi còn chụp ảnh gửi cho Dạ Dung Lâm. Nghe thấy tiếng điện thoại kêu, nhìn thấy ảnh chụp mà cười ra tiếng.
Anh gửi luôn ảnh cho ông anh mình.
Dạ Dung Dữ thấy cô vợ Giản An Khâm của mình cười rũ rượi, không đứng thẳng nổi, còn liên tục nói với chồng: "May mà lúc trước không gửi Tiểu Hàm cho Dung Lâm coi, bằng không mỗi ngày thằng bé đều như này mất."
Dạ Dung Lâm đang cầm di động, nên khi Kha Âm gửi tin nhắn, liền đọc được luôn còn trả lời ngay nữa.
Đang nằm ườn ra lập tức ngồi dậy, đánh chữ: "Đương nhiên không quấy rầy! Hiện tại, em đang ở đâu?"
Vừa gửi tin nhắn, Dạ Dung Lâm liền đứng dậy, đi ra ngoài muốn đón Kha Âm.
Từ xa Kha Âm đã nhìn thấy Dạ Dung Lâm, tâm tình xuống dốc cả chiều nay của Dạ Dung Lâm giờ như đang bay lên trời. Sao lại có một người con gái như vậy, không gặp liền nhớ, gặp rồi lại muốn nhiều hơn!
Vì thế Dạ Dung Lâm đi đến mở cửa lớn cho Kha Âm, Kha Âm cùng anh đi vào, còn giải thích một câu: "Vì làm việc nhập tâm quá, nên quên không báo cho anh. Nhưng hôm nay tan làm muộn, ngày mai tôi đi làm, buổi trưa sẽ có kết quả."